Editor: ChieuNinh_dd.

Mắt thấy Allen trong lúc nhất thời sẽ còn chưa trở về, Liễu Thư liền sửa sang lại bày ra đồ mang đến, bốn người bọn họ cùng bày ở đây, lại nhìn đến Gina cùng Laura Mia Noreen ở một bên khác, đều đang chăm sóc lẫn nhau, cũng có thể nhìn thấy đối phương.

"Sao cậu không làm chút gì đặc biệt hả?" Nhìn xem đồ Liễu Thư bày ra, Alice nhíu chặt mi.

Liễu Thư không thèm để ý cười: "Trước kia nào có thời gian rỗi này, chẳng qua hiện nay thì tốt rồi."

Vừa nói như vậy Alice nhưng thật ra nghĩ tới, Allen cũng không ở nhà, Liễu Thư làm sao có lòng nghĩ tới, hiện tại người trở về, nhưng lâm thời làm chút đa dạng gì đó thời gian cũng không đủ, nhưng một ít thường dùng đều có, cũng là có chuẩn bị. Lại nhìn hai mắt, nhìn thấy được bóng người bên kia, còn có một người đi theo phía sau, sửng sốt một chút nháy mắt mấy cái nói: "Đã trở lại."

"Tuyết viên rất ngoan." Nghiêng đầu vừa nhìn không có gì bất ngờ xảy ra Allen rất nhanh đã trở lại, phía sau tuyết viên vui vẻ nhảy theo, dọc theo đường đi gặp được người có kinh ngạc, nhưng cũng không bị kinh sợ, ngược lại có mấy người tò mò còn chạy tới muốn sờ sờ tuyết viên. Nhưng không thể nghi ngờ không bị nó tránh khỏi, nếu làm hung ác, người này còn có thể nhe răng trợn mắt hù dọa người ta, người không đến cũng liền cười cười cũng không thèm để ý, nhưng động tác cũng dừng lại, lại nhìn thì Allen cũng không để ý, gật gật đầu liền lui đi.

"Thật là một con thật lớn." Kathy rất kinh ngạc, nhìn một người một thú đi tới, lúc này liền gan lớn đến gần, nghiêng đầu nhìn xem: "Allen anh bắt nó dưỡng lớn như vậy, mỗi ngày phải ăn bao nhiêu chứ?" Nói xong còn nhìn tuyết viên hơn hai lần, tựa hồ đang suy nghĩ, xong rồi sau đó còn liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái nói: "Tớ nói nhà cậu đều sắp thành thú viên rồi, hậu viện thì nuôi nhiều như vậy, lập tức lại muốn thêm tiểu ấu thú, còn con lớn này, chiếu cố hết sao."

Liễu Thư nhịn cười: "Tuyết viên là ăn chay, hơn nữa nó rất linh hoạt, sẽ tự mình kiếm ăn, lần đầu tiên đến ngược lại còn mang lễ vật cho tớ đây."

"Chi chi." Tuyết viên nghe hiểu tiếng người nhe răng kêu chi chi về phía Kathy, tỏ vẻ bất mãn cô nàng bôi nhọ nó, khiến người bật cười, sau lại ba hai bước lẻn đến chỗ Liễu Thư, thả thấp đoạn móng vuốt cọ cọ cánh tay Liễu Thư, kêu ủy ủy khuất khuất, tựa như nói Nó rất dễ nuôi mọi người lại là một phen vui vẻ.

"Tiểu Tuyết còn có thể làm nũng đâu." Trong lời nói là ý cười không dừng được, người ở đây vừa nhìn, người tới thì cũng biết, đúng là đoàn người tộc trai ngọc, mở miệng là tộc trưởng tân nhiệm tộc trai ngọc Lan Kỳ.

"Mọi người đến đây." Allen gật đầu với đám người Lan Kỳ, sau đó nâng tay kéo Liễu Thư qua, làm giới thiệu cho người ta: "Liễu Thư bạn lữ của tôi." Những người khác đều gặp qua, duy độc chỉ có Lan Kỳ.


