Chương 1761

Cô bĩu môi, “Sao anh không rửa trí giúp cho em, định dạng lại thì càng tốt hơn, quên hết cả cái xấu lẫn cái tốt.”

Anh vỗ trán cô, “Chỉ loại bỏ cái xấu, không phải cái tốt, nếu không em sẽ quên mất chồng mình là ai.”

“Làm sao em có thể quên được?” Cô le lưỡi, hàng mi dài dày nhấp nháy ranh mãnh, “Chồng em là người quan trọng nhất trong gia đình nhỏ của chúng ta, là trụ cột của gia đình, làm sao em có thể quên được?

Điều này khiến anh cảm thấy rất thoải mái, nghe cũng rất êm tai.

“Xem ra em còn có tí gọi là tình người, không hoàn toàn không có trái tim.”

“Em vốn có tim mà, nó đang đập thình thịch đây này.” Cô nắm lấy tay anh và đặt nó lên ngực mình.

Sự mềm mại đó khiến cơ bắp của Lục Lãnh Phong căng thẳng, “Cô gái, em đang câu dẫn chồng sao?”

Hy Nguyệt khẽ lay động, muốn rút tay về, lại bị anh giữ chặt, anh nghiêng người ôm lấy cô.

Cô tái mặt, tên này lại lên rồi.

“Ma Vương Tu La, dạ dày của tôi không được thoải mái lắm. Chắc lại đến ngày rồi.”

Một câu nói thản nhiên khiến Lục Lãnh Phong giật mình, “Chết tiệt, chu kì của em chưa tới sao?”

Tính tử đi, đã muộn nửa tháng rồi.

Cô sờ lên bụng mình, “Đều là anh, khiến nội tiết của em bị rối loạn. Ngày mai em đi mua một hộp thuốc Ích Mẫu Đơn, uống vào sẽ tới ngay thôi.”

Lục Lãnh Phong rối bời, chỉ là rối loạn nội tiết, anh ấy không lo lắng về nó, anh ấy chỉ sợ …

“Em chờ xíu, anh quay lại liền.”

Anh chạy ra ngoài và mười phút sau quay lại với cả chục que thử thai trên tay.

Cô ấy hít một hơi thật sâu, “Chỉ là một tai nạn nhỏ như vậy thôi. Em không thể mang thai được. Với một thể chất nhu thế này, đã vậy từ nhỏ đến giờ không được may mắn trúng thưởng bao giờ.”

“Mau kiểm tra, đừng nói nhiều nữa.” Toàn thân Lục Lãnh Phong căng thẳng, vô cùng lo lắng.

Cô bực bội nói: “Được, được rồi, đi kiểm tra ngay nè, để cho anh yên tâm.”

Cô đi vào phòng tắm, và vài phút sau, cô thốt ra một tiếng kinh hãi: “Không thể nào!”

Lục Lãnh Phong đá tung cánh cửa, “Kết quả thế nào …” Hai mắt anh dán trên que thử thai trên bồn rửa mặt, ánh mắt lập tức trừng to.

Hai vạch đỏ!

“Hẳn là có nhầm lẫn. Thử lại!” Anh giống ra như một trận cuồng phong, liền tưởng lốc xoáy thổi ngược lại, ném tất cả que thử thai lên bàn, “Tất cả đều đã qua sử dụng.”

Hy Nguyệt muốn nôn ra máu.

Mười phút sau, kết quả được đưa ra, đều rất đồng đều: hai vạch!

Lục Lãnh Phong cảm thấy chấn động, như thể một quả bom nguyên tử đã phát nổ trong tâm trí anh, khiến anh choáng váng, hoa mắt và các cơ quan nội tạng của anh xáo trộn.

“Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!” Anh liên tục chửi bới, đập tay vào tường.

Anh ta dùng rất nhiều lực, và toàn bộ phòng tắm rung chuyển, giống như một trận động đất 12 độ richter.

Trái tim của Hy Nguyệt gần như tan nát.