Chương 22


Con cá là thủy quái vương ở con suối này, nó đã me tên loài người này từ lâu rồi.

Nay cơ hội tới, ngại gì mà không ăn chứ hả?
Dương Trường Miên run cầm cập ôm đầu ngồi xuống, hai mắt nhắm nghiền chời đợi tử vong.
Cậu thật là xui xẻo, xuyên không 3 tháng, vất vả lắm mới góp đủ được 10 nhiệm vụ, chưa kịp quay thưởng đã đi bán muối.

Nói không cam lòng là giả nhưng chuyện đã tới nước này, chạy cũng đã chậm.
Hệ thống Bánh Ngọt tiếng thét chói tay la làng lên, làm cho Dương Trường Miên càng hoảng, súc thành một cục ngồi đó.
Cậu nghe thấy tiếng gió rất lớn bên tai, mùi máu tươi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi làm cậu muốn nôn mửa, giống như mùi cá sống bị hư thối lâu ngày không xử lý để nó lên giòi bọ lúc nhúc.
Dương Trường Miên lúc này chỉ hận mình có mũi làm gì, cho cậu chết thống khoái cũng được.
Đợi lâu như vậy mà tử vong không thèm tới cửa, Dương Trường Miên hé mắt ra nhìn thì kinh ngạc hết hồn luôn.

Nam chính đang đứng chắn trước mặt cậu, thanh kiếm lóe sáng lên đang chống lại bộ răng cửa sắc bén của con cá bự.
Thấy cậu nhìn qua, hắn trầm thấp nói: "Đi mau."
Có Dương Trường Miên ở phía sau làm hắn phân tâm không dùng hết sức được, lỡ hắn quá đà chém cậu luôn thì mệt lắm.

Với lại, cậu ngồi đó cũng ngáng đường hắn lắm chứ, dòng suối này vừa nhỏ vừa hẹp, cành cây thì tùm lum um tùm, chưa khoa tay múa chân gì được.
Dương Trường Miên không chờ hắn nhắc nhở đã lồm cồm bò lên bờ, chạy không kịp thở mà lui về sau mấy chục mét.

Đáng sợ quá má ơi, xem tí nữa là cậu táng thân trong bụng cá rồi.
Đồ cũng chưa kịp mặc, Dương Trường Miên tay chân lạnh lẽo lấy bật lửa ra chụm một đống lửa sưởi ấm, sau đó núp lùm gần tảng đá xem nam chính đại hiển thần uy.
Nam chính có thể dễ dàng xử lý con cá này nhưng lớp vảy của nó quá cứng cáp, thân hình tuy béo tròn nhưng lại linh hoạt né tránh đường kiếm của hắn.
Hắn không đoán sai thì con cá này sắp tiến cảnh, cụ thể thì chắc là Thượng Cảnh.

Nếu để mà nó tiến cảnh thì nguy, không biết nó lại phá làng phá xóm gì đây.
Nam chính không khoanh tay đứng nhìn được nữa, chiêu nào chiêu nấy thẳng đến từng bộ phận bên ngoài của con cá.

Hắn nhăn mi lại, thật khó đánh khi không biết nhược điểm của nó ở đâu, chỉ có thể bài trừ từng bộ phận vậy.
Con cá bị chọc giận, sóng nổi lềnh bềnh lên, thân hình nó thì lung tung bay loạn, dùng thân hình cứng rắn với gai ngược đâm thẳng về phía nam chính, nó còn quẩy đuôi tát qua nữa.

Con cá này linh hoạt đến không ngờ.
Dương Trường Miên núp trộm sau tảng đá, cậu liếc bộ đồ xấu số giờ ướt nhẹp nước, trôi lềnh bềnh trong nước kia kìa.

Giờ cậu lấy bông tùng nhung ra may một bộ mới cho rồi? Hán phục cậu chỉ có mỗi một bộ đó để mặc gặp người thôi đó, còn lại là áo thun quần ngắn thôi à.
Người hiện đại sao, ăn mặc thoải mái mới là chân lý sống.

Giờ thì hay luôn, không có đồ cổ trang mặc.
Cậu lại đưa mắt qua nhìn nam chính đại chiến thủy quái, trầm trồ: "Thật là lợi hại, đánh nhau dưới nước mà y phục không dính một miếng nước nào.