"Xin chào." Liễu Thư mỉm cười: "Đa tạ tộc trai ngọc cứu trị cho Allen."

"Không, chúng ta chỉ là để cho cậu ấy ở tạm mà thôi, không giúp gì nhiều, ngược lại dọc theo đường đi đến đây không có cậu ấy chúng ta cũng sẽ không dễ dàng như vậy." Lan Kỳ nói cũng không phải lời khách sáo, mà cũng là như thế.

Những người khác đều quen biết, cũng không cần nhiều lời, Allen nhìn Lan Kỳ, có vẻ quan tâm hỏi: "Anh cùng tộc trưởng bàn bạc như thế nào?"

"Ừ." Trầm ngâm một chút, Lan Kỳ cười cười: "Biển rộng dữ dội khổng lồ, sự suy thoái của tộc trai ngọc mà giá trị vũ lực bản thân chúng ta cũng không cao, nói đến chúng ta thực thưởng thức đao các người sử dụng." Mấy ngày nay hắn đã đang quan sát, không nhìn không biết vừa thấy rất là kinh ngạc, Dực Hổ tộc phát triển ra ngoài dự đoán của hắn, những thứ mới nghe lần đầu, thấy những điều chưa hề thấy làm cho hắn mở rộng tầm mắt.

"Cái này chỉ sợ phỉa thương lượng cùng với Dực Báo tộc." Dực Hổ tộc không có quặng sắt.

"Nhưng mà tôi càng coi trọng rèn của Dực Hổ tộc." Lan Kỳ không phải không thấy gang của Dực Báo tộc, nhưng là rèn rất thô ráp.

"Dực Báo tộc cũng nhìn trúng, cho nên đang thương lượng cùng tộc trưởng, tôi đoán khả năng sẽ đạt thành hiệp nghị." Abby đợi Allen một hồi, thấy hắn nói tới liền đi đến, vừa vặn nghe được bọn họ nói chuyện, nghĩ đến mình những gì biết được, liền nói ra.

"Có lẽ... Có thể ba toàn mỹ." Liễu Thư trước tiên nghĩ đến chính là hợp tác tam phương.

"Ha ha ha, nói chuyện với mọi người thực có ý tứ, suy nghĩ của ta cũng chưa mở ra." Lan Kỳ không nghĩ tới sẽ có kinh hỉ như vậy, nhìn kỹ giống cái Allen che chở, sau đó liền không thể không tán thưởng, thật là người dung mạo tú lệ, mấu chốt là rất thông minh. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ D^d^l^q^d

Abby đợi có chút nóng nảy liền nói: "Hôm nay Phách Nhĩ cũng không đi ra ngoài, hắn cũng lại đây, các người hỏi một chút hắn đi, tôi và Allen phải đi bận việc."

"Đúng đúng, tôi quấy rầy rồi, mọi người đi thôi, tôi đi tìm hắn." Lan Kỳ cũng đã nhìn ra, giọng điệu tràn đầy thật có lỗi.


"Anh đi đây." Allen cũng biết trì hoãn không được.

"Đi thôi, cẩn thận một chút." Thuận tay sửa sang lại quần áo cho Allen.

Hai cái thú nhân lập tức rời đi, A Thước Na bình tĩnh nhìn, từ đầu đến cuối người nọ cũng ngay từ đầu chỉ quét mắt liếc nhìn một cái mà thôi, thần sắc bất động rũ mắt xuống, thời điểm lại mở ra, lại đối diện cùng giống cái kia, cô bình tĩnh dời đi, mặt không đổi sắc.

Lan Kỳ trở lại nhìn tộc nhân, nói: "Tôi đi xem, mọi người đi dạo ở trong này đi."

"Được, anh đi đi." Vi Nhi khoát tay, vui rạo rực.

