Editor: ChieuNinh_dd.

"Cậu nói cũng đúng." Thú nhân bừng tỉnh đại ngộ, vừa rồi còn không hiểu ra sao, lúc này vừa ám chỉ rõ ràng thì giống như cảnh tỉnh, nhưng mà biểu tình trên mặt rối rắm trong chốc lát sau lại rất nhanh mặt nhăn lại cùng nhau, cả mặt không đồng ý: "Phách Nhĩ sẽ không, cậu ấy và Allen là anh em tốt, sẽ không..." Nói xong lời cuối cùng bản thân thú nhân cũng không tin tưởng, trong lòng tự nhủ đồng bạn nói thật là có lý, nếu như Allen vĩnh viễn cũng chưa về, Liễu Thư một lần nữa tìm một thú nhân là lựa chọn tốt nhất với cô ấy, nếu như chọn người, Phách Nhĩ cũng là lựa chọn đầu tiên, đương nhiên điều kiện tiên quyết hai người bọn họ đều có ý đồ này.

"Ừ, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ đi." Thú nhân cao lớn cũng không kiên trì, sờ sờ cằm không lắm để ý nói: "Dù sao thời gian qua cũng không dài, quên đi tóm lại cũng không tới phiên chúng ta đến quản." Cho dù là muốn quản cũng không thể xen vào cũng là thật sự.

"Được rồi, hiện tại không phải thời điểm rối rắm cái này, nhóm người đầu tiên đến đây, lục tục sẽ có nhiều người hơn lại đây, chúng ta phải chuẩn bị tốt mới được." Thú nhân cũng mau nghĩ thông, tiếp đón người liền đi, chỉ là miệng còn đang nói nhỏ, xem ra vẫn là rất nhớ kỹ.

"Ngạch, ha ha kỳ thực nghe lén không tốt." Thẳng đến nhìn theo bóng dáng hai thú nhân rời đi, bóng dáng ba người mới chậm rãi từ mặt khác vừa đi ra, cũng không phải ai, đúng là người trong đề tài vừa rồi, Liễu Thư còn có hai người Gina cùng Kathy, nói chuyện là Kathy, ánh mắt nhìn Liễu Thư lần đầu tiên đã biết cái gì kêu là xấu hổ.

Đây thật sự không phải nghe lén, Kathy mấy cô vẫn là đến trước, bởi vì vài giống cái ngoại lai, mọi người đều muốn làm quen một chút, Eva và Alice đều có việc, vội vàng mang đứa nhỏ nấu cơm không có thời gian, vừa vặn Lotter Leila cùng Lỗ Cách chơi vui liền cùng nhau giao cho cô ấy mang theo, Kathy lôi kéo người trên đường gặp phải Gina liền cùng nhau chuẩn bị ở bên cạnh hái trái cây vài tươi mới đợi lát đi xem đó vài giống cái bộ lạc ngoại tộc, ai biết sẽ gặp phải một trà này, càng làm cho người không đoán trước là thế nhưng lại nghe được tin tức khó lường.

"Nếu đã biết cũng không hiểu vừa rồi là ai thật cẩn thận không phát ra tiếng." Gina bĩu môi vô cùng khinh bỉ cô nàng nói, Kathy nghe xong mặt đỏ lên, liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái bất mãn phản đối Gina: "Tôi đây không phải sợ bị phát hiện sao, nói vậy chẳng phải là sẽ càng tệ hơn, hừ."

Không quan tâm Kathy nữa, Gina nhìn Liễu Thư, nghĩ nghĩ khuyên giải an ủi nói: "Kỳ thực lời bọn họ nói cũng... Không phải không có lý, nhưng hết thảy ở chỗ chính cậu, chẳng qua nói cũng đúng, một người mang theo đứa nhỏ là vất vả chút." Ngay cả là có Oman Noah bọn họ hỗ trợ, nhưng rốt cuộc không phải bạn lữ của mình, luôn không chiếm được chổ dựa đến từ trong lòng.


