Nghe thấy cái tên này, Duy Âm lại bỗng nhiên nhướng mắt, trong ánh mắt lộ ra một tia hung ác không giải thích được, trầm mặc mà liếc nhìn hắn một cái.


Lão Tứ theo bản năng lui về phía sau, rùng mình.


Duy Âm rũ mắt, bình tĩnh nói: “Ta muốn biết Tô Ý đang ở nơi nào.”


Mọi người liếc nhau: “Ngươi tìm cô ta làm cái gì? Nếu như đã tới căn cứ, không bằng ở lại……”


Lý ca kỳ thật còn muốn hỏi Dụ Sở đang ở đâu.


Nhưng xem biểu hiện vừa rồi của tiểu cô nương, hỏi vấn đề này hình như không tốt lắm.


Duy Âm nghiêng đầu, mặt vô biểu tình: “Giúp ta tra vị trí của Tô Ý, ta tìm cô ta có chút việc. Giải quyết xong chuyện này, ta sẽ trở về.”


Tỷ tỷ về sau sẽ đến nơi này tìm mình.


Tuy rằng Duy Âm cũng không biết phải mất bao lâu nữa đối phương mới có thể trở về.


Tiểu cô nương rũ xuống mắt.


Hàng mi dài rũ xuống che khuất cảm xúc ở đáy mắt, có chút mờ mịt.


·


Tô Ý lúc này đã về tới phòng thí nghiệm.


Đây là địa bàn của cô ta.


Lần trước thí nghiệm còn chưa có hoàn thành, nhưng để bắt hai tỷ muội chạy trốn, cô phải rời khỏi phòng thí nghiệm.


Hiện tại người không bắt được, nhưng cô cần phải trở về tiếp tục hoàn thành thí nghiệm.


Chỉ còn cách cấy những dị năng còn dư lại vào trong cơ thể, mới có thể hy vọng đánh bại tiểu cô nương kia……


Tô Ý vùi đầu sửa sang lại tư liệu thí nghiệm, đột nhiên nghe thấy ngoài phòng họp truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng, không nhanh không chậm vội vàng chạy tới đây.


Ai?


Cô đột nhiên cảnh giác gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng họp, thẳng đến khi cửa phòng bị đá văng ra, lộ ra thân ảnh tiểu cô nương.


Tô Ý ngây ngốc.


“Ngươi tới đây làm gì……” Cô ta cẩn thận mà lui về phía sau, giơ tay lên, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Hơn nữa chúng ta cũng không có thù gì đi? Tiểu muội muội, ngươi không đến mức muốn giết ta chứ?”


“Ngươi đem tỷ tỷ biến thành tang thi.” Tiểu cô nương trầm giọng nói.


Tô Ý híp con ngươi, liếc mắt nhìn phía sau cô, ngoài ý muốn không thấy được thân ảnh tang thi thiếu nữ, không khỏi nhướng mày: “Tỷ tỷ ngươi đâu? Các ngươi không phải như hình với bóng sao, như thế nào lại tách ra rồi?”


Duy Âm mặt vô biểu tình, không có trả lời.


Tô Ý tròng mắt xoay chuyển, cười nói: “Như thế nào, Dụ Sở vứt bỏ ngươi? Cô ấy dù sao cũng chỉ là tang thi, tuy rằng ta không biết tại sao, cô ấy có đôi khi lại có được ý thức của nhân loại…… Nhưng ta khuyên ngươi cách xa cô ấy một chút, tang thi khi phát điên thường không có lý trí……”


“Câm miệng.”


Cô còn chưa kịp dứt lời, thì hỏa long đã gào thét mà lao đến trước mặt, Tô Ý lập tức im lặng.


Trong phòng hội nghị an tĩnh không tiếng động.


Nhưng Tô Ý trong lòng biết rõ, chính mình hôm nay chạy trời không khỏi nắng.


Cô trầm mặc, nhìn phòng thí nghiệm tâm huyết của mình, trong ánh mắt dần dần lộ ra oán khí dày đặc.


Xuyên qua một chuyến, lại không thể thay thế được vị trí nữ chủ, đây là một đả kích không thể chấp nhận được đối với Tô Ý.


Biết chính mình chạy không thoát, cô ngược lại hơi thả lỏng, cười nói: “Muốn ta câm miệng, chẳng lẽ bị ta đoán đúng rồi?”


Duy Âm nhìn cô ta giống như xem người chết.


Bất quá, lại không có lập tức động thủ, ngược lại nhẹ giọng hỏi: “Ngươi nghiên cứu virus, có tác dụng phụ?”


Tô Ý híp mắt.


Cô có chút không rõ ý tứ của đối phương, nhưng là suy tư hai giây, lại kết hợp với tình huống Duy Âm đơn độc một mình, cô liền hiểu, nhịn không được cười to: “Tỷ tỷ ngươi đã xảy ra chuyện?”


Tiểu cô nương ánh mắt thô bạo.


Tô Ý lại vui sướng lên, cố ý nói: “Đừng nói tới tác dụng phụ……Virus tang thi sẽ không bỏ qua cho người bị lây nhiễm, tỷ tỷ ngươi thanh tỉnh chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, cô ta hoặc là bị virus cải tạo mất đi nhân tính, hoặc là đã bị virus tra tấn đến chết!”


Nhìn thấy khuôn mặt tiểu cô nương nháy mắt tái nhợt, Tô Ý cười ha hả, trong ánh mắt lộ ra điên cuồng: “Dù sao ta lần này thất bại, ngươi cứ việc giết ta đi, ngươi cùng tỷ tỷ ngươi đã tách ra đúng không? Ngươi yên tâm đi, cô ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở lại……”


Bùm ——


Tô Ý còn chưa kịp nói xong, ngọn lửa đột nhiên bao lấy thân thể cô, phảng phất có thể cảm nhận được cảm xúc kịch liệt của chủ nhân, ngọn lửa bùng lên như một vụ nổ, nháy mắt đem khối thân thể nhân loại nổ đến chia năm xẻ bảy.


Bụi rơi xuống từ vụ nổ, khi còn chưa tới gần Duy Âm, bị ngọn lửa của cô đốt thành khói nhẹ, trực tiếp dập tắt biến thành tro bụi.


Trong phòng hội nghị an tĩnh lại.


Tiểu cô nương thở hổn hển, giọng nói của Tô Dịch như văng vẳng bên tai không ngừng vang lên.


—— hoặc là bị virus cải tạo mất đi nhân tính, hoặc là đã bị virus tra tấn đến chết…… Vĩnh viễn sẽ không trở về……


Cô đau đầu che lại đầu của mình, mái tóc dài màu nâu nhu thuận rũ xuống, một mình cô đơn trong góc phòng họp, an tĩnh thật lâu, tiếng nói có chút ủy khuất nỉ non, mờ mịt nói:


“…… Sẽ không bao giờ trở lại……”


===


210918