Chương 545

“Hoa tam gia vu oan giá hoạ cho ta và Âu Dương công tử xong mà muốn bỏ đi như thế này sao?”Lưu Ly lạnh lùng hỏi.

Hoa tam gia liếc nhìn Nhiêu Thanh Nhã, sau đó nghiến răng hỏi: “Cô muốn gì?”

Lưu Ly: “Xin lỗi đi!”

“Muốn ta xin lỗi, đừng có mơ!”Hừ, sao hắn ta có thể xin lỗi một ả thôn phụ chứ?

Thấy thế, Lưu Ly bình tĩnh nhìn Nhiêu Thanh Nhã: “Thanh Nhã tỷ tỷ, ông cụ vừa mới rời đi thôi, không biết bây giờ tìm ngài ấy để xin một bức thư thì có kịp không nhỉ?”

“Sao lại không kịp chứ?”Nhiêu Thanh Nhã mỉm cười: “Nếu không kịp thì muội có thể cùng ta về nhà.”

“Vậy thì đi thôi.”Nói rồi, Lưu Ly định đứng dậy.

“Từ từ—”Lần này, Hoa Vũ lên tiếng trước.

Lưu Ly nhìn Hoa Vũ, cười như không cười, trong mắt cô tràn ngập hàn ý.

Hoa Vũ rất tức giận, không ngờ hắn ta lại mất mặt trước một ả nhà quê tận hai lần, đúng là khiến hắn ta nổi điên mà.

Nhưng hắn ta không thể đắc tội với nhà họ Nhiêu.

“Ta xin lỗi—”Hoa Vũ nghiến răng.

Không phải hắn ta chưa bao giờ cúi đầu, chỉ là những người từng khiến hắn ta phải cúi xuống đều là dân tai to mặt lớn, nhưng lần này thì khác, nên hắn ta rất khó chấp nhận.

Hoa Vũ nói xong liền chuẩn bị rời đi, nhưng lúc này Lưu Ly lại nói: “Hoa tam gia đang xin lỗi ai? Tại sao lại phải xin lỗi? Sao không nói rõ ra đi? Hay là ở cái Trấn Biên Lư này, Hoa tam gia đã phải xin lỗi rất nhiều người rồi?”

“Cô-cô đừng có được nước lấn tới!”Hoa Vũ tức giận nói.

Đối mặt với vẻ mặt tức giận của Hoa Vũ, Lưu Ly không hề sợ hãi, ngược lại cô nhìn thẳng vào Hoa Vũ, ánh mắt như muốn nói: Ta cứ được nước lấn tới đấy, ngươi muốn làm gì? Có gan thì đi đi.

Hoa Vũ hiểu ra, trong lòng lại nhói lên tức giận.

Ông ta muốn hất áo bỏ đi, nhưng ánh mắt bình tĩnh của Nhiêu Thanh Nhã khiến chân hắn ta không thể nhúc nhích.

Cuối cùng, Hoa Vũ nghiến răng nghiến lợi cúi đầu ôm tay: “Xin lỗi Lưu nương tử, là ta không điều tra rõ, đã hiểu nhầm nương tử, cho rằng nương tử và tên cháu bết nát nhà ta có quan hệ không đoan chính….”

Hoa Vũ xin lỗi nhưng lại không muốn Lưu Ly dễ chịu nên lại nói hết sự việc lại một lần.

Tuy nhiên, Hoa Vũ còn chưa kịp nói xong thì Lưu Ly đã lạnh lùng nói: “Nếu như Hoa tam gia không thành tâm xin lỗi, vậy thì không cần xin lỗi.”

Hoa Vũ: “…”

Hoa Vũ hít sâu một hơi rồi uất ức nói: “Lần này là do ta hấp tấp, nghe lời người khác vu khống, nên mới hiểu lầm mọi người. Thật lòng xin lỗi cô, ngày khác ta sẽ phái người đến tặng quà bồi thường cho Lưu nương tử.”

“Quà thì không cần đâu, chỉ c ần sau nay Hoa tam gia đừng có vu khống người khác bừa bãi nữa là được. Nếu không dù có phải bỏ mạng thì ta cũng phải bắt kẻ đã nhục mạ ta phải trả giá.”

Khi nói những lời này, Lưu Ly liếc nhìn những người còn lại trong cửa tiệm.