Chương 1709

“Bố yên tâm đi, nếu có người dám đào góc tường nhà con, con sẽ khiến cô ta phải biến mất trên trái đất này.”

Thời đại này, phụ nữ không tàn nhẫn thì địa vị sẽ không vững.

Im lặng một hồi, bố Hy lại nói tiếp: “Hôm qua, Thạch đã tới đây thăm bố mẹ. Bố mẹ đã nhìn đứa nhỏ này trưởng thành từ khi còn bé xíu, không ngờ lại là con trai út nhà họ Tần, trải qua bao nhiêu biến cố như vậy, chỉ có thể nói là hai con không có duyên phận, ông trời bắt buộc phải tách hai đứa ra.”

Hy Nguyệt hiểu ý của bố mình, ông ấy lo lắng mình và anh Thạch vẫn còn vương vấn nhau.

“Bố, giờ con chỉ xem anh Thạch như người thân, không có tình cảm nào khác, anh Thạch cũng vậy. Chúng con đều là người có thân phận, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì gây tổn hại tới lợi ích của gia đình.”

Bố Hy khẽ vuốt cằm: “Như vậy thì bố yên tâm rồi.”

Mẹ Hy chớp mắt, hình như đã nghĩ tới chuyện gì nên lên tiếng hỏi: “Người phụ nữ tên Kiều An kia vẫn còn dây dưa với Lãnh Phong à?”

“Loại phụ nữ như vậy không cần để trong lòng, cô ta không gây nổi sóng to gió lớn gì đâu.” Hy Nguyệt bình thản đáp lại.

Nhưng mẹ Hy không nghĩ như vậy: “Con không thể quá lơ là, không phải Tư Mã Ngọc Như cũng là một người phụ nữ xấu ma chê quỷ hờn sao, kết quả thì sao, cô ta đã làm cho nhà họ Lục long trời lở đất.”

Hy Nguyệt nghẹn lại: “Mẹ, Lãnh Phong không phải người làm việc theo tình cảm.”

“Cứ đề phòng thêm chút không sai đâu.” Mẹ Hy dặn dò.

“Mẹ, mẹ đừng lo, trong lòng con có tính toán.” Hy Nguyệt ôm lấy vai của mẹ mình.

Bên kia thành phố Long Minh, Kiều An thật sự có chút muốn rục rịch ngóc đầu.

Theo cô ta thấy, Tư Mã Ngọc Như thất bại vì không có con trai.

Cô ta thì khác, cô ta có hai đứa con trai, còn nhiều hơn Hy Nguyệt một đứa.

Nhưng nếu con trai của Hy Nguyệt không may chết yểu, vậy chẳng phải con trai cô ta chính là con trưởng, kế thừa gia nghiệp chỉ là chuyện ngày một ngày hai sao.

Vừa nhìn, Finn đã có thể nhìn thấu ý đồ của cô ta, anh ta cười chế nhạo: “Tôi khuyên cô thành thật một chút, đừng ảo tưởng vô nghĩa. Ngay cả Tư Mã Ngọc Như còn không thể đấu lại cô chủ, nói gì đến cô.”

Kiều An bĩu mỗi: “Tư Mã Ngọc Như không có con trai, đương nhiên không thể đấu lại.”

Finn lắc lắc ngón tay: “Tin tức của cô tắc nghẽn quá rồi, cô ta có con trai, cô ta đã lén sinh nó ở nước ngoài để có thể tranh đoạt gia nghiệp với sếp. Nhưng đáng tiếc, có lẽ đứa bé này vĩnh viễn cũng không có cơ hội nhận tổ quy tông.”

Hy Nguyệt cố ý tung tin này ra, các tay săn ảnh có khứu giác nhạy bén kia chắc chắn sẽ âm thầm đào bới, có lẽ chuyện đứa con riêng của Tư Mã Ngọc Như sẽ bị phơi bày ra trước ánh sáng.

Dù Lục Lãnh Phong đã thừa kế gia nghiệp nhưng cô vẫn muốn moi đứa bé này ra, chấm dứt mối lo sau này.

Kiều An vô cùng bất ngờ.

Đây quả là một tin sốt dẻo.

Cô ta đã nói rồi, Tư Mã Ngọc Như trăm phương nghìn kế rốt cuộc là vì cái gì? Thì ra là cô ta đã lén đẻ một đứa con trai, muốn giúp nó tranh đoạt gia nghiệp.

“Con trai của Tư Mã Ngọc Như là đối thủ cạnh tranh với Lãnh Phong, đương nhiên Lãnh Phong không thể tha cho nó. Nhưng con trai của tôi là ruột thịt của anh ấy, anh ấy sẽ không trơ mắt nhìn con mình lưu lạc bên ngoài mà không làm gì.”