"Cậu nhìn cái gì vậy?" Alice vỗ Liễu Thư kêu.

"Không có gì." Thu hồi tầm mắt lắc đầu không hề nhìn nữa, dù sao đây cũng không quan trọng không phải sao?

"Các cô muốn đổi đồ không?" Kathy thật nhiệt tình hỏi.

"Được." Tính tình Vi Nhi có điểm giống với Kathy, hai người chẳng qua là một hỏi một đáp rất nhanh liền tiến đến cùng nhau, sau đó vây quanh sạp bắt đầu líu ríu không biết đang nói chuyện gì.

"Chúng ta cũng đổi chút đồ đi." A Địch trước nhìn xem A Thước Na nói.


"Được."

Phái tuyết viên cẩn thận trông chừng ba đứa nhỏ, đám người Liễu Thư liền chính thức khai trương, đồ của các cô rất nhiều thực sự tạp, xà phòng, quần áo da thú, còn có xương thú răng thú làm hàng mỹ nghệ, vật nhỏ giống như lược bàn chải đánh răng linh tinh, còn có vài loại như giầy, ủng cùng giầy rơm, trí tuệ thú nhân cũng là chân thật đáng tin, chẳng qua là dạy cho biết, sau đó tưởng tượng đủ dạng biến hóa, Liễu Thư chính là mặc cảm.

Trừ bỏ một ít tảng đá trân châu đẹp mặt dùng làm trang sức hoa cài đầu v.v, hết thảy đều rất được giống cái thích, tốt nhất chỉ dùng để đan quần áo, còn có các loại hoa văn, bao tay mũ tất đều có, nhưng lại có riêng cho tiểu ấu tể mặc, đây là Liễu Thư làm, vốn là chuẩn bị cho hai đứa nhỏ trong nhà, nhưng ai biết bọn nó quả thực là một ngày một dạng, đan xong sau đó lại không thể mặc, may mà vẫn giữ đến bây giờ.

"Y phục nhỏ này nhìn rất đẹp." A Thước Na liếc mắt một cái liền thực thích bộ quần áo này, rất là tán dương.

"Thích không, thích thì sẽ tặng cho cô." Liễu Thư nói.

A Thước Na ngẩng đầu nhìn cô: "Vì sao đưa tôi?"

"Không vì sao cả." Nhún nhún vai: "Coi như quen biết một hồi cũng được."

"Quên đi." Thả tay xuồng, A Thước Na lại nhìn mới nói: "Quần áo này là xinh đẹp, chính là chỉ một màu sắc."

"Chỉ áo len này dùng lông thú để dệt, vừa vặn lông thú nhà tôi đều màu trắng, cho nên chỉ một loại, hơn nữa loại này thuần tự nhiên thực sự rất tốt." Liễu Thư vẫn chỉ thích loại này.

"Cô nói cũng đúng, xem qua đồ của các cô, cũng cho các cô nhìn một cái của chúng ta." Nói xong A Thước Na xuất ra đồ từ trong túi tùy thân mang đến: "Đây là Giảo Sa mặc dù khó giữ được ấm, nhưng lại có thể chống đỡ tổn thương, đây là đặc sản hải tộc."

Giảo Sa dạng lụa mỏng như đám sương, Liễu Thư nhìn chăm chú, vươn tay sờ sờ không thể không tán thưởng gật đầu: "Xác thực rất tốt, cô muốn trao đổi cái gì vậy."

A Thước Na đưa Giảo Sa cho Liễu Thư, nhưng không chỉ định muốn cái gì, chỉ là nói: "Tặng cho cô."


"Vì sao?" Liễu Thư thực kinh ngạc, Giảo Sa này vừa thoạt nhìn cũng rất trân quý, hơn nữa vừa rồi cô cũng thử, xác thực theo như lời A Thước Na có thể làm phòng hộ cơ bản, đây quả thực đều có thể nói là hộ giáp, thế nào sẽ tùy tiện liền đưa.

