Đỗ Di Nhiên méo miệng.

Theo cô ta thấy, không thể chấp nhận, người vẫn luôn diễn trò chính là bản thân Hy Nguyệt.

Mộ Dung Cẩm Lý đã tiết lộ cho cô ta biết, đứa trẻ chính là con của Lục Lãnh Phong, Kiều An là người tình của Lục Lãnh Phong, mối quan hệ của hai người họ trước nay chưa từng tan vỡ.

Hy Nguyệt chẳng qua là đang tự lừa mình dối người thôi.

“Bà Lục muốn nói thế nào thì nói như vậy, chỉ cần trong lòng thấy thoải mái là tốt.”

“Chị à, chị chính là ngưỡng mộ đến nỗi đố kị rồi, không ăn được nho liền chê nho chua.” Đỗ Chấn Diệp lạnh lùng hừ một tiếng.

Hoa Vô Song liếc mắt nhìn Đỗ Di Nhiên: “Cô bây giờ đang cầu xin cháu gái tôi, muốn đi nhà nó làm khách, với thái độ này thì ai dám để cô đi?”

Hy Nguyệt đưa mắt nhìn sang cô Đỗ: “Bà Đỗ, nhà họ Lục là mời người thân, không phải kẻ thù. Cô cả nhà họ Lục các người không chỉ phỉ báng chồng tôi, còn đối với tôi rất không tôn trọng, tôi muốn cô ta hiểu rõ tình hình, ở đây là Long Minh, vẫn chưa có ai dám ở nơi này thất lễ với tôi. Ngoài ra, nhà họ Lục chúng tôi quy củ nghiêm ngặt, không phải tùy tiện người nào cũng có thể vào, đã nói rõ mời hai vị khách, nhiều thêm một người thì phải thông báo trước, nhận được đồng ý mới có thể vào, nếu không chính là làm trái gia quy.”

Nói xong liền nhấn nút thang máy.

Cô Đỗ tức điên lên, nhưng tốt xấu gì cũng là người trên thương trường, có một bộ mặt hoàn hảo, bà ta lập tức kèm theo một nụ cười: “Di Nhiên có chút tùy hứng, lời nói có lúc không chú ý, vẫn là mong cô lượng thứ, tôi thay mặt nó nhận lỗi với cô.”

“Không cần đâu, tôi nhận không nổi.” Hy Nguyệt nói xong, dắt cô vào trong thang máy.

Đỗ Di Nhiên muốn đi theo nhưng bị cô Đỗ kéo lại.

“Được rồi, cháu đã làm cô ta tức giận rồi, cô ta còn có thể dẫn cháu đi mới lạ. Tính khí này của cháu nên kiềm chế lại một chút, đừng bốc đồng như vậy.”

Đỗ Di Nhiên dậm chân: “Cháu nhìn thấy cô ta, liền hận đến ngứa răng. Một người phụ nữ sinh ra thấp kém như vậy, dựa vào đâu mà kết hôn với Lục Lãnh Phong?”

Cô Đỗ chọc vào trán Đỗ Di Nhiên: “Cô khuyên cháu vẫn nên thực tế một chút, đừng có nghĩ đến những thứ không có được. Thời gian này, cháu hẹn Lục Lãnh Phong bao nhiêu lần, toàn bộ đều bị thư kí của anh ta từ chối. Anh ta có vợ ở nhà, bên ngoài còn nuôi người tình và con riêng, ở đâu còn có thể có vị trí của cháu. Cô đã nghe ngóng trong giới bạn bè nổi tiếng, Hy Nguyệt là do ông cụ nhà họ Lục chỉ định, cô ta cùng với Lục Lãnh Phong li hôn bốn năm, chạy ra nước ngoài, nhà họ Lục đều không để Lục Lãnh Phong cưới người phụ nữ khác, chính là để đợi cô ta trở về rồi phục hôn. Cháu không thử nghĩ xem đây là vì sao?”

“Vì sao?”

Cô Đỗ kéo cô ta vào phòng.

“Nghe nói ông cụ Lục đã quy định điều gì đó trong di chúc, nếu li hôn, sẽ không có lợi cho Lục Lãnh Phong. Cháu xem cô Kiều An đó, con cũng sinh rồi, vẫn là không vào được cửa nhà họ Lục, cháu muốn thay thế địa vị Hy Nguyệt, gần như không có khả năng. Trừ khi cháu muốn giống như Kiều An, làm một người tình bí mật không thể nhìn thấy ánh sáng. Vậy thì thật làm mất mặt nhà họ Đỗ chúng ta, bà cụ không lột da cháu mới lạ.”

Cơ thịt trên mặt Đỗ Di Nhiên giật giật: “Cô à, đừng vì chí khí của người khác mà hủy đi khí thế của mình, bây giờ cô ta đang đấu với Kiều An khí thế ngất trời,không chắc cả hai đều bị thương, cháu há có thể làm ngư ông đắc lợi hay sao?”

Cô Đỗ bĩu môi: “Vậy chính là vấn đề thời gian rồi, cháu trước tiên bây giờ phải vượt qua cửa đầu tiên, cầm được hợp đồng trên tay rồi lại nói, tình thế đã đối với chúng ta không có lợi rồi, cháu đắc tội với Hy Nguyệt, cô ta ở trước mặt Lục Lãnh Phong nói mấy câu bóng gió, Lục Lãnh Phong sẽ không giao hợp đồng cho mẹ con Hoa Vô Song sao?”