*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Viện sau dành cho các thành viên nữ trong gia đình, viện giữa là phòng đọc sách và phòng khách của Kim Phi, có thể tiếp đón khách.  

Viện trước là chỗ ở của đội hộ vệ, cũng có một phòng sách lớn, coi như là phòng làm việc của Kim Phi.  

Kết cấu này có thể coi là kết cấu tứ hợp viện tiêu chuẩn, rất phổ biến ở các thế hệ sau, rất nhiều ngôi nhà của địa chỉ thân hào đều như vậy.  

Advertisement

Nhưng ở Đại Khang thì lại vô cùng độc đáo, đừng nói là Quan Hạ Nhi, đến cả Đường Đông Đông xuất thân từ gia đình lớn cũng chưa từng gặp qua.  

Việc này khiến cho Quan Hạ Nhi vô cùng vui mừng, chỉ muốn ngày xây xong lập tức chuyển vào luôn nhưng lại bị Kim Phi ngăn lại.  

Advertisement

Không phải là để bớt mùi hay gì, thực chất Kim Phi thậm chí còn không có thời gian quét vôi chứ đừng nói là những đồ trang trí khác.  

Nguyên nhân chính là căn nhà gạch mới xây quá ẩm, Kim Phi cần phải thoát hơi nước trước khi chuyển tới.  

Tuy nhiên bên phía phường tơ đông người, cũng không cần phải lo lắng vấn đề này.  

Sau khi Mãn Thương làm xong con dao đen cho đám người Chung Ngũ, hắn vẫn tăng ca để lắp ráp guồng quay tơ.  

Đợi khi hắn làm xong, phường tơ có thể chuyển ra khỏi nhà của Kim Phi rồi.  

Ở bên đó có Đường Đông Đông và Mãn Thương tiếp quản, Kim Phi không cần quá lo lắng.   

Sau khi tiễn Chung Ngũ đi, y đi tới xưởng luyện gang.  

Kim Phi biết rằng tấn công tầm xa mới là tương lai của chiến tranh, vì vậy cung nỏ là môn học bắt buộc đối với các cựu chiến binh.  

Chỉ là hiện giờ trong tay chỉ có mấy cái cung, cựu binh chỉ có thể lần lượt luyện tập.  

Muốn sản xuất số lượng lớn cung nỏ hạng nặng, thì gang thép chất lượng cao là vật liệu vô cùng cần thiết.  

Vì vậy trọng điểm hiện giờ mà Kim Phi tập trung vào chính là xưởng luyện gang này.  

Cũng đặt nhiều hi vọng vào đây.  

Thực chất Kim Phi vốn định xây một cái lò cao, nhưng đáng tiếc nguồn nguyên liệu hiện giờ mà y tìm được hoàn toàn không đủ để y thực hiện việc đó.  

Chỉ có thể tạm thời lui bước, kết hợp đặc điểm của lò cao, lò sứ và lò truyền thống để xây dựng lò mới này.  

Người chịu trách nhiệm xây lò là một thợ xây được Trương Lương đặc biệt tuyển dụng ở thị trấn lân cận huyện phủ, tay nghề rất được.  

Kim Phi chưa bao giờ keo kiệt trong việc đối xử với các nhân tài, không chỉ trả lương rất cao, ăn uống bữa nào cũng có thịt.  

Tay nghề dù có giỏi đến đâu cũng là thợ xây, bình thường khi làm việc cho người khác làm sao được nhận đãi ngộ tốt như vậy?  

Vì vậy bọn họ làm việc vô cùng cẩn thận, Kim Phi nhìn quanh một vòng, không phát hiện ra gì, khi đang chuẩn bị rời đi thì bắt gặp Mãn Thương.  

“Biết tiên sinh ở đây thì ta đã không qua nữa”.