Chương 1674

Rõ ràng đã bảo anh ta đợi đến tối, sau khi tất cả bọn họ đều ngủ say rồi hãy thả rắn, như thế thì bọn họ sẽ không thể nào phát giác ra được mình đã bị rắn cắn và sẽ chết trong im lặng.

Lục Sênh Hạ và Lâm Đại Dao cũng có ở đó, sẽ không có ai nghi ngờ đến bọn họ.

Dù cho bọn họ có bị rắn cắn và mất mạng thì cô ta cũng không quan tâm.

Một đám ăn cây táo rào cây sung thì sinh ra cũng chỉ để làm đá lót chân mà thôi.

Muốn thành công thì phải nhẫn tâm kể cả với người thân.

Nhưng cô ta không thể nào ngờ được, cái tên ngốc đó đã thả rắn vào ban ngày.

Sớm biết anh ta ngu dốt đến như thế thì cô ta đã dùng rắn hổ mang chúa độc nhất để khiến bọn họ chết ngay rồi.

Bây giờ người của cảnh sát và Lục Lãnh Phong đều đang truy bắt sát thủ, người nhà họ Lục không tìm được hung thủ thật sự thì sẽ không chịu bỏ qua, nói không chừng họ sẽ lôi em trai cô ta ra.

Cô ta phải hết sức cẩn thận, lần sau ra tay thì nhất định phải khiến cho Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt xuống Hoàng Tuyền.

Hôm sau là cuối tuần, Hy Nguyệt và Hứa Kiến Quân chuẩn bị cùng nhau đến thăm bà nội Thời nhưng không ngờ Tần Như Thông đã gọi điện thoại đến báo là không thấy bà nội Thời ở đâu hết.

Vốn dĩ bảo mẫu cùng với bà ấy đi múa tập thể ở quảng trường, sau khi bà ấy đi nhà vệ sinh thì không thấy đâu nữa.

Hy Nguyệt vô cùng lo lắng.

Bà nội Thời mắc chứng Parkinson, không cẩn thận là sẽ không nhớ đường về nhà.

Hơn nữa, bà ấy cũng không thân thuộc với Long Minh, một mình bà ấy ở bên ngoài sẽ vô cùng nguy hiểm.

“Kiến Quân, hôm nay con ở nhà, mẹ đi tìm bà nội Thời.”

“Mẹ, Long Minh lớn như thế, nhất định bà cố không biết làm sao để về nhà, bà có đem theo tiền bên người không? Nếu bà đói thì phải làm sao?”

“Không sao đâu cục cưng, nhất định mẹ và cậu cả sẽ tìm ra bà cố.” Hy Nguyệt xoa nhẹ lên đầu cậu bé và an ủi.

Lục Lãnh Phong đẩy xe em bé từ công viên trở về, nghe thấy họ nói chuyện thì chau mày lại.

Bây giờ chỉ cần là chuyện có liên quan đến Thời Thạch thì anh đều kị.

“Anh cùng em đi tìm.”

“Không cần đâu, anh ở nhà chăm sóc cho các con được rồi.” Hy Nguyệt vội vã phất tay, cô cứ cảm thấy anh qua đó thì sẽ rối chuyện thêm.

Lục Lãnh Phong lại không nghĩ như thế.

Anh phải quản lý nghiêm ngặt cơ hội ở gần nhau của người phụ nữ ngốc của anh và Thời Thạch.

“Mau đi thôi, đừng nói nhiều nữa.” Anh nắm lấy tay cô rồi kéo cô đi ra ngoài.

Lệnh của anh là thánh chỉ, tuyệt đối không cho phép cô làm trái.

Hy Nguyệt bất lực đến cực độ.

Trước mặt ma vương, cô chỉ là một con cừu non yếu đuối, chỉ có thể phục tùng.

Lúc đến công viên, Tần Như Thông và cảnh sát đang bảo người quản lý khu vực tìm kiếm trên camera quan sát.