Bội phục."
Hệ thống cũng trầm trồ không ngớt, không ngừng lia máy quay dựa theo tầm mắt của Dương Trường Miên mà thu tất cả vào camera.
Nó lại có video hay để đăng tải lại rồi, chỉ cần edit một tí là có cơm ăn: [Nam chính soái nứt vách, trời ơi cái phong phạm vương giả kia kìa, vung kiếm một cái là cuồng phong gào thét, quá dữ à.]
Mày có nói quá không vậy hả? Cái gì mà cuồng phong gào thét chớ? Tao chỉ thấy ù tay thôi.

Dương Trường Miên nội tâm gào thét, gió sượt qua mí mắt cậu làm sụp mí, không được cậu phải lùi xa xa tí, lạnh quá à.
Dương Trường Miên thắc mắc: "Sao nam chính không chém thẳng tay nó luôn vậy? Với thực lực của hắn, con cá này không khác gì củ cải mà?"

Cậu hiếu kỳ, ló đầu ra nhìn tiếp, cảm thấy không nên á, nam chính được buff sức mạnh nhiều lắm mà.
Hệ thống Bánh Ngọt còn đang ậm ờ không biết trả lời thế nào thì Học giả đúng lúc online.
Không biết nó xem trận này được bao lâu rồi, nó há mồm liền trả lời: [Tại vì nam chính không biết nhược điểm của nó nên mới phải kì kèo tìm nhược điểm như thầy bói mù xem voi như vậy đó.

Thiếu kiến thức.]
Dương Trường Miên hiểu rõ, tuy bị nói là thiếu kiến thức nhưng cũng không buồn bực, đó giờ cậu chỉ tin khoa học, cái này nằm ngoài nhận tri của cậu rồi.
Cậu lầm bầm: "Đến nam chính còn thiếu kiến thức về nó, không biết đây là loại yêu quái gì?"
Hệ thống Bánh Ngọt thật là khóc không ra nước mắt, nó muốn giúp kí chủ cục cưng giải đáp nhưng nó kiến thức hạn hẹp thiếu hiểu biết, huhu.
666 thấy vậy khinh bỉ 0405 thêm lần nữa, giám sát trưởng đã dặn là học hành cho tử tế để còn hướng dẫn kí chủ tới tu chân giới mà như nó thì chết kí chủ rồi.
Tội cho kí chủ ấy!

Chương 23


Mang tiếng là hệ thống thu thập toàn cầu mà vô tri như vậy chỉ có nước về lò nấu lại, may mà còn có 666 nó đây, nó tự đắc nghĩ.

Hệ thống 666 một bộ lão làng: [Đây gọi là Thạch Thủy Ngư vương, trong một đàn một vạn con chỉ có một con vương duy nhất thôi, chính là con này. Vừa có thể làm cho thân thể cứng như thiết thạch vừa có thể điều khiển nước, quát gió lớn.]

Hệ thống liếc nam chính, châm chước cứu lại hình tượng của hắn: [Nam chính không thấy qua cũng đúng, con cá này rất biết trốn, một lần trốn là mấy trăm năm. Kí chủ đúng là may mắn lắm mới gặp một con như này. Con 0405 điên, tra nhiệm vụ coi có tên con này không coi.]

1 vạn\=10.000

Dương Trường Miên trầm mặc, quả nhiên trị số may mắn khi bắt được linh hỏa đã dùng xong rồi, xui xẻo liền tới tìm, xí nữa thì đi luôn cái mạng trẻ này.

Bánh Ngọt phẫn nộ nhưng nó không dám xoắn tay áo lên solo với 666, lúc này mà chọc giận khứa 666, chắc cục cưng từ mặt nó luôn quá.

Nó thành thật mà tra cứu thanh nhiệm vụ, quả nhiên có một cái nhiệm vụ đổi mới, liền ở vừa rồi: [Có một cái. Thu thập nội tạng và vảy ở đuôi của Thạch Thủy Ngư Vương. Cục cưng à, chúng ta phải giúp nam chính thôi.]

Hệ thống bánh ngọt đột nhiên hưng phấn, nó được dựa gần nam chính rồi hehe, idol của lòng nó siêu ngầu.

Dương Trường Miên tạt cho nó một gáo nước lạnh: "Tuy tao cũng muốn giúp đó nhưng tao chỉ là một con thường dân thôi, lỡ mà bị gió cuốn là banh xác liền."

Hệ thống đã quên, kí chủ của nó không có miếng tu vi nào trong người, lúc nãy còn xém chết dưới miệng cá kia kìa.