Từ sau khi đi ra liền trầm mặc không nói Liễu Thư nghe vậy ngược lại khe khẽ nở nụ cười, ngoắc ngoắc khóe miệng nhẹ giọng nói: "Chẳng qua là một ít lời nói thầm mà thôi, cũng chỉ vừa nói như vậy, cần gì quá để ý." Nói xong cũng không đợi Gina ra lại nói gì, nâng mắt bình tĩnh nhìn cô ấy, mặt nghiêm túc: "Tớ muốn đợi Allen." Câu nói đầu tiên đã biểu đạt vô cùng nhuần nhuyễn kiên định trong lòng Liễu Thư. Nhìn mắt của cô Gina nửa câu nói đều nói không nên lời, cuối cùng chẳng qua là thỉnh thoảng thở dài một tiếng, không tiếng động lắc lắc đầu.

"Ừ ừ." Thấy rõ một phen thế cục, Kathy thức thời mạnh mẽ gật đầu, giơ giơ giỏ chứa trái cây trong tay lên khẽ cười nói: "Được rồi, đừng nói nhiều như vậy, chúng ta đi về trước ăn cơm đi, cơm nước xong là có thể đi xem mấy giống cái đó, ừ, tớ thấy đến lúc đó còn có thể tán gẫu một ít đề tài khác đây."

Không khí xấu hổ bị Kathy đánh vỡ, Liễu Thư cười cười nhắc lên giỏ trên đất lôi kéo Gina: "Đi thôi, thời gian đi ra dài như vậy, cũng không biết hai thằng nhóc con trong nhà sẽ nháo thế nào đâu, có thể khi dễ Lỗ Cách hay không, tớ thật là cảm thấy rất có lỗi với Eva." Vừa nghĩ tới hai hài tử thì cảm xúc áp chế vừa rồi trong lòng Liễu Thư đi lại bắt đầu bốc lên, hiện tại bức thiết muốn nhìn đến hai tiểu bao tử nhà mình.

"Sao cậu cứ mãi nói Lotter tụi nó khi dễ Lỗ Cách hả, tụi nó còn nhỏ." Kathy vô cùng thích nhóm tiểu bao tử, đáng tiếc là cô nàng vẫn đều không hoài thai, trong lòng thật lo lắng, vẫn nhắc tới đó quả hồng anh quả vô dụng, ảo não không thôi, nhìn tiểu bao tử tươi mới ra lò của nhà Liễu Thư liền yêu thích không chịu được, có đôi khi còn muốn sâu hơn Liễu Thư nữa.

Liễu Thư lắc đầu không tiếp tục biện giải, coi như hết, một đám người ngộ nhận rằng đứa nhỏ mỏng manh nhà cô là không biết, chẳng lẽ không biết rằng trên thế giới này là có bánh bao nhân mè đen sao.

Cơm nước xong còn nghỉ ngơi một hồi một nhóm năm sáu giống cái gom lại cùng đi thăm người bộ lạc Hồ tộc bộ lạc Hầu tộc cùng bộ lạc chim bói cá tộc, mọi người cũng không mang cái gì mượn chút trái cây Liễu Thư Kathy buổi sáng hái, lúc này đây còn có ba tiểu bao tử đuổi kịp, phân biệt là Lỗ Cách cùng hai tiểu manh hổ Lotter Leila.

Giống cái đã đến tự nhiên thực được người ba bộ lạc tộc hoan nghênh, các thú nhân vô cùng thức thời đem không gian tặng cho nhóm giống cái, mà bản thân bọn họ thì lại cảm thấy hứng thú xuyên qua tại bộ lạc Dực Hổ, trải qua nghĩ ngơi hồi phục, bọn họ đã khôi phục không ít thể lực, hiện tại cũng có tinh thần đi dạo nơi nơi. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* D^d^l^q^d


Không gian nói chuyện phiếm chính là gian phòng tầng trên nhóm giống cái cư trú, cửa sổ mở ra tầm mắt vừa vặn có thể nhìn rất tốt đến người và phong cảnh phía dưới trong bộ lạc. Mọi người đều là giống cái tụ cùng một chỗ đều là rất nhiều đề tài, nhận thức hiểu biết lẫn nhau một chút liền bắt đầu sảng khoái trao đổi lên, đề tài bắt từ cách làm thức ăn hôm nay, sau đó đến phòng ở bộ lạc Dực Hổ không giống người thường v.v, không gì không thể nói chuyện.

