Ngày thứ hai, còn không chờ Hàn Phỉ đấu chí tràn đầy đi học, đã nghênh đón sự xuất hiện của Cô Ma Ma vẫn ốm bệnh lâu ngày không gặp, Cô Ma Ma còn tập trung chúng tú nữ đến một chỗ, giống như có đại sự gì muốn tuyên bố vậy.
Hàn Phỉ có mấy phần hưng phấn, nàng đã rất lâu chưa nhìn thấy Cô Ma Ma! Đứng ở giữa chúng tú nữ nàng còn nỗ lực muốn chào hỏi bà, nhưng lại không nhận được bất kỳ sự đáp lại nào.

Ánh mắt Cô Ma Ma chỉ nhàn nhạt đảo qua nàng, sau đó không hề có bất kì phản ứng gì thêm.
Hàn Phỉ có chút quái dị, nhưng chỉ suy đoán Cô Ma Ma không tiện ở trước mặt mọi người biểu hiện ra sự thân quen với nàng mà thôi, vì thế cũng an tâm nghe xem Cô Ma Ma muốn nói gì.
Ở dưới ánh mắt của đông đảo tú nữ, Cô Ma Ma nhàn nhạt nói: "Lần thi tháng đầu tiên đã qua, ở trên buổi lễ chư vị có người biểu diễn không hề được để ý, nhưng cũng có người rực rỡ hào quang, thông qua giám sát lần này, ta cùng với chư vị ma ma trải qua phán xét công chính công bằng, đã lựa chọn ra thứ tự xếp hạng như sau: Hạng nhất, Hàn Yên, được đánh giá thập toàn thập mỹ, chấn nhiếp nhân tâm."
Vừa dứt lời, đông đảo tú nữ đều dồn dập nhìn về phía Hàn Yên.

Mà Hàn Yên bị mọi người nhìn lại khoan thai đứng ở nơi đó, thản nhiên tiếp thu, nhưng cũng biểu hiện ra vẻ kinh ngạc, hoan hỉ cùng e lệ vừa đứng mực vừa khiêm tốn.
Đối với kết quả này, hầu như không ai có dị nghị, Hàn Yên ngày đó khiêu vũ thật là kinh diễm cùng chấn động, cũng không chút tỳ vết, hơn nữa biểu hiện thường ngày của Hàn Yên cũng đều vô cùng tốt, luôn được xếp hạng đầu tiên, điểm cũng vững vàng ở vị trí số một, có câu nói nói thế nào nhỉ, ưu tú lâu cũng cảm thấy đó là chuyện đương nhiên.

Chỉ là lần này, điểm sẽ lại tăng lên đi.
Một ít tú nữ trong lòng đã lộ ra xu hướng chán nản, tú nữ tốt nghiệp thủ khoa lần này không còn nghi ngờ chút nào sẽ là nàng đi.
Hàn Phỉ không quan tâm đứng ở nơi đó, đối với bình xét kiểu này nàng đã không quá để ý, nói thật, bản thân nàng cũng đoán được, trong mắt các ma ma, e là biểu diễn cái gì không quan trọng, quan trọng là độ hoàn thành, nói đúng hơn là độ hoàn mỹ của màn biểu diễn.


Trong bài biểu diễn của Hàn Yên chưa từng xuất hiện chút sai lầm nào, thậm chí còn rất đặc sắc, cho nên nàng đương nhiên ở vị trí số một, không có gì lạ.

Còn bản thân nàng, cuối cùng cũng không phải hoàn toàn thất bại, nhưng đối với những ma ma mà nói thì màn biểu diễn của nàng không tính là hoàn mỹ đi.

Dù sao nàng đã đạt được khen thưởng của hệ thống, điều này có ý nghĩa hơn cả xếp hạng đệ nhất cái gì đó, ừ, thật đúng là không thèm để ý.
Chờ đông đảo tú nữ yên tĩnh lại, Cô Ma Ma mới tiếp tục nói: "Hạng hai, Lý Tương Quân."
Lần này, đoàn người cùng ồ lên.

Mỗi người đều sôi nổi nghị luận, mà đương sự Lý Tương Quân đã triệt để khiếp sợ, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại, may mà Hàn Phỉ đẩy một cái nàng mới phản ứng được, kinh hỉ không biết phải làm sao.
Lý Tương Quân có thể xếp hạng hai là ngoài ý liệu của mọi người, nhưng lại hợp tình hợp lý.

Tiểu nha đầu này biểu hiện có thể nói là phi thường ổn định, ở đương trường phát huy không kém chút nào, chúng tú nữ biểu diễn sau Hàn Yên bị tiết mục của nàng ảnh hưởng nên hoàn toàn bị đoạt mất hào quang, vì thế màn biểu diễn của Lý Tương Quân có thể nói là tài năng xuất chúng, thêm vào tiếng đàn này tương đối văn nhã, nên cầm vị trí thứ hai, vẫn tính là bình thường.
Chỉ là Hàn Phỉ cho là thế, nhưng người khác lại không nghĩ như vậy.


