Chương 538

Buông rèm xuống, Lưu Ly cho Tại Lâm chạy nhanh đến bên mỹ thực thành bên kia, cũng không có ý muốn xuống xe ngựa.

Vừa đến mỹ thực thành, Lưu Ly đã thấy ở cửa không ít người đợi, nhìn cảnh tượng này, Lưu Ly cũng không khỏi có mấy phần kinh ngạc.

Lưu Ly vào Mỹ Thực Thành qua cửa hông, lúc này, bên trong Mỹ Thực Thành đã rất nhộn nhịp rồi.

Lưu Ly đã dặn dò Trương Nhị Lang đi mua nguyên liệu từ sớm, cô cũng căn dặn mọi người xử lý các loại rau như thế nào, vì vậy khi Lưu Ly đến, những thứ cần chuẩn bị đều gần như đã sẵn sàng, ngoại trừ nước súp và một số gia vị cho thịt nướng.

Thấy Lưu Ly đi vào, mọi người đều dừng công việc trong tay và hành lễ Lưu Ly.

Thậm chí, Trương Nhị Lang còn bước tới để cảm ơn Lưu Ly.

Hôm qua, khi Trương Nhị Lang ở huyện nha, hắn ta thực sự lo lắng rằng việc em gái Hạnh Huệ không giải trừ hôn ước với Chương Cảnh Lâm sẽ bị ảnh hưởng đến, nhưng khi vừa trở về nhà, hắn ta mới biết, ngay lúc hắn ta bị bắt, cha đã đến nhà họ Chương từ hôn rồi. Thế nên, Trương Nhị Lang càng thêm cảm kích Lưu Ly.

Nhìn dáng vẻ của Trương Nhị Lang, Lưu Ly cười như không cười: “Nhị lang, đệ vẫn coi ta là người ngoài sao?”

Trương Nhị Lang nghe thế liền lắc đầu liên tục: “Không.”

“Nếu đã như vậy thì đừng nói cảm tạ, nghe xa lạ lắm.”Lưu Ly chuyển chủ đề hỏi: “Tại sao bên ngoài lại có nhiều người như vậy?”

Trương Nhị Lang thực sự biết lý do của chuyện này, hắn ta nói: “Ông chủ Phúc Mãn Lâu đã nói, hôm nay bên này sẽ mở cửa, ở đây có rất nhiều món cay ngon, vậy nên mới có nhiều người tới như thế.”

Các món cay ở Phúc Mãn Lâu đều có số lượng giới hạn. Một người từng ăn món cay một lần rồi lại khó đặt được lần hai nên họ đều đổ dồn về Mỹ Thực Thành.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Sau khi biết được sự tình, Lưu Ly không dây dưa nữa mà tiến vào phòng bếp nhỏ.

Nơi đây có một không gian chuyên dụng để cắt rau khiến phòng bếp nhỏ càng thêm riêng tư.

Lưu Ly không cho ai đi theo mình, cô đi vào phòng bếp nhỏ.

Sau khi vào phòng bếp nhỏ, Lưu Ly lấy cốt lẩu đã nấu sẵn và một số gia vị thịt nướng từ trong không gian ra.

Dù gì hôm nay là ngày khai trương, cô không thể nấu ngay tại chỗ được, điều này không thực tế, thời gian không cho phép.

Lúc mới bắt đầu trang trí nội thất ở bên này, cô đã bắt đầu nấu cốt lẩu, sau đó đặt trong không gian để bảo quản, nên bây giờ cứ lấy ra trực tiếp mà dùng.

Sau khi đã lấy đủ hết nguyên liệu, Lưu Ly mới gọi người tiến vào giúp cô đun cốt lẩu.

Mặc dù nhà bếp không lớn lắm, nhưng ở đây có những chiếc nồi đặc chế siêu lớn. Có hai cái nồi, Lưu Ly dùng hết cả hai để nấu nước hầm xương, cô cho hành, một vài gia vị và nấm vào, không lâu sau, mùi thơm liền toả ra.

Sau khi nêm nếm nước hầm xương, Lưu Ly liền gọi người tới.

Lần này, người tiến vào là Phan Yến Oanh. Lưu Ly chỉ hơi sững lại một chút, sau đó liền làm mẫu cho Phan Yến Oanh. Cô xúc một muỗng cốt lẩu: “Nếu có người gọi lẩu cay, cay ít múc một muỗng, cay vừa múc hai muỗng, cay đặc biệt múc ba muỗng. Bây giờ cô cứ múc ra để sẵn một ít, lát nữa cứ múc vào nồi nhỏ.

Những chiếc nồi nhỏ mà Lưu Ly nói tới được xếp đống trên một chiếc tủ đặc chế trong nhà bếp. Mỗi chiếc nồi chỉ có kích thước bằng hai lòng bàn tay. Nguyên tắc là một người một nồi, muốn ăn vị gì thì tự gọi, ăn rau gì thì tự lấy.