Lúc này khuôn mặt của nam nhân kia trở nên vô cùng khó nhìn, không còn dáng vẻ đắc thắng nữa thay vào đó là một vẻ mặt cau mày có phần tức tối, tuy nhiên ngay sau đó hắn liền cười to như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

"Haha quả không hổ danh là đệ tử chân truyền của Thuỷ thánh a, ngoài Thuỷ thánh ra muội là người đầu tiên ở Liên Châu thành này có thể móc họng ta như vậy đấy. Vốn cứ tưởng muội là tiểu nha đầu dễ chọc nên mới nói đùa như vậy, sư muội tuyệt đối đừng tưởng là thật a."

Mặc cho người trước mặt có cố gắng giải thích như thế nào nhưng nàng vẫn tin tưởng bản thân không hề nghe lầm, càng không hiểu sai ý, chẳng qua là tên hòa thượng này là đang chối đây đẩy, trước là muốn nàng nghĩ rằng chỉ là hiểu lầm mà không báo lên Thuỷ thánh, sau là muốn tạo một mối quan hệ tốt với nàng chờ cơ hội để ra thức hiện mục đích của mình.

Nhưng nàng không có thời gian để chơi đùa với hắn, lần này coi như là nhắc nhở nếu lần sau hắn còn muốn gây khó dễ cho nàng thì đừng trách nàng độc ác.

"Nếu sư huynh đã nói thế, vậy cứ cho là như thế đi, huynh chắc không còn việc gì nữa đúng không? Vậy xin mời đằng sau quay, không tiễn a."

Biết là Uyển Ca đang cố tình đuổi khéo mình nhưng Vô Khả lại không thể làm gì nàng được, Uyển Ca nói đúng Kiếm linh phong bây giờ như rắn mất đầu, nếu như thật sự làm Thuỷ thánh giận...thì dù là hắn cũng sẽ không thể làm được gì, chi bằng án binh bất động chờ đợi thời cơ sẽ "chơi đùa" với nàng sau.

Thế là Vô Khả cười gượng bỏ đi, hướng phía Kiếm linh phong mà đi, để lại Uyển Ca một phen đắc ý ngút trời.

"Hừ muốn coi bổn quận chúa là đồ chơi? Còn lâu, ngươi tưởng nhỏ thì dễ ăn hiếp à..."

"Tiểu...thư, nô tì về rồi đây, nhưng nước để pha thì..."

Đang lúc Uyển Ca đang khí thế cao ngất, lại lầm bầm nói xấu tên hòa thượng thì cửa phòng mở ra, Tiểu Hoa trở về trong bộ dạng thảm hại, tóc tai và y phục ướt như chuột lột, chân trái còn đi cà nhắc.

Uyển Ca nhớ rõ hình dạng của Tiểu Hoa khi rời khỏi phòng, càng biết được Tiểu Hoa là người kỹ tính và rất coi trọng công việc của mình, mệnh lệnh của nàng đã nói ra trừ khi là bất khả thi hoặc bị ngăn cản bằng không sẽ không có việc không làm đúng mệnh lệnh của nàng.

"Tiểu Hoa muội hãy nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì với muội vậy?

Uyển Ca nhịn không được nữa, lớn tiếng gặn hỏi Tiểu Hoa. Tiểu Hoa biết không thể giấu được Uyển Ca, cô bắt đầu kể lại mọi việc đã xảy ra với mình.

"Tiểu thư đừng nóng để nô tì từ từ nói, chỉ là mong người hứa với nô tì là không báo thù để tránh gây ra rắt rối."

Uyển Ca miễn cưỡng gật đầu cho có với Tiểu Hoa rồi nghiêm túc chờ đợi.

"Nô tì theo lệnh tiểu thư đi tới phòng bếp lấy ít nước nóng, lúc đi xuống thì không có gì xảy ra, nhưng lúc đi lên lại gặp phải đám ngoại môn đệ tử. Vốn nô tì đã tránh xa họ rồi, nhưng mà họ vẫn được nước làm tới..."

