CHƯƠNG 270

Nói xong, Lưu Ly lấy đơn kiện từ trong ngực.

Đơn kiện này do Cố Tại Ngôn đưa cho lúc còn ở trong xe ngựa, nhưng khác với lời của cô, trong đơn kiện không hề đề cập đến chuyện cô cũng bị lừa bán.

Lưu Ly vừa nói xong, gương mặt Cát Thành Đông trở nên cứng đờ, ngay tức khắc chút hảo cảm vừa mới có với hai mẹ con Lưu Ly biến mất không dấu vết.

Hai mẹ con nhà này rõ ràng muốn hại chết ông ta, ông ta có hảo cảm mới là lạ.

Nếu quả thật Quảng An Hầu xảy ra chuyện gì trong tay ông ta, thì những người phía trên sẽ là những người đầu tiên không tha cho ông ta.

Cát Thành Đông vừa tức vừa hận không thể kéo Lưu Ly ra ngoài đánh chết.

Nhưng mà Cố Tại Ngôn lại đang ở đây, Cát Thành Đông không dám.

Còn Lưu Ly, sau khi nói xong, bá tính tụ tập xung quanh lại ồ lên rất to.

“Trời ơi, người phụ nữ này dám kiện người như Quảng An Hầu ư, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?”

Cả Lương Châu này ai mà không biết, Quảng An Hầu là hoàng thân quốc thích. Người như thế sao đến lượt một dân thường có thể kiện được?

“Thế mà Quảng An Hầu lại tham gia vào chuyện lừa bán người thật, trước kia khi nghe tin, tôi vẫn nghĩ là giả cơ.” Có người cảm thấy rất khó tin.

“Giả là giả thế nào? Nếu không phải là thật, sao hôm nay Cát đại nhân lại xuất hiện trên công đường?”

Cát Thành Đông: “…” Thật ra ông ta chẳng hề muốn xuất hiện trên công đường đâu.

“Nếu Quảng An Hầu thật sự mắc tội, liệu Cát đại nhân có dám phán xử không vậy?” Có người hỏi.

“Chắc chắn là như vậy rồi, Cát đại nhân là quan tốt, ngài ấy báo tin cho chúng ta từ sớm, e rằng muốn xử lý Quảng An Hầu đấy.”

Cát Thành Đông: “…” Không, không phải ông ta, ông ta không làm! Ông ta không làm tất cả những chuyện đó.

“Mấy năm nay thôn chúng ta có mấy đứa trẻ bị mất tích, không biết có liên quan gì đến Quảng An Hầu hay không?”

“Nếu là thật, thì…”

“Suỵt, đừng nói nữa, đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể bàn tán…”

Đám đông bàn tán xôn xao, có người khiếp sợ, cũng có người tò mò, nhưng chẳng ai dám bàn tán thêm về Mục Tân Thành.

Người giống như Quảng An Hầu, bá tính bình thường chẳng ai dám đắc tội.

Nhưng, điều đó không có nghĩa rằng họ sẽ không quan tâm đến chuyện này, vì dù sao đây cũng là chuyện gắn bó chặt chẽ với họ.

Dù sao, nhà ai mà không có phụ nữ và trẻ con cơ chứ?

Tuy pháp luật triều đại này cho phép mua bán người nhưng không cho phép lừa bán người dân.

Người lừa bán người khác, nếu trong trường hợp nghiêm trọng, theo luật có thể bị chém.

Mọi người đều muốn nhìn xem, nếu chứng cứ phạm tội của Quảng An Hầu chính xác, vây ông ta có bị phán tội hay không.

Đương nhiên, ngoại trừ để ý đến án kiện ra, bá tánh vây xem còn chú ý nhiều nhất đến Lưu Ly.

Ánh mắt mọi người nhìn Lưu Ly cứ như đang nhìn một kẻ ngốc, thậm chí vài ánh mắt còn có vẻ hèn hạ.