Lý Tương Quân này chẳng qua chỉ là một tiểu cô nương, nhà mẹ đẻ cũng không có gì hiển hách, thường ngày biểu hiện cũng không quá nổi bật, thêm vào tuổi còn nhỏ, không có người nào thèm chú ý tới nàng, vậy mà bất thình lình đoạt được hạng hai, cướp đi xếp hạng của người khác, lập tức không ít tú nữ liền lộ ra vẻ bất mãn, chỉ là e ngại mặt mũi của Cô Ma Ma, không người nào dám phản kháng thôi.
Cô Ma Ma lần thứ hai đợi đám người yên tĩnh lại, nhân tiện nói: "Hạng thứ ba, Hàn Phỉ."
ẦM -- Lần này thật giống như một quả Bom Nguyên Tử vừa phát nổ.

Tất cả mọi người đều bùng nổ, ngay cả Hàn Phỉ cũng khiếp sợ.

Hạng thứ ba? Là nàng?
Vì tiếng thảo luận của mọi người quá lớn, Cô Ma Ma hỏi: "Có dị nghị gì không?"
Ngay sau đó, có một tú nữ tương đối xung động tiến lên, nói: "Ma ma, hạng nhất lần này chúng ta không có ý kiến, hạng hai, miễn cưỡng xem như tiếp thu, nhưng, tại sao Hàn Phỉ lại là người thứ ba?"
Vấn đề này tuyệt đối là nghi vấn của tất cả mọi người.

Không thể phủ nhận, tiếng trống của Hàn Phỉ đúng là mới mẻ độc đáo cùng chấn động, nhưng không phải cuối cùng nàng ta cũng phạm sai lầm sao? Đây chính là điểm trí mạng!
Cô Ma Ma chỉ nhàn nhạt hồi đáp: "Đây là ý kiến tập hợp từ đông đảo các ma ma của A Mã Cung, cùng với ý tứ bình chọn của Hoàng Hậu, ngươi có dị nghị với quyết định của Hoàng Hậu nương nương sao?"

Trong nháy mắt, yên lặng như tờ.

Lôi đến cả Hoàng Hậu nương nương, lập tức tú nữ kia đã hối hận đến xanh cả ruột, tại sao nàng phải ngu ngốc đứng ra làm con chim đầu đàn vậy!
"Thật xin lỗi, ta không phải có ý này! Thật có lỗi với ma ma! Ta không có bất kỳ ý kiến gì nữa!"
Cô Ma Ma liếc nàng một cái, thu hồi ánh mắt nói: "Lui ra đi."
"Vâng!"
"Còn ai có ý kiến nữa không?"
Lần này, mọi người cùng đồng thanh nói: "Không, ma ma."
"Rất tốt, chuyện này liền cho qua, khen thưởng sẽ ban phát trong hôm nay, nhưng chuyện chúng ta sắp thông báo đây mới là vấn đề các người nên quan tâm, chuyện cũ đã qua, tương lai mới là thứ các ngươi nên nắm chắc."
Thân thể chúng tú nữ cùng chấn động, nín thở chờ Cô Ma Ma nói tiếp.
"Giai đoạn học tập đầu tiên của A Mã Cung đã kết thúc, kết quả của lần thi tháng thứ nhất cũng đã có, như vậy tiếp đó, chính là giai đoạn thứ hai, cùng với, lần thi tháng thứ hai."
Chúng tú nữ lại ồ lên một trận.
"Mặt khác, nơi khảo thí giai đoạn thứ 2, không ở trong A Mã Cung."
Hàn Phỉ sững sờ, ngược lại vô cùng hứng thú, vốn đang đứng tản mạn, lập tức liền đứng thẳng lên.
"Các ngươi sắp rời khỏi A Mã Cung, đi về dân gian tiến hành giai đoạn trắc thí thứ hai.

Giai đoạn trắc thí này tên là thuế biến, ý nghĩa như tên, chính là khi hoàn thành xong các ngươi sẽ hoàn chỉnh lột xác thành một hình thái mới mà tất cả tú nữ nên có, ở dân gian các ngươi sẽ thoát khỏi gia thế cùng tài phú, lấy thân phận của một người bình thường để sinh hoạt."

Một câu nói này đi ra, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Nơi này mỗi một tú nữ không người nào không phải đi ra từ danh môn vọng tộc.

Không người nào không được nuông chiều từ bé mà lớn lên.

Từ nhỏ đã được người nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, nào biết đâu cái gì gọi là người bình thường.
"Các ngươi sẽ thông qua rút thăm để được phân đến từng gia đình khác nhau, các ngươi phải ở đó sinh hoạt một tháng, không được mang theo nô bộc, không được mang theo tiền tài, không được mang theo bất kỳ vàng bạc châu báu nào, trừ quần áo trên người các ngươi, còn lại không được mang theo thứ gì khác, nếu bị lục soát ra sẽ trực tiếp thủ tiêu tư cách, mặt khác, mỗi một gia đình đều sẽ có ma ma đúng giờ kiểm tra, báo cáo tình hình, bên người các người sẽ có người giám thị cùng quản chế, bất kỳ vi phạm quy định nào, một khi bị phát hiện, trực tiếp thủ tiêu tư cách."
Một chuỗi dài thủ tiêu tư cách khiến chúng tú nữ cũng sắc mặt đều đại biến.

Loại quy định không cần trừ điểm, trực tiếp thủ tiêu tư cách khiến không ít tú nữ cũng đã có tâm lý ngoan ngoãn vâng lời, không dám có suy nghĩ quá phận.

Nhưng càng không có người nào có thể tiếp thu là..

Không có tiền, không có nha hoàn, không có quần áo xinh đẹp, đây là muốn các nàng sống sót bằng cách nào..