Chương 480

Cuối cùng, Lưu Ly đã nhờ Âu Dương Diệp trông coi bọn trẻ một chút, bản thân thì dẫn theo Tại Lâm đến thôn Điệp Gia.

Kết quả là, Lưu Ly còn chưa đến thôn Điệp Gia, cô đã nhìn thấy Trương Đại Lang với bộ dạng nhếch nhác đầy những vết cào trên mặt.

Nhìn thấy Lưu Ly, Trương Đại Lang – người đàn ông to cao mấy thước này lại trực tiếp quỳ xuống về phía Lưu Ly.

“Lưu Ly muội, cầu xin muội cứu Tiểu Muội nhà ta, ta nguyện sẽ làm trâu làm ngựa cho muội.”Đường đường là một đấng nam nhị tám thước, lúc này lại đang quỳ trước mặt Lưu Ly khóc không thành tiếng.

Lưu Ly vội vàng ra hiệu cho Tại Lâm bên cạnh đỡ người dậy, lo lắng hỏi: “Đại Lang ca, không phải là huynh đến thôn Điệp Gia đòi người rồi sao? Tiểu Muội sao rồi, tại sao không về cùng huynh?”

“Tiểu Muội, bọn… bọn họ nói đã bán Tiểu Muội đi rồi, còn không chịu nói cho ta biết Tiểu Muội bị bán đi đâu, Lưu Ly muội, ta biết muội đã giúp ta rất nhiều rồi, nhưng muội là người có nhiều cách nhất, không cầu xin muội ta cũng không biết nên làm thế nào mới được, nhà bọn họ quả thực là không có lương tâm, ta sợ…”Trương Đại Lang đang nói bỗng trở nên nghẹn ngào.

Đều nói đàn ông dưới gối có vàng ròng, nước mắt nam nhi không dễ rơi, nhưng vì con gái Tiểu Muội, Trương Đại Lang đều không màng tất cả, có thể thấy hắn thực sự lo lắng cho an nguy của Tiểu Muội, ở trong thời đại phụ nữ như cỏ rác này, quả thực là hiếm có.

“Đại Lang ca, sau này đừng nói những lời như làm trâu làm ngựa này nữa, nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là tìm Tiểu Muội về.”

Lưu Ly nói xong cũng không nói thêm gì nữa, để Trương Đại Lang lên xe ngựa.

Tuy nhiên, khi Trương Đại Lang chuẩn bị lên xe ngựa, do cảm giác áp bức mà Tại Lâm cố tình giải phóng ra với hắn nên cuối cùng hắn đã lựa chọn ngồi bên cạnh Tại Lâm.

Không lâu sau xe ngựa đã đến thôn Điệp Gia.

Nếu là ở thôn trang khác, khi có xe ngựa đến, người dân trong thôn nhất định sẽ vây đến như nhìn thấy chuyện lạ.

Nhưng mấy ngày gần đây, có quá nhiều người đến thôn Điệp Gia, hơn nữa đều không phải là chuyện tốt gì, vì vậy nhìn thấy xe ngựa, người dân trong thôn không những không vây đến mà ngược lại còn tránh ra xa, thậm chí còn có người đóng cửa nhà lại.

“Phì, xúi quẩy, một cục phân chuột làm hỏng nồi cháo.”

“Đúng vậy, có lẽ chiếc xe ngựa này lại đi tới nhà Điệp Quý. Nếu gia đình ông ta lại bôi xấu thôn, ta sẽ đến tìm trưởng thôn để đòi lại công đạo cho mọi người.”

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Uổng phí lúc trước nhà tôi giúp đỡ nhà ông ta, bây giờ thì hay rồi, Nguyệt Quý nhà tôi phải chịu sự khinh bỉ ở nhà chồng, con trai tôi bây giờ cũng không ai dám gả…”

Những tiếng bàn luận như vậy theo gió bay vào trong xe ngựa, truyền vào tai Lưu Ly một cách rõ ràng.

Không phải những người đó nói quá lớn tiếng mà là sau khi Lưu Ly dùng nước linh tuyền, dường như tai thính mắt tinh hơn trước.

Nghe xong những lời xì xào mang theo sự oán trách, rất nhanh xe ngựa đã dừng lại trước cửa Điệp gia.

Chỉ là có lẽ đã sớm nhìn thấy xe ngựa đến nên người nhà họ Điệp sớm đã trốn vào trong nhà và đóng chặt cửa rồi.

Lưu Ly luồn ra khỏi xe, trực tiếp ra hiệu cho Tại Lâm đi gõ cửa.

Sau âm thanh ‘cộc, cộc, cộc’ vang lên mấy lần là một khoảng yên tĩnh, mà trong nhà Điệp gia cũng không có ai ra mở cửa.

Lễ trước binh sau, Lưu Ly nháy mắt với Tại Lâm.

Tại Lâm hiểu ý, nhảy lên một cái, người liền xuất hiện trong viện của Điệp gia, sau khi Tại Lâm xoay người mở cửa viện xong bèn đi về phía cửa chính đang đóng chặt.