"Tôi thích mật bộ lạc hoa Hồ tộc các bạn, ăn rất ngon tôi chỉ ăn qua một lần vừa ngon lại ngọt, đều ngon hơn mật của tộc gấu ngựa." Kathy ăn hàng chảy nước miếng nói chuyện với nhau cùng một thiếu nữ giống cái Hồ tộc, hai giống cái Hồ tộc là đôi hoa tỷ muội, chị gái kêu là Na Nhã em gái kêu là Na Ny, chị đã có bạn lữ ký khế ước chính là thú nhân đầu lĩnh Hồ tộc kêu Hồ Xích, còn em gái vẫn là người trưởng thành không lâu.

"Ha ha, đương nhiên, bởi vì mật hoa tuy nói là mật cũng không phải là thu thập giống như tộc gấu ngựa, mà là chúng ta tự mình làm được, bộ lạc chúng ta tuy rằng nhỏ nhưng mà có rất nhiều thứ tốt, còn có tựa như mật hoa." Na Ny hẳn là vô cùng cùng chung chí hướng với Kathy, hợp cùng nhau nói chuyện hưng trí bay lên thẳng tắp, nháy mắt mấy cái tán thưởng nói: "Chúng ta lúc tiến vào phát hiện ở bộ lạc các người một khối lớn đất chỉnh tề trồng rất nhiều thứ, thì ra các người cũng trồng trọt, giống chúng ta chẳng qua chúng ta trồng là các loại thảo dược hi hữu cùng trái cây, thấy mọi người diện tích lớn như vậy hình như không giống."

"Đương nhiên, chúng ta trồng không phải hi hữu, nhưng mà cũng là tốt nhất." Kathy cũng kiêu ngạo, nhìn nhìn Liễu Thư bên kia thấy không có gì khác liền lại nói tiếp: "Đó là có thể dùng để ăn."

"Trồng ra tất nhiên là để ăn." Na Ny một chút không ngoài ý.

"Không đúng." Kathy lắc đầu, kiêu ngạo nhíu mày: "Chúng ta trồng chính là có thể làm đồ ăn món chính, giống như thịt để ăn."

"Cái này làm sao có thể." Trả lời này hiển nhiên làm cho bốn giống cái ngoại lai thực kinh ngạc, đều trăm miệng một lời.


"Hôm nay mọi người cũng ăn thức ăn bình thường Dực Hổ tộc chúng ta, không phải có điều hiểu biết sao?" Liễu Thư từ từ nói: "Đây là bộ lạc chúng ta gieo trồng, kế tiếp nếu mọi người đón nhận thì có thể nhấm nháp nhiều hơn, nếu nguyện ý cũng có thể theo chúng ta trao đổi mầm móng."

Liễu Thư không có ý niệm giấu giếm trong đầu, huống chi là cái ăn mở rộng ra ngoài mới là có lợi nhất, hơn nữa trên điểm này tộc trưởng cũng đồng ý, kỳ thực ngày trao đổi chủ yếu thể hiện ngay tại trao đổi giữa các tộc bộ lạc trong đó, có sự vật mới mẻ có lợi đối với bộ lạc thú nhân, đều là đáng giá mở rộng.

"Sẽ, liền đa tạ bộ lạc Dực Hổ." Trong giống cái hiển nhiên Na Nhã là lớn tuổi nhất cũng trầm ổn nhất làm chủ, cô ấy ở trong nháy mắt đã hiểu được ý tứ Liễu Thư, cười cười, thật tình cảm tạ nói.

