Ba ngày sau, Cơ Hạ và Thanh Phục thức tỉnh. Thân thể bọn họ vẫn rất suy yếu, nhưng hành động đã không còn trở ngại.

Cơ Hạ tuyên bố với bên ngoài, là Thanh Phục hao hết toàn bộ lực lượng của truyền thừa vu bảo Thanh Di bộ ‘Sinh Tử Thứ’, mới triệt tiêu uy lực đáng sợ của Tam Vị Hỏa.

Trong nhà gỗ sâu trong rừng dâu, cao tầng Hỏa Nha bộ ngồi ở cạnh lò sưởi, mọi người nhìn cây Hỏa Nha Phủ Trượng này trên tay Cơ Xu sắc mặt tối tăm. Chỉ có Cơ Hạo ngồi ở phía sau Cơ Hạ nheo mắt đánh giá cao thấp Khương Dao sắc mặt xanh mét.

“Hỏa Nha bộ có được chiến sĩ tốt nhất Nam hoang, nhưng chưa có binh khí và giáp cụ xứng với bọn họ.” Cơ Xu thưởng thức Hỏa Nha Phủ Trượng chậm rãi nói: “Binh khí tốt nhất, giáp cụ tốt nhất, có thể khiến chiến lực tộc ta tăng lên mấy lần. Ta có phương pháp, có thể đổi lấy lượng lớn binh khí cùng giáp cụ hoàn mỹ, thậm chí đổi lấy lượng lớn vu khí, thậm chí là vu bảo cũng có thể đổi lấy.”

Ngay cả lão vu tế như bọn Cơ Khuê cũng không khỏi âm thầm biến sắc, theo bản năng nhìn Cơ Xu một cái.

Binh khí và giáp trụ bình thường, những quân giới này Hỏa Nha bộ cũng có thể từ trong đại bộ lạc khác giao dịch một ít, nhưng vu khí với vu bảo, mấy thứ này trong bộ tộc ở Nam hoang, gần như không thể làm vật giao dịch. Cơ Xu có con đường như vậy thật sự là rất khá rồi.

“Nhưng mấy thứ kia, không có khả năng từ trên trời rơi xuống. Chúng ta cần lượng lớn tinh kim, mỹ ngọc, lượng lớn khoáng thạch quý hiếm từ trên tay người khác giao dịch.” Cơ Xu nhìn quanh cao tầng bộ tộc trong nhà gỗ, lạnh giọng nói: “Trước tế tổ đại điển, lúc ta dẫn dắt chiến sĩ trong bộ lạc vây săn, ở Lãnh Khê cốc phát hiện một cái mạch khoáng vàng ngọc cộng sinh thật lớn.”

Cơ Xu vừa dứt lời, phụ thân Cơ Hổ, ở Hỏa Nha bộ cũng rất có sức ảnh hưởng - Cơ Kiêu liền mở miệng: “Lãnh Khê cốc? Ta biết nơi đó, cách Lãnh Khê cốc không đến hai trăm dặm chính là Bách Tuyền sơn, Hỏa Nha bộ ở nơi đó có một quặng mỏ, hàng năm có thể sản xuất tám ngàn khối tinh kim.”

Cơ Xu gật đầu nói: “Ta đã mời người thăm dò, mạch khoáng Bách Tuyền sơn chỉ là một mạch khoáng bé nhỏ không đáng kể, mạch khoáng dưới Lãnh Khê cốc mới là mạch khoáng chính, chỉ cần có đủ quặng nô khai quật, hàng năm ít nhất có thể cống hiến hai mươi vạn khối tinh kim, ba vạn khối mỹ ngọc.”

Cơ Khuê hít sâu một hơi, ôn hòa nói: “Cơ Xu, ý tứ của ngươi thế nào?”

