Chương 97

” Vậy đó chắc là cô con dâu mẹ anh muốn có nhất rồi?” Hy Nguyệt hỏi sâu hơn.

” Tiểu Hinh, đừng hỏi nữa ” Lục Lãnh Phong không vui đáp.

Anh và Song Tử không có gì với nhau nữa, tại sao Hy Nguyệt cứ hỏi những chuyện kì lạ không vậy chứ?

Hy Nguyệt phồng má lên, cô bĩu môi rồi giận hờn vô cớ quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn lấy anh.

Lục Lãnh Phong lắc đầu thở dài, anh cũng không còn tâm trạng dỗ cô nữa.

Anh im lặng xoay lưng rời đi, để Hy Nguyệt giận dỗi ở đó.

” Lãnh Phong anh…anh!!!”.

Hy Nguyệt thấy anh đã ra khỏi phòng, cô còn tức giận hơn.

Thư kí Lâm bên cạnh cũng chẳng biết làm sao, đành lên tiếng thay anh:” Thiếu phu nhân…cô hạ quả chút đi “.

Đúng là đôi vợ chồng nào cũng không thể thoát khỏi cảnh cãi nhau vô cớ thế này mà.

Song Tử mang cục tức ra khỏi bệnh viện. Chị ta đã về đây lúc hai tháng trước, đã điều tra tất tần tận về Lục Lãnh Phong lẫn Hy Nguyệt.

Kế hoạch vừa rồi cũng là do cô ta nghĩ ra, sau đó sai khiến Mộ phu nhân làm theo ý mình. Bởi vì bà là người làm, bà sẽ là người chịu.

Còn Song Tử thì chỉ âm thầm sau lưng, nhìn kế hoạch mình được thực hiện, còn thành công hay thất bại thì chưa nắm rõ.

Cứ nghĩ sự xuất hiện này khiến Lục Lãnh Phong như lúc trước, bám lấy cô ta, nhắc đến chuyện cũ thằng nhóc đó cũng không có cảm xúc gì trên mặt, như tản băng lạnh vậy.

Không hiểu sao nhỏ tên Hy Nguyệt đó chịu được. Không phải do Lục Lãnh Phong bây giờ là người đứng đầu Lục gia, Song Tử chị ta cũng không thèm về đây làm ba trò này.

” Phải tìm người hợp tác thôi “.

Song Tử lẩm bẩm, theo điều tra về Hy Nguyệt thì chị ta cũng tìm hiểu rõ về Hy gia.

Phải rồi, Hy Tuyết – người mà được xem là không đội trời chung với Hy Nguyệt.

Có cô ta làm đồng minh, chắc chắn sẽ tách Lục Lãnh Phong ra khỏi con nhãi đó được!

Song Tử vào xe, ra lệnh cho tài xế:” Đến Hy gia…”.

Lần này phải hợp sức, mới có thể kéo đôi vợ chồng này ra khỏi.

Song Tử mới có cô hội làm Lục thiếu phu nhân được!

Lục Lãnh Phong đã rời khỏi bệnh viện đến tận tối chưa quay lại. Còn Hy Nguyệt vẫn còn đang giận dỗi vô cớ chưa hả giận mấy. Cả ngày hầm hực cơm nước cũng không đụng đến.

Cô nằm trên giường, mặc cho bụng đói kêu cồn cào cũng chẳng quan tâm đến, trong lòng còn tức tối về thái độ của Lục Lãnh Phong sáng nay.

Cô xoay mình xoay qua rồi xoay lại, cuối cùng bất lực đập đầu vào gối.

Cạch

Lục Thiên Tư đẩy cửa đi vào, trên tay cầm một hộp thức ăn vừa nóng vừa thơm, mùi thơm của thức ăn đã đánh thức Hy Nguyệt ngồi dậy.