- ------Khoảng 5 phút trước-------

"Dô, đây không phải là tì nữ của đại sư tỷ sao? Sư tỷ sướng thật a, trên dưới Liên Châu thành này có ai có được phúc phần này, được quyền đem cả tì nữ lên nữa."

Tiểu Hoa cầm trên tay thau nước nóng, vừa đi lên tầng 4 lại vô tình gặp phải đám ngoại môn đệ tử từ phòng đi ra, vừa thấy Tiểu Hoa một nữ nhân liền bước ra lên giọng.

Nghe vị sư muội của mình nói thế, đám còn lại hùa theo cười to, một nữ nhân khác lại nói.

"Phải phải, đúng là hết sức ưu ái. Cơ mà tì nữ cũng giống như chủ nhân vậy, đều là một lũ phế vật, vô dụng."

"Cái này sư tỷ nói rất đúng a. Người ta nói chủ nào tớ đó, không sao tý nào hahaha."

Thấy đám ngoại môn đệ tử không có ý tốt, lại cố tình kiếm cớ gây sự, Tiểu Hoa không muốn trúng kế kích tướng của bọn chúng, càng sợ đi lâu sẽ khiến cho Uyển Ca lo lắng, nước cũng không thể để lâu được nữa.

Nghĩ thế Tiểu Hoa bỏ mặc đám nữ nhân kia, đi lên tầng trên...tuy nhiên khi vừa tới cầu thang lại bị một bàn chân không biết ở đâu ra gạc phải, làm Tiểu Hoa mất trọng tâm, ngã nhào về phía trước, thau nước trong tay đổ ào vào thân thể của cô, rồi sau đó cả người lẫn thau đều ngã xuống đất.

Đám nữ nhân ấy thấy vậy mà cười một phen, sau đó hóng hách mà bỏ đi, nữ nhân đã gạc chân Tiểu Hoa là người cuối cùng rời khỏi, không quên để lại một nụ cười khinh bỉ.

- -----Trở về thời điểm hiện tại------

Tiểu Hoa cố gắng khép mép, kể làm sao cho mọi chuyện im ắng nhất có, bởi Tiểu Hoa sợ Uyển Ca sẽ vì mình mà gây chuyện với đám nữ nhân kia, mà giờ đây ở Liên Châu thành này Uyển Ca và Tiểu Hoa chỉ đơn giản là hai đứa trẻ mà thôi.

Cho nên hiện tại nhẫn nhịn chính là kế hoạch tốt nhất, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn.

Nói là nói như vậy, nhưng người ở trước mặt Tiểu Hoa không phải là một thiên thần, mà là một ác quỷ đang chờ thức giấc.

Tiểu Hoa kể lại mọi việc, từng lời từng chữ chui vào tai của Uyển Ca vô cùng khó nghe, Uyển Ca chịu không được nữa tay trái đập mạnh xuống bàn, siết chặt tay, miệng cắng răng.

"Rầm...!"

"Đây rõ ràng là muốn kiếm chuyện với ta, tưởng rằng làm như vậy ta sẽ sợ sao? Bất quá là các ngươi đã chọn sai người, ta sẽ cho các ngươi thấy, thế nào là Đại Khai Sát Giới!!!"

- --------Lời tác giả----------

Lại là một tuần bận rộn, hết tuần này trường Miêu mới tổng kết xong.

Giờ mới thật sự nghỉ hè, sẽ cố gắng ra chương mới đều đều a.

Vẫn như lời nói trước, đây chỉ là phần 1 và là bản thảo, nên không thể tránh khỏi sơ sót, mong các bạn thông cảm a.

Chủ nhật ngày mai sẽ có phần còn lại, chắc chắn sẽ có a.

- -------Hết nửa chương 105--------