CHƯƠNG 343

Vì vậy mà đối với Trương Đỗ Quyên, Lưu Ly coi như nhắm một mắt mở một mắt cho qua, cũng không có ý muốn vạch trần.

Dù sao thì có vài người không phải chỉ cần Trương Đỗ Quyên có ý là có thể đạt được.

Không muốn vạch trần, không có nghĩa là cô muốn tiếp tục dây dưa với Trương Đỗ Quyên, lúc đang muốn đuổi người đi, đột nhiên tiếng khóc to lớn của Yên Yên lại truyền đến từ dãy nhà sau.

Nghe thấy tiếng khóc của Yên Yên, Lưu Ly gần như là phản xạ có điều kiện mà đứng bật dậy, cô bỏ qua đám người đang quan sát nhà mình trong sự xấu hổ ở lại nhà chính, mình thì chạy thẳng về phía nhà sau.

“Cái con nha đầu chết tiệt này, cái thứ vô lễ với người lớn, xem xem bà có đánh chết không.”

Lưu Ly vừa mới đi ra nhà sau thì liền nhìn thấy Tiêu thị, thím hai của cô đang đuổi theo Yên Yên, muốn đánh cô bé, mà Yên Yên thì khóc lóc chạy xung quanh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lưu Ly chỉ cảm thấy lửa giận vọt thẳng lên trên đầu.

“Dừng tay lại.” Lưu Ly hét chói tay.

Tiêu thị vừa nhìn thấy Lưu Ly, lúc này mới dừng chân không đổi theo Yên Yên nữa, biểu cảm hơi cương cứng, ánh mắt ngượng ngùng.

Mà Yên Yên nhìn thấy mẹ mình xuất hiện, òa một tiếng rồi nhào vào trong ngực Lưu Ly.

Lưu Ly quét mắt nhìn xung quanh, lại không thấy Bình Bình đâu.

Đang sốt ruột thì nhìn thấy Bình Bình và Cố Tại Ngôn bước ra khỏi cánh cửa ở căn phòng bên cạnh, hiển nhiên là lúc nãy hai cha con bọn họ vừa mới đi ra ngoài từ cánh cửa đó.

Thấy Bình Bình không có chuyện gì, lúc này Lưu Ly mới di chuyển ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tiêu thị.

Tiêu thị không chỉ chịu thiệt một lần từ trong tay Lưu Ly, cho nên bị Lưu Ly nhìn như vậy, trong lòng Tiêu thị lập tức hồi hộp.

“Ly à, tôi… cô đừng có hiểu lầm, tôi chỉ đang chơi đùa với Yên Yên mà thôi.” Tiêu thị nói xong thì lại nhìn Yên Yên: “Yên Yên, cháu nói có đúng không nào, bà đang chơi đùa với cháu mà?”

Tiêu thị cảm thấy Yên Yên chỉ là một đứa con nít chắc chắn sẽ không dám mách lẻo.

Mặc dù lúc này trong lòng Tiêu thị rất lo lắng, dù sao thì trôi qua mấy ngày nữa sẽ là tiệc tân gia căn nhà này của Lưu Ly, bà ta sợ lúc đó mình trêu chọc Lưu Ly bất mãn thì sẽ làm hỏng chuyện ở bên phía lão trạch.

Một căn nhà đẹp, lại to lớn như thế, đồ dùng trong nhà đầy đủ lại mới lạ, chỉ cần vừa mới tưởng tượng tới tương lai mình sẽ vào đó ở thì liền bắt đầu hạnh phúc, cho nên tuyệt đối không thể gây ra chuyện xấu vào thời điểm này.

Nào có ai đoán được, lúc Tiêu thị đang đắc ý tưởng tượng ra cái cảnh mình vào nhà Lưu Ly ở, Yên Yên lại xệch miệng mách Lưu Ly.

“Mẹ ơi, bà ấy muốn lấy trộm thịt mà chúng ta định dùng để tiếp đãi khách, Yên Yên nhìn thấy, bà ấy liền hung dữ với Yên Yên, nói Yên Yên là đứa nhỏ không ra gì, là con nhỏ làm lãng phí lương thực, bà ấy còn đánh Yên Yên nữa.”

Nói xong, nước mắt Yên Yên liền rơi lách tách: “Mẹ ơi, bà ấy nói Yên Yên không hiếu kính với bà ấy thì sẽ bị ông trời đánh, Yên Yên sẽ bị trời đánh ạ?”

Bộ dạng này của Yên Yên trông vô cùng đáng thương.