CHƯƠNG 312

Mấy ngày nay đều nắng, nếu không phơi khô xong, đợi mưa xuống dược liệu sẽ hỏng hết.

Nhìn động tác của Tư đại phu, Lưu Ly biết Tư đại phu đã bỏ đi ý nghĩ rời đi, trong lòng khẽ thở phào.

Dù sao nếu Tư đại phu rời đi, người ở thôn xung quanh khám bệnh sẽ không tiện.

Mà cô có quy tắc của cô, nhưng không lo được nhiều bệnh nhân như vậy.

“Tôi muốn mượn dược liệu của Tư đại phu dùng tạm.” Vốn là muốn kê đơn dược thiện, rồi làm ít thuốc dùng bên ngoài.

Nhưng nếu đã đến rồi, mà dược liệu ở chỗ Tư đại phu nhìn trông cũng không thiếu, cô nghĩ dứt khoát trực tiếp chế thành thuốc luôn đi.

Cho dù dược liệu ở chỗ Tư đại phu không đủ, dược liệu trong không gian của cô cũng có thể lấy ra đủ.

Tư đại phu vừa nghe là tới mượn thuốc, bèn trực tiếp bảo Lưu Ly tự lấy, ông ta thì tiếp tục bận chuyện của mình.

Thuốc dùng bên ngoài, Lưu Ly dùng phèn chua khô, vỏ sò, long nhãn nghiền thành bột, dùng để đắp ngoài.

Sử dụng bên trong, Lưu Ly dùng bạch chỉ vỏ cam, bạch chỉ – vỏ cam lấy mỗi loại 15g, hạt dưa 100g, đương quy – cây tế tân 50g, chế thành bột, có công hiệu loại bỏ mùi hôi.

Làm những cái này, Lưu Ly gần như là làm một lần là thành công, động tác vô cùng thành thạo.

Tư đại phu ở đằng xa nhìn cũng không khỏi khen ngợi, ông ta ngược lại không ngờ, động tác chế thuốc của Lưu Ly lại thành thạo như vậy, thậm chí hơn ông ta.

Xem ra, đứa trẻ này thật sự yêu thích y thuật, nếu không làm sao lại luyện tập riêng ngàn trăm lần chứ?

Không sai, theo Tư đại phu thấy, Lưu Ly nhất định là từng luyện tập trăm ngàn lần mới có động tác thuần thục như này, mà chưa từng hành y, lại luyện tập hàng trăm ngàn lần, vậy chắc chắn là vì yêu thích thật lòng.

Lưu Ly không biết Tư đại phu nghĩ gì trong lòng, nếu như biết, cô nhất định sẽ lớn tiếng phản bác: Không, chân ái của cô không phải là y thuật, mà là chế thuốc và kiếm tiền.

Đợi sau khi Lưu Ly làm xong thuốc mình lần thì lấy tiền sớm đã chuẩn bị sẵn đưa cho Tư đại phu.

Dược liệu quý giá, cô chưa từng nghĩ sẽ dùng miễn phí.

Mới đầu Tư đại phu không chịu nhận, là Lưu Ly cố chấp muốn trả, Tư đại phu lúc này mới nhận theo giá gốc.

Lưu Ly ngoài mặt không nói gì, nhưng khi rời đi Lưu Ly lại như vô ý tiết lộ cách xử lý mấy loại dược liệu để nâng cao hiệu quả thuốc, dùng cách này để cảm ơn Tư đại phu vào lúc cô mới tới đã giúp đỡ cô.

Chỉ là Lưu Ly sau khi tiết lộ xong thì rời đi, để lại một mình Tư đại phu đang sốc mãi không thể hoàn hồn.

Phải biết, một chút thứ mà Lưu Ly tiết lộ, là bí thuật độc môn có thể trở thành cái mà người khác tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn có được.

Cô sao lại thuận miệng nói cho ông ta chứ?

Thời gian thoáng cái đã qua hai ngày.

Hôm đó, con trai của trưởng thôn – Trương Đại Xuyên cuối cùng cũng trở về, hơn nữa vừa trở về thì tìm Lưu Ly, tỏ ý nguyện ý đi theo Lưu Ly làm việc.

Đối với người đầu tiên nguyện ý tin mình có thể trồng rau trái mùa như này, Lưu Ly rất là thận trọng đối đãi.

Có một, còn sầu hai sao?