CHƯƠNG 335

Sau đó mới mở miệng: “Bí phương độc môn của cháu, ông có thể không hỏi, nhưng vết sẹo trên mặt cháu là thuốc do cháu tự phối mà loại bỏ hay sao?”

Tuy cháu của ông ta có danh hiệu thần y, nhưng thuốc mỡ của cháu ông ta như nào trong lòng ông ta có tính toán, tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn ngủi thì khiến làn da của người khác tái tạo lớp mới được.

Đối với gương mặt của mình, Lưu Ly không có gì che giấu, vì vậy thoải mái gật đầu thừa nhận.

Tôn lão thấy vậy, có vẻ mặt quả nhiên là vậy.

Sau đó trong ánh mắt nhìn sang Lưu Ly lại phá ra ánh sáng mới: “Ly, chúng ta thương lượng một chuyện có được không?”

Lưu Ly nhìn Tôn lão, trong lòng có suy đoán, lại vờ không hiểu: “Tôn lão có gì thì cứ nói thẳng là được.”

Tôn lão: “Thuốc cháu phối chế có thể cung cấp cho Nhân Thọ Đường chúng ta không, ông có thể cung cấp dược liệu cho cháu, lợi nhuận chia cho cháu 50%.”

Quả nhiên, như cô dự liệu, chính xác tuyệt đối.

Điều duy nhất khiến cô bất ngờ, Tôn lão vậy mà đề xuất cách chia đôi lợi nhuận.

50% lợi nhuận, thật sự không ít.

Đừng nói 50%, chỉ 30% thôi, cô cũng sẽ động lòng.

Dù sao nghề nghiệp chính của cô là bậc thầy chế thuốc, nghề khác đều chỉ là nghề phụ thêm, chế thuốc bán thuốc mới là nghề chính của cô.

Trước kia cô mãi không tìm được cơ hội bán thuốc, hiện nay Tôn lão đề xuất, thật sự là vừa hay.

“Tôn lão, nói thật với ông, trong tay của cháu còn có việc khác phải làm, chế tạo thuốc khả năng lực bất tòng tâm…”

Nghe đến đây, trái tim của Tôn lão đã rất nôn nóng, tưởng Lưu Ly đây là muốn từ chối.

Nào ngờ, lời nói của Lưu Ly lại thay đổi: “Như vậy đi, cháu làm trước hai loại thuốc bán thử thì như nào?”

Như thế nào?

Đương nhiên là đồng ý rồi.

Tôn lão không nói hai lời, trực tiếp vỗ bàn, sau đó trực tiếp kêu phu xe nhanh tới chạy về Nhân Thọ Đường.

Theo lý mà nói, Tôn lão chỉ là đại phu khám bệnh của Nhân Thọ Đường, nhưng Lưu Ly lại phát hiện, tất cả mọi chuyện của Nhân Thọ Đường Tôn lão đều có thể làm chủ, bao gồm cả chuyện lần này hợp tác với Lưu Ly.

Tôn lão chỉ nhắc một tiếng với Lâm chưởng quầy, bèn trực tiếp ký giấy với Lưu Ly.

Đợi sau khi ký giấy xong thì Tôn lão dẫn Lưu Ly tới quầy chọn thuốc.

Giờ phút này, ánh mắt của Tôn lão gần như dính vào trên người Lưu Ly, bởi vì hai người đã thương lượng xong Lưu Ly cung cấp trước hai loại thuốc, nhưng lại không có nói muốn làm hai loại như nào, cho nên Tôn lão nhìn tay bốc thuốc của Lưu Ly, muốn xem thử Lưu Ly muốn làm như nào.

Mà lúc này Lưu Ly ở trước kệ thuốc cũng có vẻ mặt băn khoăn, cô nói hai loại, đó cũng chỉ là thuận miệng mà nói, muốn chế hai loại thuốc gì, trong lòng cô một chút thông tin cũng không có.