Chương 1801

Hy Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ, luôn cảm thấy hai người bọn họ có chút kỳ quặc, nhưng cũng biết kì quặc ở điểm nào.

“Tiểu Quân, Sênh Hạ, nói thật đi, hai đứa thật sự không biết Ngọc Thanh đang ở đâu sao?”

“Không biết.” Lục Sênh Hạ và Hy Nguyệt đồng thanh và lắc đầu.

“Thật không?” Hy Nguyệt hỏi lại để chắc chắn.

“Thật.” Hai đứa trẻ đồng thời gật đầu.

“Hai đứa sẽ không giấu Ngọc Thanh ở chỗ anh trai chị đấy chứ?” Hy Nguyệt hơi nhướng mày, có chút nghi ngờ.

Lục Sênh Hạ lè lưỡi: “Chị dâu, bây giờ em cũng mới biết chứ đâu có biết sớm hơn chị đâu, nếu như chị không tin lời em thì hỏi Tiểu Quân đi, xem Ngọc Thanh có trốn ở nhà anh Hoa Phi và chị họ không.”

Hy Nguyệt nhăn nhó: “Mẹ, mẹ quên rồi sao? Cậu với mợ đi hưởng tuần trăng mật rồi, họ không có ở nhà, con lại không có chìa khóa nhà của họ thì làm sao mà mà vào được, sao có thể dấu chú Ngọc Thanh trong đó được chứ?”

Hy Nguyệt vỗ vào trán, suýt chút nữa thì quên mất chuyện này.

Em trai và em dâu đi hưởng tuần trăng mật, làm gì có ai ở nhà.

“Vậy con có đưa nó đến nhà ông ngoại bà ngoại không vậy?”

Hy Nguyệt bĩu môi bất mãn” “Mẹ ơi, con chỉ là một đứa trẻ năm tuổi thôi.”

Hy Nguyệt vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú.

Cũng phải, nếu không có Sênh Hạ giúp thì một mình Tiểu Quân sao mà đưa Tư Mã Ngọc Thanh đi dưới bao nhiêu con mắt của vệ si được.

“Được rồi, mấy đứa ăn sáng đi. Bắt đầu từ hôm nay chính thức nghỉ đông rồi, mấy đứa tự sắp xếp hoạt động nghỉ đông đi nha.”

“Có thể đi núi Anpa trượt tuyết không?” Lục Sênh Hạ chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp.

Lục Lãnh Phong đưa tay ra xoa xoa đầu con bé: “Chị dâu mang thai không đi máy bay được.”

“Suýt nữa thì quên mất.” Lục Sênh Hạ ngượng ngùng cười “Vì hiện giờ chị dâu là nhân vật phải được bảo vệ, vậy thi chúng ta chơi ở nhà thôi.”

Sau khi uống sữa xong, Hy Nguyệt cười và nói: “Anh cả của em xây cho chị một căn nhà thông minh, có muốn đi xem thử không?”

Mắt hai đứa trẻ cùng sáng lên: “Woa, chắc là thú vị lắm, đương nhiên là đu rồi ạ.”

“Được thôi, hoạt động hôm nay là đi thăm thú căn nhà thông minh.” Hy Nguyệt dơ tay cao lên vẫy vẫy giống như trưởng nhóm du lịch vậy.

Ăn sáng xong, bọn họ cùng nhau tới căn nhà ở vùng ngoại ô.

Kiến Diệp và Kiến Dao rất vui và liên tục ngân nga những bài hát thiếu nhi trên suốt đường đi.

Vì còn nhỏ nên Lục Lãnh Phong rất ít khi đưa chúng ra ngoài chơi, nên mỗi khi có hoạt động gia đình cùng cả nhà đi chơi, hai đứa nó rất mừng rỡ.

Ngôi nhà thông minh do Lục Lãnh Phong xây dựng cho vợ được sử dụng công nghệ trí tuệ nhân tạo hàng đầu thế giới, không gian đa chiều, điều khiển thông minh bằng kĩ thuật công nghệ thông minh và các phương pháp công nghệ cao khác. Nó y như thật, khiến cho người ta như đang trải nghiệm thực sự vậy.

Vào nhà, Hy Nguyệt nhập dấu vân tay của mình và khởi động hệ thống điều khiển.