Cơ Xu giơ lên Hỏa Nha Phủ Trượng trong tay, nhìn Cơ Hạ vẻ mặt tiều tụy nói: “Đại huynh, ở trong nhiều tộc nhân như vậy, thực lực của ngươi là đứng đầu, ngươi làm việc ổn thỏa, ta cũng yên tâm. Lãnh Khê cốc bên kia, sẽ giao cho ngươi trấn thủ.”

Không cho phép Cơ Hạ mở miệng, Cơ Xu đã rất nghiêm túc nói: “Một cái mạch khoáng lớn như vậy đối với Hỏa Nha bộ ý nghĩa trọng đại, chỉ có đại huynh ngươi tự mình đi qua tọa trấn, ta mới có thể yên tâm. Lãnh Khê cốc cách Kim Ô lĩnh xa một chút, cho nên đại huynh ngươi muốn, thì mang theo người nhà cùng nhau đi qua đi.”

Hỏa Nha Phủ Trượng rạng rỡ sáng lên, Cơ Hạ nhìn phủ trượng một cái thật sâu, hướng Cơ Xu cúi đầu hành một lễ: “Cứ quyết định như vậy, ta lập tức dẫn người xuất phát đi Lãnh Khê cốc. Nhưng mà quặng nô khai quật mạch khoáng, còn cần bộ tộc nhanh đóng phái qua.”

Cơ Xu mỉm cười, rất ôn hòa nói: “Điều này tự nhiên sẽ không chậm trễ, dù sao tiền lời lớn như vậy đặt ở nơi đó, ai dám chậm trễ chứ?”

Cơ Hạ đứng dậy, trầm mặc một lúc rồi nói: “Ba ngày trước, có Đại Vu của Hắc Thủy Huyền Xà bộ xuất hiện ở phụ cận Kim Ô lĩnh, Cơ Hổ, Cơ Phong, Cơ Thủy ba thằng nhãi con không thấy nữa, chuyện này...”

Cơ Xu nhướng mày, âm trầm nói: “Chuyện này, tự nhiên do ta xử trí. Đại huynh, ngươi đã không là thủ lĩnh chiến sĩ của bộ lạc nữa, những chuyện trù tính chung, ngươi không cần quan tâm nữa. Ngươi an tâm trấn thủ Lãnh Khê cốc là được.”

Cơ Hạo đứng dậy, kéo kéo cánh tay Cơ Hạ.

Cơ Xu, Cơ Kiêu, Khương Dao, còn có phụ thân Cơ Phong, Cơ Thủy hầu như là cùng lúc ngẩng đầu lên nhìn Cơ Hạo thật sâu. Nhất là gương mặt xinh đẹp của Khương Dao vặn vẹo giống như lệ quỷ, nếu không phải nàng mạnh mẽ kiềm chế cơn tức trong lòng, nàng hầu như đã muốn phát tác ngay tại chỗ.

Nhìn gương mặt vặn vẹo dữ tợn đó của Khương Dao, Cơ Hạo không chút khách khí lại đâm một đao ở trong lòng nàng: “Cơ Xu a thúc, dựa theo quy củ Nam hoang, nếu làm huynh trưởng đã chết, tất cả của hắn đều có thể do huynh đệ của hắn đến kế thừa. Ta trước đó vài ngày ở trong bộ tộc gặp được Khương Tuyết, bộ dạng cô bé rất xinh xắn, rất hợp ý ta. Không bằng Cơ Xu a thúc làm chủ, đem Khương Tuyết tặng cho ta là được.”

Dùng sức day day mũi, Cơ Hạo rất ‘hàm hậu’ hướng Khương Dao cười nói: “Tuy còn chưa thành thân trượng phu đã chết, vậy có chút điềm rất xấu, nhưng xem ở trên phần bộ dạng cô bé xinh xắn như vậy, ta cũng không ngại.”

‘Rắc’ một cái, hai tay Khương Dao siết chặt nắm tay, cứng rắn vặn gãy một ngón tay của mình.