"Không khách khí, ừm, tôi thực thích mật hoa của các cô, bị Kathy nói tôi đều thèm rồi." Liễu Thư thật là rất ngạc nhiên mật hoa bộ lạc Hồ tộc làm ra.

"Thích thì tôi sẽ đưa cho cô một lọ là được." Na Nhã thực khẳng khái.

"Cái này không thể được, đây là ngày trao đổi, chúng ta ấn theo như bình thường mà đến." Thoáng nghịch ngợm nháy nháy mắt với Na Nhã, Liễu Thư cười nói.

"Ha ha, được rồi, nhất định sẽ để lại cho cô." Na Nhã cũng không bắt buộc, ngắn ngủn nói mấy câu cô đã vô cùng có hảo cảm đối với giống cái là a mẹ hai hài tử.

"Đứa nhỏ của các cô thật đáng yêu." Na Nhã khen tự đáy lòng, hiện tại hai tiểu bao tử là hình người, trong lòng Liễu Thư ôm một đứa, Kathy cũng ôm một đứa, hai hài tử hiện tại ngược lại im lặng rất nhu thuận, chẳng qua tựa như là biết nói đến mình, phì phò di chuyển ở trong lòng Liễu Thư.

"Chị cũng sẽ có tiểu ấu tể đáng yêu." Na Ny cười hì hì nói, còn thuận tay sờ sờ bụng nhỏ Na Nhã.


"Chỉ có em nghịch ngợm nhất."

"Hì hì..."

Bốn giống cái, hai hoa tỷ muội bộ lạc Hồ tộc Na Nhã ổn trọng, Na Ny tính tình đứa nhỏ, giống cái bộ lạc Hầu tộc có chút hoạt bát, tộc chim bói cá cũng im lặng nhất, bộ dạng cũng có chút khéo léo linh lung, làm cho Liễu Thư gần đây trái tim vẫn luôn rất thấp chiếm được xoa dịu, tâm trạng của cô vẫn là rất không tệ. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ D^d^l^q^d
...
"Nơi này đã muốn xâm nhập phạm vi khu vực bộ lạc Dực Hổ, tin tưởng tiếp qua hai ba ngày nữa là chúng ta có thể tới." A Địch ngồi xuống bên cạnh em trai A Tư, liếc mắt nhìn Thư bên cạnh một cái: "Cậu đối với nơi này có chút ấn tượng nào không?"

"Không có." Thư đối với khu vực này là có cảm giác, cảm giác quen thuộc, nhưng mà trong đầu vẫn là nửa điểm trí nhớ cũng không có, điều này làm cho hắn thực buồn rầu, nhưng trên mặt cũng không lộ một chút nào, ngẩng đầu nhìn trời, ngày giữa hè thay đổi bất thường, lúc này thái dương còn chưa xuống núi, nhưng mà bọn hắn lại muốn trước tiên tìm địa phương nghỉ ngơi, ngày mưa rơi không nên chạy đi. Ngay cả nơi này là khu vực thuộc về bộ lạc Dực Hổ thì nguy hiểm rất lớn cũng giảm bớt, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, vì để ngừa vạn nhất Lan Kỳ vẫn quyết định tìm địa phương ngủ lại.

Thư một chút cũng không muốn nghỉ ngơi, hắn muốn chạy đi, muốn mau chút, mau một chút nữa, ngay cả chính hắn cũng kinh ngạc với khát vọng trong lòng, nhưng ở sự thật trước mặt hắn cũng chỉ có thể kiềm chế lại tất cả, yên lặng thu thập.

"Tuy rằng không có nước biển, nhưng nước mưa vẫn là có thể an ủi một chút thân hình khô cạn của tôi." A Tư khoa trương kêu to, trực tiếp nhanh chóng rời đi sơn động bọn họ cư trú, lúc này bên ngoài đã bắt đầu nhẹ rơi mưa bụi, hơn nữa xem trình độ, có lẽ sẽ càng rơi xuống càng lớn.

Hết chương 83_Q3.