Chương 1737

“Tâm nguyện duy nhất của anh bây giờ là được trở về bên cạnh em. Bất kể khi nào em không vui, anh có thể biến thành cái thùng rác tho gom hết nối buồn em đang có.”

Cô khẽ cười, đôi mắt đẹp cong cong như vầng trăng khuyết: “Anh Thạch, chúng ta vĩnh viễn sẽ là bạn tốt nhất của nhau. Anh là thùng rác của em, em cũng nguyện ý làm thùng rác của anh. Nếu như anh thật sự tìm được nửa kia của mình, em sẽ rất hạnh phúc.”

Tần Như Thông xoa đầu cô, sự dịu dàng trong mắt anh ta lan tỏa xung quanh.

Tại buổi họp lớp, Hy Nguyệt gặp lại Tiểu Mai.

Cô ấy lái chiếc BMW một thương hiệu xe ô tô nổi tiếng đến đây, có vẻ như những năm gần đây cô đã làm ăn rất tốt.

Hy Nguyệt nhớ rằng Tiểu Mai không học đại học, ngay sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ấy đã đi làm khắp nơi.

Thời gian đầu, cô ấy được giới thiệu vào làm bán thời gian tại một nhà hàng đồ ăn nhanh.

“Tiểu Mai, đã lâu không gặp.” Hy Nguyệt cười chào.

“Đúng vậy, từ ngày cậu đến Long Minh, chúng ta đã không thấy nhau nữa.”

Tiểu Mai vừa nói vừa nhìn Tần Như Thông, với ánh mắt dịu dàng nhất có thể.

Sau bao nhiêu năm, đàn anh ngày càng điển trai, quyến rũ và tuyệt vời hơn xưa.

“Thực ra, buổi họp mặt cựu sinh viên này được đặc biệt chuẩn bị cho đàn anh. biết được đàn anh vẫn còn sống mọi người đều rất vui.” Tiểu Mai hy vọng sẽ nhận được sự chú ý của đàn anh.

Đàn anh là một trong những người tiên phong về các phong trào của trưởng, với thanh danh là người đẹp trai nhất học đường ở Giang Thành, anh ta đã giết bao nhiêu trái tim con gái chỉ qua một ánh mắt, cô ấy cũng là một trong số đó.

Trong trường học, đàn anh chưa bao giờ tiếp xúc với con gái, thậm chí chưa bao giờ nói chuyện với con gái, trong mắt chỉ có Hy Nguyệt, mọi người cũng chỉ dám ngước lên một góc để nhìn anh ta.

Tiếc rằng trời phụ lòng người, một vụ tai nạn đã chia cắt hai người họ.

Khi Hy Nguyệt kết hôn với người khác, ghế bên cạnh đàn anh vẫn còn trống, liệu tâm tư bé nhỏ của cô ấy có thể thực hiện không?

Vị hiệu trưởng già vỗ vai Tần Như Thông xúc động nói: “Lúc cậu gọi điện cho tôi, tôi thậm chí không thể tin vào tai mình. Trên đời này luôn có phép màu. Chỉ cần trong lòng chúng ta tràn đầy niềm tin, không bỏ cuộc, không thỏa hiệp với số phận, rồi nhật định một ngày sẽ thấy điều kỳ diệu.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mọi người đã đến trước tại nhà hàng Đại Thành và vào trong phòng VIP sang trọng nhất.

Hy Nguyệt ngồi bên trái Tần Như Thông, Tiểu Mai nhanh chóng ngồi ở vị trí bên phải anh ta.”Đàn anh, em bây giờ đã mở một nhà hàng, công việc kinh doanh rất tốt, nếu ngày mai anh rảnh có thể đến nhà hàng của em tham quan, đảm bảo sẽ được miễn phí.”

“Tiểu Mai, đàn anh bây giờ là CEO của tập đoàn tài chính Tần Thị. Anh ấy chỉ đến những nhà hàng cao cấp nhất, làm gì có chuyện đến cửa hàng của cậu chứ?” Tiểu Bắc ngồi đối diện bất bình.

Tiểu Mai có chút xấu hổ trừng mắt nhìn Tiểu Bắc: “Nhà hàng của tôi nấu các món đặc sản quê hương của Giang Thành. Đàn anh đã lâu không trở lại Giang Thành nhất định sẽ rất nhớ ẩm thực quê hương.”

Hy Nguyệt nhanh chóng giải vây cho cô ấy: “Đàn anh với tôi rất nhớ ẩm thực Giang Thành. Nếu như ngày mai có thời gian rảnh, nhất định chúng tôi sẽ đến nhà hàng của cậu thử xem.”

“Được thôi.” Tiểu Mai cười: “Hy Nguyệt, không ngờ quan hệ của cậu và đàn anh vẫn tốt như vậy”.