"Chính như cô vốn nói, không vì sao, coi như hiếm khi quen biết một hồi." Câu môi cười A Thước Na nói xong lời này thế nhưng trực tiếp xoay người rời đi, nửa bước không ngừng lại.

"Cô..." Liễu Thư muốn giữ lại, nhưng lại nói không nên lời cái gì, nhìn Giảo Sa trong tay, cô mơ hồ có chút cảm giác được ý tứ A Thước Na.

"Tốt như vậy à." Bên này Kathy cũng tiễn bước Vi Nhi, vừa vặn nhìn thấy tình huống nơi này, có chút chậc lưỡi.

"Cho cậu thì hãy thu đi." Alice hơi nhíu mày nói.

Liễu Thư thực hoài nghi cô nàng có phải nhìn ra điểm gì hay không, nhấp môi dưới không nói chuyện, nhưng rốt cuộc thu hồi đồ lại, thời điểm lại nhìn bóng lưng kia trừ bỏ khẽ thở dài ra, cũng không có bao nhiêu cảm xúc phức tạp khác. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

A Địch A Tư vừa rồi ở chỗ Alice đổi lấy một ít vật phẩm vụn vặt, đồ lấy ra để đổi là từng viên trân châu tương đối lớn, thật sao rất đẹp mắt, lại sáng ngời, tuyệt đối tốt hơn các cô lấy ra từ trong ngọc trai không biết bao nhiêu, Alice đổi cũng nhiệt tình, quả nhiên nữ nhân thích châu báu là trời sinh.

Tiễn bước nhóm người thứ nhất, làm ăn của các cô coi như là chính thức bắt đầu, người nghe tiếng mà đến không ít, trong đó cũng có người quen, giống như tỷ muội Na Nhã Na Ny bộ lạc Hồ tộc, còn có Thước Mỹ Lệ bộ lạc Dực Xà. Các cô cũng đổi được không ít thứ tốt, vài loại dược thảo của Hồ tộc, nghe nói là thực bổ sung thân mình giống cái, còn có hầu nhi nhưỡng của hầu tộc, đây cũng không phải là rượu, mà là bộ lạc hầu tộc dùng nhiều loại thảo dược ngâm mà thành, là một loại sản phẩm có thể kéo dài tuổi thọ rất là trân quý. Tộc chim bói cá trao đổi đến thực đặc biệt người khác có lẽ không rõ ràng lắm, nhưng Liễu Thư lại vui sướng hỏng rồi, dĩ nhiên là mầm móng gạo, bộ tộc tộc chim bói cá có vẻ thích ăn chay, cho nên ngày thường liền tự mình gieo trồng cái ăn, lúc này đây đến bộ lạc Dực Hổ ruộng đồng bên ngoài cũng rất làm cho bọn họ vui vẻ kinh ngạc, vì thế cũng lấy ra lúa giống. Kỳ thực loại này thời gian bị phát hiện cũng không dài, lần này sẽ mang theo người một chút, may mắn có mang theo, bằng không mầm móng bộ lạc Dực Hổ chỉ sợ không phải tốt như vậy được.

Buổi sáng liền bận rộn bày quán, buổi chiều nóng trên sạp cũng đắp cái lều, Alice hỗ trợ nhìn, Eva trở về cho ba đứa nhỏ đều ngủ xong rồi lại đây giúp đỡ Alice, Liễu Thư và Kathy trước tiên nhìn xem ở chung quanh, chờ thêm sẽ lại thay đổi người.

"Thật nhiều đồ nha." Kathy có vẻ thích ăn ngọt, cho nên trao đổi nhiều mật ở trước sạp bộ lạc gấu ngựa.

"Đúng vậy." Liễu Thư đến xem sạp, đồ thì nhiều nhưng rất nhiều thứ cô cũng không cần lắm.

Hết chương 102_Q3.