Dương Trường Miên chống cằm: "Nhược điểm của nó là ở đâu hả 666?"

Dương Trường Miên nhìn nam chính ý đồ muốn chém vào mắt con cá nhưng nó trơn tuột quá không đâm trúng.

Cậu nghi ngờ nam chính đang lấy con thủy quái này luyện kiếm nên mới thong thả như vậy.

Cậu cũng quan sát con cá kĩ hơn, muốn thử tìm ra nhược điểm của nó, vảy cá dựng ngược lên như gai nhím, con mắt đen nhỏ nhưng lồi ra hốc mắt, hàm răng sắc lẹm, mồm to mở ra có thể thấy cuống họng của nó, vây cá cũng cứng như thiết mỏng, đuôi cá càng dữ tợn hơn, phành to như cây quạt. Toàn thân con cá đen nhánh, chỉ có lớp vảy có ánh bạc.

Hệ thống 666 ra nghi vấn: [Kí chủ đâu? Thấy ra nhược điểm của nó chưa?]

Học giả ngoài truyền tri thức nó còn thích hỏi như gợi ý cho học trò của mình vậy đó. Ai không biết còn tưởng nó là giáo sư tiến sĩ không bằng.

Dương Trường Miên vắt óc suy nghĩ: "Nó là lớp cá sụn? Tao nghĩ là khúc thịt giữa, phần tiếp giáp giữa đuôi với thân trên."

Dương Trường Miên suy đoán, tuy cậu thuộc nằm lòng các lớp cá, cấu tạo của chúng nhưng đây là tu chân giới, không thể dùng khoa học bình thường chứng minh được.

Linh lực, yêu lực là thứ mà cậu vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ được, nhưng chúng vẫn là cá, cá thì dù ở thế giới nào, cấu tạo chung cũng không sai biệt lắm.

666 có chút ngoài ý muốn, kí chủ còn rất biết cách suy nghĩ, cũng không ngu như con hệ thống 0405: [Không tồi, phần thịt ở đó của Thạch Thủy Ngư là mềm nhất của nó. Nếu muốn giết nó, cắt bay đuôi trước là được.]

Quả nhiên, không khác lắm so với suy nghĩ của cậu. Nhưng mà làm sao để báo tin cho nam chính đây? Lại gần còn đến không được, với lại lời cậu nói chưa chắc nam chính tin.

Nhưng vẫn phải thử, nếu mà cứ kéo tiếp như vầy, chắc bay luôn ngọn núi này mất. Đám Dương gia đó cũng sẽ chạy tới, nam chính không tiêu nhưng cậu thì tiêu trước. Liều một phen nữa vậy.

Dương Trường Miên để lưng trần mặc mỗi cái quần bông, tay làm động tác cai loa, la làng lên nói với nam chính trên không trung.

Không biết nghe được hay không nữa, cầu trời cho tai nam chính thính chút: "Người huynh đệ, nhược điểm của nó nằm ở phần cuốn đuôi á."

Vừa gọi xong một giọng nói, một cột nước bắn lại đây, Dương Trường Miên cong giò bỏ chạy ngay và luôn.

Nam chính nghe là nghe nhưng không tin tưởng lắm, chính hắn đối phó con thủy quái này dư sức, hắn muốn xem xem còn ai khác ngoài Dương Trường Miên ở ngọn núi này không, người đã chộp được linh hỏa. 

Đánh đã lâu mà không thấy bất kì tia dao động linh lực nào, chắc là không ai.

Nhưng người ta có lòng tốt nhắc nhở hắn, hắn cũng phải ra vẻ cảm ơn tí. Hắn giơ kiếm chém nát cột nước ra làm đôi, cảm thấy không thú vị, đánh lâu như vậy hắn cũng lười rồi, bèn nâng kiếm chém bay đuôi con cá.

Như Dương Trường Miên và hệ thống đã nói trúng, cái đuôi vừa bay, con cá thét dài một tiếng vùng vẫy cực mạnh, phần đuôi bị cắt, máu nhiễm đỏ cả một dòng suối.

May mà cậu đã tránh xa ra rồi, không thì bị bắn một thân máu cá tanh rình, trộn lẫn vài miếng thịt nát tươi sống văng đầy đất.

Dương Trường Miên nuốt nước miếng, trước mắt tối sầm, muốn xỉu.