Chương 37

” Không ngờ con câm đó lại có giá trị với Lục Lãnh Phong ” Ninh lão gia lẩm bẩm.

Hy Tuyết ngồi bên cạnh, trên cổ cô ta xuất hiện vết thương. Đây là do Lục Thiên Tư đã tốt bụng để lại, đúng là dao phẫu thuật thật sự rất bén.

” Ba…” Hy Tuyết lên tiếng.

Nếu biết chuyện ra vậy, Hy Tuyết cô đã kết hôn với Lục Lãnh Phong chứ không để con câm đó đi thay rồi.

” Bây giờ con muốn gì đây? Nếu như lúc đầu con đồng ý đi kết hôn với Lục Lãnh Phong thì có phải quá được nhờ rồi không?” Ninh lão gia trách móc.

Ông không ngờ nước đi của mình sai như vậy. Cứ nghĩ Lục Lãnh Phong là kẻ lập dị, nhiều lúc thì cứ như thằng điên không ai dám động vào.

Vậy mà bây giờ lại bảo vệ Hy Nguyệt kia ra mặt, cuối cùng là sao?

Một kẻ lập dị nên đã yêu phải một con câm vô dụng à?

Đây là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã đấy ư?

Hy Tuyết bị Ninh lão gia mắng liền đen mặt lại. Trong lòng nuốt không trôi cục tức này.

Hy Nguyệt…mày chờ đó, không đánh chết mày lần sau thì tao không phải Hy Tuyết nữa!

Buổi chiều, Hy Nguyệt vừa ngủ dậy thì thấy trong nhà xuất hiện nhiều người hơn.

Cô chỉ mới ngủ một giấc liền trở thành người tối cổ sao?

” Đây là giúp việc từ nhà chính đến, tôi muốn họ ở đây phụ em, em không có ý kiến chứ?” Lục Lãnh Phong lên tiếng hỏi ý cô.

Hy Nguyệt chớp mắt nhìn anh. Anh vừa nói cái gì vậy?

Anh vừa gọi cô là…

Vừa xưng hô với cô là?

Tôi và em cơ á?

Còn nữa, nhà chính sao?

Cô có nhớ là trong hôn lễ từng gặp ba mẹ anh, và có cả bà nội của Lục Lãnh Phong. Vậy theo lời anh nói, nhà chính là nơi bọn họ đang sống đây.

Vậy đây là nhà gì? Bự như cái cung điện nhưng vẫn chưa là chính á? Chỉ là phụ thôi sao?

” Em không có ý kiến chứ?” Lục Lãnh Phong đưa tay vuốt tóc cô, anh hỏi.

Hy Nguyệt lắc đầu.

Đây là nhà anh, anh làm gì sao cô có quyền phản đối chứ?

Lục Lãnh Phong mỉm cười, anh ôm cô từ phía sau.

” Tiểu Hinh…”.

Gọi như thế quá ngọt ngào rồi.

Hy Nguyệt có chút hơi rùng mình, cô định quay đầu nhìn anh thì Lục Lãnh Phong tiến đến, anh cắn nhẹ lên vành tai của cô khiến cô cứng đờ người luôn.

Bàn tay anh đang sờ soạng khắp người cô, cái bàn tay to lớn lại còn ấm áp đang len vào áo cô.