Chương 1677

“Em đã nói rồi, là nghi ngờ.” Cô thè lưỡi, tỏ vẻ ăn gian.

Lục Lãnh Phong vô cùng rối rắm, chuyện đó giống như một cái đuôi nhỏ bị cô nắm được, động một chút là cô lại đem ra giật vài cái.

“Người phụ nữ ngốc, em mà còn đổ oan cho anh nữa thì anh sẽ không khách sáo đâu.”

“Như nhau cả thôi, chẳng phải anh cũng đang nghi ngờ em đó sao?” Đôi mi dày đậm của cô chớp chớp như hai con bướm đang vỗ cánh.

Lục Lãnh Phong lập tức ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô và kéo cô vào trong lòng rồi nói: “Hy Nguyệt, anh nói cho em biết, nếu em còn dám nghĩ tới người cũ thì anh sẽ gửi em bằng đường hàng không đến am ni cô ở Caribe, nhốt em ở đó cả đời.” Anh giống như một ông chồng tàn bạo độc tài, buông lời uy hiếp cô.

Đôi môi nhỏ của cô cong lên thật cao, cô nói: “Nhốt em lại thì anh phải làm thế nào? Làm hòa thượng cả đời sao?”

Lục Lãnh Phong nghẹn cứng cổ, đột nhiên một nụ cười đầy nguy hiểm thoáng qua trên khuôn mặt anh.

“Đương nhiên là anh cũng sẽ ở bên trong, mỗi ngày đều bắt em phải phục vụ trọn bộ để trừng phạt em rồi.”

Mặt cô lập tức biến sắc.

“Anh là đồ khốn.”

“Bây giờ anh sẽ khốn nạn cho em xem.” Anh bế bổng cô lên và đi về phía ghế sô pha.

Hôm nay nhất định anh phải cố gắng dạy dỗ cô một trận, để cô nhớ cho kĩ anh mới là người đàn ông của cô, là chủ nhân mãi mãi của cô.

Lúc này Lục Vinh Hàn đã lén đến thăm Tư Mã Ngọc Như. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tư Mã Ngọc Như nhào vào lòng ông ấy, khóc đến nước mắt nước mũi đầm đìa.

“Vinh Hàn, mẹ không cho con trai chúng ta nhận tổ quy tông, chúng ta phải làm thế nào?”

“Chỉ cần sau này em sống hòa thuận với vợ chồng Lãnh Phong thì mẹ sẽ thay đổi quyết định thôi.” Lục Vinh Hàn nói.

Tư Mã Ngọc Như hít mũi rồi nói với dáng vẻ tủi hổ: “Em rất muốn sống hòa thuận với họ nhưng họ không chấp nhận được em. Chuyện của con trai nhất định là do Y Hạo Phong và Hy Nguyệt kích động li gián trước mặt mẹ nên mẹ mới quyết định như thế.”

Lục Vinh Hàn thở dài một hơi rồi nói: “Đây là chuyện xấu hổ, không phải chuyện bọn họ nói hai ba câu thì có thể làm ảnh hưởng được. Em làm trái lại lời của bố, khiêu khích cả nhà họ Lục, một khi chuyện của con trai được công bố ra thì đừng nói đến chuyện nó không vào được gia phả mà đến cả em cũng có thể bị đuổi khỏi nhà họ Lục.”

Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như giật nhẹ, cô ta lo lắng nói: “Em chỉ sinh một đứa con trai mà thôi, em đã phạm phải điều nào trong gia quy? Lẽ nào chỉ vì em là vợ nhỏ mà lại không có quyền có con trai sao?”

“Không giống nhau, nếu như em mang thai bình thường thì không ai có thể nói được gì, nhưng em lại không phải như thế. Đối với mọi người trong nhà mà nói thì hành vi đó của em là có dụng ý khác.” Lục Vinh Hàn hạ giọng nói.

Dây thần kinh trên trán của Tư Mã Ngọc Như giật nhẹ.

Cô ta chính là muốn để con trai mình trở thành người thừa kế của nhà họ Lục, như thế thì cả gia tài nhà họ Lục sẽ là của cô ta.

“Nói cho cùng thì cuộc đời của người phụ nữ cũng chỉ dựa vào chồng và con trai, chẳng qua em chỉ muốn bản thân có thêm một chỗ dựa mà thôi.”