Chương 279

Hy Mộng Lan thừ ra một hồi lâu mới hoàn hồn lại, gào lên: “Vậy anh ta có phải thích đàn ông hay không?”

Tiêu Ánh Minh chấn động, rồi bật cười nói, “Làm sao có thể, mới vừa rồi anh ta còn ở trên sân thượng… cùng em gái cô triền miên mất hồn cơ mà.” Cô ta cố ý nói quá lên.

Gương mặt xinh đẹp của Hy Mộng Lan vặn vẹo thành một nhúm đầy dữ tợn, ruột gan của cô ta như đang rỉ máu, thần kinh giật giật, mỗi một tế bào đều đang kêu gào.

Cô ta sắp nổi điên, sắp sụp đổ, thật sự muốn khóc lớn một trần, muốn thét chói tai cho thật đã, trút hết cảm xúc trong lòng.

Cô bị lừa, vậy mà cô ta lại bị lừa, nhường một vị hôn phu tốt như vậy cho Hy Nguyệt!

Tiêu Ánh Minh thu hết biểu cảm của cô ta vào mắt, trong lòng thầm cười trộm, sắp có trò hay để nhìn rồi đây.

Chờ Hy Mộng Lan và Hy Nguyệt đấu với nhau con què con bị thương thì cô ta sẽ là người được lợi, nhân cơ hội giành lại Lục Lãnh Phong.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao cô biết người ngồi ở đó là Lục Lãnh Phong chứ?”

Hy Mộng Lan xoay người đi ra ngoài, cô ta sợ mình sẽ mất khống chế, không nhịn được xông tới.

Cô ta là một người phụ nữ thông minh, có suy nghĩ trù tính riêng của mình, cô ta không thể mất hình tượng ở trước mặt người nhà họ Lục, cho bọn họ một ấn tượng xấu về mình được.

Từ nhỏ cô ta đã được dạy dỗ theo nền giáo dục quý tộc, là dựa theo tiêu chuẩn của mợ chủ nhà giàu có mà huấn luyện, biết giữ dáng vẻ, hình ảnh của mình bất cứ lúc nào.

Đến một lúc nào đó, cô ta muốn cho người nhà họ Lục biết, cô thích hợp làm mợ chủ nhà họ Lục hơn con nhóc nha quê Hy Nguyệt đó nhiều, để cho Lục Lãnh Phong thấy, cô mới là người vợ hoàn mỹ nhất của anh.

Đi đến bên ngoài khách sạn, cô ta liền đem chuyện bối cảnh của Lục Lãnh Phong mà mình có được thông qua người khác nói cho Tiêu Ánh Minh.

“Trời, cô bị người kia lừa rồi.” Tiêu Ánh Minh che miệng lại thốt lên, kinh ngạc không thôi.

“Để cho tôi gặp phải tên khốn kiếp kia thì tôi sẽ giết chết anh ta!” Hy Mộng Lan cắn răng nghiến lợi nói.

Trên mặt Tiêu Ánh Minh lướt qua một vẻ gian xảo, “Cô nói xem, chuyện này có phải là Hy Nguyệt làm hay không, cô ta là người được lợi nhất mà. Mua chuộc người kia, bảo anh ta làm cho cô một tài liệu giả, dọa cô sợ hãi không chịu kết hôn, cô ta mới có thể thuận lợi gả thay.”

Hy Mộng Lan liếc nhìn cô ta bằng ánh mắt sâu xa.

Người phụ nữ này chắc là người ái mộ Lục Lãnh Phong, một trong những tình địch của cô ta.

Muốn chơi chiêu ở trước mặt cô ta à, cũng quá non nớt rồi.

Quỷ kế của Tiêu Ánh Minh, cô ta liếc mắt một cái thấy ngay, chính là là muốn khơi mào mâu thuẫn giữa cô ta và Hy Nguyệt, để bọn họ đấu đá nhau đến sức đầu mẻ trán, sau đó mình là người ở giữa được hưởng lợi.

Nhưng có điều, cô ta nói đúng, chuyện này có thể là do con đĩ Hy Nguyệt làm.

Trừ cô ra, không thể nào nữa có người khác nữa.

Dọa cô ta bỏ chạy, người duy nhất được lợi chỉ có cô.

Nhìn cô bình thường tùy tiện, mơ mơ màng màng, còn tưởng rằng thật là một cô gái ngốc nghếch vô hại, nhưng không nghĩ tới lòng dạ lại nham hiểm đến như vậy.

Cô làm mùng một thì cũng đừng trách cô ta làm mười lăm.

Cô ta sẽ không bỏ qua cho Hy Nguyệt đâu!