Chương 1628

Hy Nguyệt nhún vai một cái: “Sức khỏe của trẻ con rất yếu, bị cảm nóng sốt là chuyện bình thường, bà cụ cho dạy tôi cách xoa bóp, lúc Tiểu Quân sốt bình thường tôi không cho bé uống thuốc mà đều xoa bóp hạ sốt cả.”

Finn kéo Kiều An ra: “Bà chủ có kinh nghiệm hơn cô nhiều, giao con cho bà chủ đi.”

Kiều An còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng.

Hy Nguyệt đi lên trước, đầu tiên cô xoa bóp giúp đứa bé hạ sốt, sau đó còn cắt hai miếng chanh, dán lên lòng bàn chân nhỏ của đứa bé.

Một lát sau thì bắt đầu hạ sốt.

Đứa bé cảm thấy thoải mái hơn nên không hề khóc nháo nữa, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

“Trẻ con bị sốt là do bị bệnh, giờ chỉ là tạm thời hạ sốt thôi, đến tối có thể bị sốt lại, hai người cứ làm theo phương pháp lúc nãy tôi vừa làm, hạ sốt vật lý cho đứa bé.”

“Cảm ơn bà chủ.” Finn cảm kích.

Kiều An ngồi trên ghế salon, bĩu môi, cô ta không thèm cảm ơn Hy Nguyệt đâu.

Chắc chắn Lãnh Phong cũng lo lắng cho con và muốn sang thăm lắm, nhưng bị cô ta ngăn cản rồi.

Cô ta giả vờ giả ý hạ sốt cho đứa bé chỉ là vì không cho Lãnh Phong sang đây thăm mẹ con họ, chứ không phải thật lòng muốn giúp đỡ gì đâu.

Hy Nguyệt cũng không mong cô ta nói cảm ơn với mình, nếu như cô ta là một người phụ nữ tốt thì đã không mặt dày mày dạn làm người thứ ba rồi.

“Tôi đi trước, có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi, không nên quấy rầy sếp của anh làm gì.” Cô vỗ vỗ vai Finn rồi đi ra ngoài.

Kiều An cảm thấy lời này là muốn nói với cô, miệng cũng bĩu lên cao.

Hôn lễ của Hoa Phi và Lâm Đại Dao càng ngày càng tới gần.

Đỗ Chấn Diệp và Lục Sênh Hạ đảm nhiệm vị trí phù dâu và phù rể trong hôn lễ.

Cuối tuần, nhà thiết kế đưa lễ phục tới, họ cùng đi tới biệt thự Thánh Đình Mỹ Uyển.

Đây là phòng cưới mà Hy Nguyệt chuẩn bị cho em trai và em dâu.

Tư sau khi đính hôn, đây là lần đầu tiên Đỗ Chấn Diệp và Lục Sênh Hạ gặp mặt.

“Anh Chấn Diệp, em đã qua chỗ mẹ cả rồi, không còn quan hệ với mẹ nhỏ nữa, sau này bà ấy không quản chuyện của em được nữa.” Lục Sênh Hạ ngước mắt lên nhìn cậu, chỉ sợ cậu còn đang tức giận không muốn để ý tới cô.

Trong mắt Đỗ Chấn Diệp, cô chỉ là một đứa bé còn chưa lớn, nhưng mà bà nội đã định sẵn cuộc hôn nhân này rồi, cậu cũng không có ý định phản đối. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Sau này phải giữ khoảng cách với bà ta, đừng để bà ta dạy bậy.”

“Anh yên tâm đi, em không giống mẹ đâu, em giống bố.” Lục Sênh Hạ nghiêng đầu, nghiêm túc đáp.

Đỗ Chấn Diệp xoa đầu của cô, đôi môi cong lên thành ý cười: “Mặc dù em còn nhỏ nhưng hiểu chuyện thật đấy.”

Lục Sênh Hạ cảm thấy đây là đang khen mình, cô bé cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.

“Anh Chấn Diệp, em là vị hôn thê của anh mà, anh đừng giao du với mấy cô gái khác nữa, có được không?”

Đỗ Chấn Diệp nhún vai một cái: “Vốn anh cũng không có ý định tiếp xúc với con gái mà.”

Lục Sênh Hạ vô cùng vui vẻ, trong lòng như nở rộ ngàn hoa.