CHƯƠNG 372

Tình cảnh này, căng thẳng một hồi, có thêm vài phần quỷ dị.

Trong nhà bếp bận đến mức đầu tắt mặt tối, hơn nữa lúc Lưu Ly vào bếp trong sân đã vô cùng ồn, cho nên Lưu Ly không hề để ý động tĩnh bên ngoài.

Mãi đến khi cô nấu xong hết tất cả đồ ăn đi ra khỏi bếp, mới thấy đám người Âu Dương Diệp đã tới, không khỏi kinh ngạc.

“Í, Tôn lão, Âu Dương công tử, ông chủ Ngô, Tần chưởng quầy mọi người đều đến rồi, sao không vào trong ngồi?”

Lưu Ly thắc mắc bước tới, vừa đi vừa hỏi.

Chỉ khi nhìn thấy đám người nhà tổ đang ngồi trong gian nhà chính, sắc mặt liền trở nên có chút khó coi.

Đám người này, đúng là biết kiếm chuyện.

Lưu Ly nén cơn giận trong lòng, bình tĩnh đi vào trong gian nhà chính, nhìn đám người nhà tổ họ Lưu sắc mặt cũng đang khó coi như vậy.

“Các vị thúc bá thẩm thẩm huynh đệ tỉ muội, bên ngoài còn chỗ trống, mời ra bên ngoài, chỗ này tôi dùng để chiêu đãi khách.”

Lưu Ly bình tĩnh thuật lại sự thật.

“Ầm” một tiếng, Lưu Trần Thị đập bàn đứng dậy, phẫn nộ nhìn Lưu Ly: “Con nha đầu này, tụi ta đều là người thân của cô, lẽ nào đến cả bàn tiệc chính cũng không ngồi được sao?”

Những người ngoại trừ người của Tứ phòng, lúc này đều bất mãn nhìn Lưu Ly.

“Có cần tôi nhắc mọi người một câu không, 5 năm trước tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Lưu rồi, sớm đã không còn quan hệ gì với mấy người rồi đúng không?” Lưu Ly không hề có biểu cảm gì.

“Cho dù đã đuổi đi, ta cũng là nãi nãi của cô, cô không hiếu kính trưởng bối, chúng tôi có thể đến nha môn tố cáo cô, hơn nữa đuổi cô đi, cũng là do cô không biết liêm sỉ trước…”

“Ai dám nói thê tử ta không biết liêm sỉ?” Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Vào lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói lạnh lùng.

Tiếp sau đó, Cố Tại Ngôn thay một bộ đồ màu xanh đậm đi vào.

Tuy rằng trên mặt vẫn có vết sẹo, nhưng mà chất liệu vải trông rất tốt, còn có khí chất cao quý tỏa khắp người hắn, lại khiến người khác bất giác nhìn mà phát sợ.

Đến cả người đàn ông trung niên đi theo sau Tôn lão bọn họ, lúc nhìn thấy Cố Tại Ngôn cũng kinh hãi, giống như không ngờ rằng một thôn núi nhỏ này lại có một nhân vật như thế.

Hơn nữa, không hiểu sao lại cảm thấy người đàn ông này có chút quen mặt.

Cố Tại Ngôn đi đến bên cạnh Lưu Ly, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua một lượt đám người nhà tổ họ Lưu.

Đám người nhà tổ, không ai dám đáp trả ánh mắt của Cố Tại Ngôn, ngay cả Lưu Trần Thị cũng bị khí thế dọa người của Cố Tại Ngôn làm cho sợ hãi ngồi xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

Thấy vậy, Cố Tại Ngôn vỗ tay với ngoài cửa.

Sau đó, ngoài cửa truyền đến tiếng động, giống như bên ngoài có vô số người vậy.

Lưu Ly không hiểu gì nhìn Cố Tại Ngôn, không biết sao Cố Tại Ngôn sáng sớm đã biến mất không thấy đâu, bây giờ lại đột ngột xuất hiện, còn ra vẻ thần bí muốn làm gì đó.

Vào lúc này, có người đi vào, mọi người đồng loạt nhìn ra ngoài cửa.