Đi vệ sinh xong, cô lại quay về giường nằm một lát.

Có cơ thể khỏe mạnh, Diệc Thanh Thanh có chút không chịu ngồi yên, không lâu sau lại xuống giường.

Trong phòng bệnh không có địa điểm đánh dấu, nói không chừng những nơi khác trong bệnh viện có?Cô chậm rãi đi ra khỏi phòng bệnh, nhìn đông nhìn tây một lát, cảm thấy khắp nơi rất mới lạ.

Tường sơn màu xanh trắng, ghế dài bằng gỗ, người bệnh ăn mặc giản dị, bác sĩ y tá vô cùng nhiệt tình.

Hửm?Đó là gì thế?Nhìn từ xa thấy được một hình tam giác ngược màu ánh huỳnh quan trôi nổi trong không trung, trên mặt đất còn có một chấm cùng màu nơi hình tam giác chỉ vào.

Người xung quanh không thấy được hình tam giác ánh huỳnh quang này, có một y tá trực tiếp đi xuyên qua, rõ ràng thứ này không phải thật thể.

Diệc Thanh Thanh đi tới chỗ vị trí tam giác ngược kia.

[Phát hiện điểm đánh dấu ở nhà thuốc trung tâm y tế số 1 huyện Nam Bình, có tiêu hao 1 điểm đánh dấu đánh dấu hay không?]Quả nhiên là điểm đánh dấu, người khác đều không nhìn thấy.

Cô nghĩ tổng cộng còn 4 điểm đánh dấu, không bằng dùng một cái thử xem.

[Đánh dấu thành công nhà thuốc trung tâm y tế số 1 huyện Nam Bình, đạt được một hộp thuốc y tế nhỏ thường dùng.


]Hộp thuốc y tế?Diệc Thanh Thanh nhanh chóng phát hiện, ba lô của hệ thống rỗng tuếch lúc trước có thêm một rương da nhỏ, phía trên còn có đánh dấu hình chữ thập màu đỏ.

Ý thức tập trung vào phía trên, hộp thuốc y tế mở ra.

Diệc Thanh Thanh xem như mở rộng tầm mắt, tuy chim sẻ nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ.

Có thuốc đỏ, thuốc tím dùng cho ngoại thương, có thuốc hạ sốt thường thấy ở thời đại này, thuốc thanh nhiệt giải độc cảm mạo, thuốc tẩy giun, thuốc trị say nắng, còn có viên sơn tra trị tiêu thực, cơ bản dược phẩm của các bệnh thường thấy trong thời đại này.

Hộp thuốc y tế nhỏ như vậy, nhưng chứa được nhiều loại thuốc như thế hoàn toàn là vì đều thống nhất dùng túi nhỏ đựng, số lượng không nhiều lắm.

Thuốc chất lỏng đều dùng lọ nhỏ màu nâu 50ml, thuốc viên thì dùng túi plastic đựng, mỗi túi 10 viên, dán nhãn, dược hiệu và lượng dùng.

Đánh dấu lần này xem như không lỗ, có thuốc ở đây, ít nhất cô không cần lo lắng vấn đề chạy chữa bệnh vặt khi xuống nông thôn.

Sau khi đánh dấu xong, đánh dấu có màu ánh huỳnh quang ảm đạm đi.

Trong giao diện hệ thống của cô cũng thêm một tin tức.


[Ký chủ: Diệc Thanh Thanh.

][Điểm đánh dấu: 3.

][Ba lô: Hộp thuốc y tế thường dùng.

][Điểm đánh dấu: Nhà thuốc trung tâm y tế số một huyện Nam Bình (đang thiết lập lại).

]Xem ra một địa điểm đánh dấu dùng một lần xong không thể lặp lại đánh dấu, có khả năng cần thời gian khôi phục lại.

Đánh đấu ở cửa nhà thuốc là đạt được một hộp thuốc y tế chứa đầy thuốc, có phải là địa điểm đánh dấu có ảnh hưởng tới vật phẩm nhận được hay không?Tư duy của Diệc Thanh Thanh mở rộng ra.

Nếu cô đến tòa bách hóa đánh dấu, có phải có thể nhận được hàng bên trong miễn phí hay không?Đến ngân hàng đánh dấu thì nhận được tiền?Nếu thật sự là như vậy, vậy hệ thống đánh dấu này khá hơn không gian nông trường nhiều, ít nhất đồ đều ở thời đại này, không cần sầu lấy ra kiểu gì.

Cô hưng phấn đi dạo mỗi góc trong bệnh viện, lại phát hiện mấy điểm đánh dấu, lần lượt ở chỗ nộp phí, phòng phẫu thuật, nhà ăn và nhà xác.

Diệc Thanh Thanh ghi nhớ mấy nơi này, không lập tức đánh dấu.

Một bệnh viện có thể phát hiện năm đánh dấu, vậy thì nói lên đánh dấu cũng không khó tìm.

Cô đã dùng một điểm đánh dấu ở bệnh viện, dư lại vẫn nên đợi xuất viện đến nơi khác thử xem lại nói.

Đi dạo quanh bệnh viện xong thì cũng tới giữa trưa, Diệc Thanh Thanh mới đi tới cửa phòng bệnh, thì thấy mẹ cô đi từ trong phòng bệnh ra.

.