Mấy tên đệ tử mới thất thần lại, nhưng đã không kịp, vòng tròn linh khí dưới trên đã mọc lên những cánh tay.

Nắm lấy chân của từng tên đệ tử, một tên liền cầm kiếm ra chém nhưng không có làm đứt cánh tay, hắn liền hét to nói: "Quái vật cái này không chém đứt được.

"
Mấy tên đệ tử còn lại cũng chém đi chém lại hoảng sợ không ngừng run rẩy, đây là cái gì không thể chém đứt được.

Trong lúc mấy người đang vân vân, muốn chém đứt cái này, có tên đệ tử muốn rời khỏi cái vòng này nhấc chân lên cao muốn kéo cái tay này.

Ra xa nhưng không thể.

Cái này cái này cũng quá bá đạo đi, hắn sợ hãi nhớ đến phụ mẫu còn già ở nhà, nhớ đến ngày tháng mẫu thân loa toan cho hắn, hắn liền khóc nói: "Ta không muốn chết, chấp sự cứu ta.

"
Nghe vậy chấp sự đứng xa xa, cũng không thể đứng yên được nữa nhảy lên cao một chưởng vỗ tới Thiên Uyên.

Miệng còn nói: Yêu nữ chịu chết, chưa dứt hắn liền bị Thiên Uyên né ra xa một quyền đánh xuống, hắn ngã xuống đất thổ huyết.


Hắn nhanh chân đứng dậy lùi ra xa bên cạnh chúng đệ tử, miệng lẩm bẩm cái gì đó, mấy bàn tay của nàng công pháp sử dụng liền biến mất.

Mấy tên đệ tử vui mừng nhảy lên, rồi Chấp Sự liền nóSự," các ngươi còn đứng đó làm gì mau chạy đi, đi tìm hai vị đại nhân giúp đỡ.

"
Nghe vậy mấy tên đệ tử liền gật đầu, nhanh chân chạy đến thôn làng, chỉ để lại chấp sự, cùng Thiên Uyên một mình giao thủ với nhau.

Thiên Uyên thấy Chấp sự này vậy mà không có chết, một quyền này của nàng dùng ra ba thành lực, thường là Luyện Khí cảnh bát trọng một chiêu này sẽ chết a.

Nàng hình như chưa rò sét qua cảnh giới của Chấp Sự này, dứt lời nàng lao đến bên cạnh Thiên Uyên, Chấp sự thấy vậy liền nắm chặt kiếm trong tay lao đến.

Thiên Uyên một quyền đánh xuống, quá nhanh Chấp sự chỉ biết theo bản năng mà đỡ lấy, hắn đỡ lấy bàn tay liền cực kỳ run rẩy.

Hắn muốn lùi ra xa, nhưng Thiên Uyên không cho phép hắn làm như vậy, liên tiếp mổ quyền đánh xuống.

Liên tục liên tục, làm kiếm của chấp sự xuất hiện vết nứt, hắn cắn răng miệng lẩm.

bẩm nói: "Nhất kiếm, thức thứ ba loạn kiếm.

"
Dứt lời hắn rút lại kiếm, chuyển thành công kích, đam kiếm tục về phía Thiên Uyên, Thiên Uyên??
Trong mắt nàng, chỉ thất tên này, cầm kiếm đâm loạn xạ về phía trước, nàng liền??? Cái này là cái gì công pháp của hắn?
Nàng không hiểu rõ, liền lao đến một quyền đánh xuống, Chấp sự Ngạo Tông liền bị đánh ra xa thổ huyết.

"Khụ Khụ.

"
Hắn nhìn xem trước mắt nữ nhân mạnh như vậy, hắn chỉ còn có một cách, hắn liền từ trang nhẫn trữ vật, mang ra một viên đan dược.

Ra xa Thiên Uyên nhìn thấy đan dược này nhíu mày, nàng biết đến đan dược này, Linh Tu Đan, có thể tâng cao cảnh giới trong vài giờ, cái này quá bá đạo nên ít người có thể luyện chế ra.

Nàng rốt cuộc minh bạch tên này muốn hấp thu viên đan dược này, giao thủ với nàng, nàng liền cười, haha vậy ta mong đợi a.


Nàng liền đứng đất nở nụ cười nói: "Ngươi nhanh chóng hứa thu đi, ta đợi ngươi.

" nghe đến đây chấp sư Ngạo Tông hắn cảm thấy bị sỉ nhục.

Liền nhanh chóng đưa Linh Tu Đan, tu vi cũng từ đó nhanh chóng nâng cao, Luyện Khí cảnh cửu trọng viên mãn, nâng đến Nguyên Khí kỳ.

Nguyên Khí cảnh nhất giai.

Nguyên Khí cảnh nhị giai.

Nguyên Khí cảnh Tam giai.

Nguyễn khí cảng Tứ giai.

Dừng lại ở Nguyên khí cảnh Tứ giai sơ kỳ, hắn liền nhìn trước mắt nữ nhân này, đã giết bao nhiều người, hắn liền cười khinh bỉ nói: "Bây giờ ta là Nguyên Khí cảnh tứ giai, ma nữ kia ta sẽ bắt ngươi về làm thị nữ.

"
Thiên Uyên, nàng không giận dữ mà cười nói: "Mong ngươi có thể làm được.

" dứt lời nàng lao đến vẫn vậy nàng không dùng vũ khí một quyền đánh xuống.


Hắn thân là Chấp sự của Ngạo Tông lần này, sẽ không bị nữ nhân này đứng tay trên nữa, hắn đổi mới kiếm lao đến một kiếm đánh xuống.

Kiếm này uy lực mạnh mẽ hơn lúc trước, nên kiếm bây giờ của hắn, đã mạnh mẽ hơn trước, một kiếm này liền đánh bay Quyền của Thiên Uyên ra ngoài.

Hắn cảm nhận được sức mạnh này, liền vui mừng bây giờ nữ nhân trước mắt chỉ là một Nguyên Khí cảnh nhị giai, haha cái này quá là dễ dàng đi.

Nhưng hắn cũng muốn giải quyết nhanh muông, bởi vì đan dược này có tác dụng chỉ, đây chỉ là bàn thành phẩm không phải thành phẩm, hắn sẽ mất hết tu vi sau khi sử dụng.

Liền nhanh chóng lao đến, một kiếm chém xuống, Thiên Uyên dùng hai tay đỡ lấy, trên tay nàng bỗng nhiên xuất hiện một móng tay sắc nhọn, cái này giống móng vuốt hơn là móng tay.

Dính lấy tay của nàng, nàng nắm chặt cầm lấy thanh kiếm, đẩy kiếm ra xa, nắm chặt nắm đấm nhảy lên cao một quyền đánh xuống.

Xung quang dưới đất đều nứt ra từng mảng lớn đất, nàng liền ngước nhìn Chấp sự Ngạo Tông né được.

Nàng suy nghĩ cảm thấy mình còn quá yếu để báo thù cho mẫu thân, nhưng không muộn.