Cơ Xu mím môi nhìn Cơ Hạo thạt lâu, lúc này mới cố nặn ra một nụ cười: “Hạo, quy củ là quy củ này... Nhưng A Võ tuy đã chết, nó còn có mấy đường huynh đệ ruột thịt. Ngươi chỉ là đường huynh họ xa, còn chưa tới lượt ngươi có ý với Khương Tuyết nhỉ?”

Cơ Hạo thở dài một hơi, bất đắc dĩ giang hai tay: “Như vậy sao? Đúng rồi, ta còn quên chuyện này, A Võ hắn còn có mấy đường huynh đệ ruột thịt. Nhưng Khương Tuyết thật sự bộ dạng xinh xắn, ta rất vừa ý nàng. Như vậy đi, chờ mấy đường huynh đệ ruột thịt khác của A Võ đều chết hết, nhất định nhớ phải đem Khương Tuyết tặng cho ta. Ta thật sự không ngại.”

Trong tiếng ‘Vù vù’, Cơ Hồng ngồi phía sau Cơ Xu thiếu chút nữa đứng bật dậy. Cơ Hồng là em trai ruột của Cơ Xu, con hắn chính là đường đệ ruột thịt của A Võ, Cơ Hạo nói như vậy, không phải là đang rủa con Cơ Hồng chết sớm sao?

Cơ Xu vỗ một cái trên vai Cơ Hồng, mạnh mẽ đem hắn đè xuống.

Cơ Xu lửa giận ngập trời trầm giọng quát: “Được rồi, đại huynh, ngươi có thể xuất phát. Cho ngươi hai tháng thời gian, nhất định phải chạy tới Lãnh Khê cốc làm tốt mọi sự chuẩn bị. Chỗ mạch khoáng đó, đối với Hỏa Nha bộ chúng ta về sau phát triển là rất quan trọng, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Hắc Thủy Huyền Xà bộ.”

Cơ Hạ dùng sức vỗ ngực một phát, trầm giọng nói: “Chỉ cần ta không chết, Lãnh Khê cốc sẽ là của Hỏa Nha bộ chúng ta.”

Theo sát ở phía sau Cơ Hạ, Cơ Hạo chậm rãi đi ra khỏi nhà gỗ nghị sự của bộ tộc.

Thẳng đến lúc đi ra khỏi rừng dâu, Cơ Hạo mới thấp giọng cười nói: “Thật giỏi nhẫn nhịn. A ba, người xem cái mặt đó của cả nhà Cơ Kiêu chết tiệt.”

Cơ Hạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, dùng sức vỗ một chưởng vào trên đầu Cơ Hạo: “Kiêu, từ nhỏ rất thân cận với ta, nhưng trưởng thành rồi, thì có suy nghĩ khác. Bọn họ cũng không ngẫm lại, đầu nhập vào Tất Phương bộ, có lẽ có thể mang đến chút chỗ tốt cho chính bọn họ, nhưng đối với Hỏa Nha bộ có tốt không?”

Trầm mặc một phen, Cơ Hạ thấp giọng lẩm bẩm: “A Hổ thằng nhãi con đó, còn có A Phong, A Thủy, đáng tiếc, đều là thằng nhãi con rất khá trời cho. Nhưng bọn nó cấu kết ngoại tộc, ám toán tộc nhân, thật sự đáng chết.”

Cơ Hạo không hé răng, ba ngày qua Cơ Xu bên kia biểu hiện rất trầm tĩnh, trong gió êm sóng lặng khẳng định ẩn giấu bão tố.

Nhưng mặc kệ Khương Dao, Cơ Kiêu muốn trả thù thế nào, bọn họ cứ việc đến đi.

Một canh giờ sau, theo tiếng thú gầm trầm thấp, một đội ngũ thật dài rời khỏi Kim Ô lĩnh, hướng về phương bắc tiến vào trong khu rừng rậm rạp.

Lãnh Khê cốc cách Kim Ô lĩnh tầm hơn một vạn dặm, muốn ở trong rừng rậm nguyên thủy Man hoang, ở trong hai tháng chạy tới, cái này cũng không phải là một việc nhẹ nhàng.