CHƯƠNG 149

Chỉ là con gái nhà mình bị coi thường, người ta lại xem trọng nữ nhân hư hỏng, nghĩ thế nào trong lòng Hạ Trương Thị cũng cảm thấy tức.

Điều này chẳng phải là nói con gái bảo bối được cưng chiều mà lớn lên của nhà bà ta không bằng một nữ nhân hư hỏng?

Hơn nữa nhìn bộ dạng đau lòng của con gái nhà mình, Hạ Trương Thị càng thêm phẫn nộ hơn, trực tiếp gây hấn: “Sao hả, bà xem thường con gái nhà ta, lẽ nào muốn để nữ nhân hư hỏng Lưu Ly làm con dâu thứ hai của bà sao?”

Trương Nhị Lang vừa nghe lời này, lập tức sững người.

Ly tỷ làm thê tử của hắn ta?

Chuyện này hắn ta chưa từng nghĩ tới.

Nhất thời, Trương Nhị Lang mặt mày đỏ bừng, cả người vô cùng ngại ngùng, thậm chí không dám quay đầu nhìn Lưu Ly.

“Bà, bà nói linh tinh cái gì? Ta luôn coi Ly tỷ là tỷ tỷ…” Trong lòng Trương Nhị Lang thật ra cảm thấy rất hoang đường, người này sao có thể kéo hắn ta và Ly tỷ vào với nhau?

“Là tỷ tỷ?” Hạ Trương Thị mặt mày mỉa mai, sau đó chỉ vào những người của thôn Đại Vĩ đang xem náo nhiệt: “Ngươi hỏi bọn họ xem, xem bọn họ tin không?”

Trương Nhị Lang vô thức nhìn sang người của thôn Đại Vĩ, lại thấy vẻ mặt của bọn họ… rõ ràng là không tin.

Trương Nhị Lang sững người, đầu óc trống rỗng, không biết đây rốt cuộc là chuyện gì.

Nhưng vào lúc này, Hạ Trương Thị tiếp tục nói: “Đừng tưởng chúng ta sống ở thôn Hạ Gia thì không biết chuyện Trương Trần Thị của nhà bà và nữ nhân hư hỏng Lưu Ly đó sớm đã truyền đi khắp nơi rồi, sớm đã không phải là chuyện gì mới lạ rồi, các người còn ở đây che che đậy đậy thì có ý nghĩa gì chứ?”

“Tiểu Thi con gái nhà ta là trọng tình trọng nghĩa, không tin ngươi là người không có tự tôn tự ái như vậy, lúc này mới tới hỏi một tiếng, các người không biết tốt xấu, rõ ràng làm ra chuyện không biết xấu hổ còn hắt nước bẩn lên người con gái của ta, thật sự là lòng dạ hiểm độc.”

Hạ Trương Thị biết, hôm nay con gái nhà mình đến đây, vậy danh tiếng chắc chắn sẽ bị tổn hại.

Nhưng lúc đầu nhà bà ta chủ động phái người đến nhắc chuyện hôn sự này không có gióng trống khua chiêng, bà ta có thể không thừa nhận.

Cho nên những lời này của Hạ Trương Thị không chỉ muốn tẩy trắng cho con gái nhà mình, còn muốn chụp cái mũ bất nhân bất nghĩa cho Trương Nhị Lang.

Dù sao, nếu không có Trương Nhị Lang này, cô nương ngốc nhà mình sao lại làm ra chuyện như này.

Quả nhiên, lời này của Hạ Trương Thị vừa dứt, ánh mắt mọi người nhìn Trương Nhị Lang cũng thay đổi, giống như nhìn một kẻ phụ bạc.

Dù sao, cái này nếu không phải Trương Nhị Lang đã hứa cái gì đó, hoặc thật sự có gì với cô nương của Hạ gia này, một cô nương tử tế sao có thể chạy tới thôn của người khác hỏi con gái của người ta khi nào đến hỏi cưới chứ?

Trương Trần Thị thấy Hạ Trương Thị muốn hắt nước bẩn lên người con trai của mình, lập tức nổi giận, rất không khách sáo mà nói: “Nhị Lang của nhà ta muốn lấy ai, có liên quan gì tới người ngoài như bà, bà đây là đây ăn no dửng mỡ à. Cũng không nhìn xem con gái nhà bà có đức hạnh gì, còn trọng tình trọng nghĩa, ta khinh! Nhị Lang nhà ta có tình nghĩa gì với đứa con gái không biết xấu hổ đó của bà? Đừng có mà bám dính vào người của con trai ta, nói năng vớ vẩn vu oan người khác hành vi này sẽ bị trời đánh đấy.”