Bạch Trà cuối cùng cũng cúp điện thoại, ánh mắt cô điềm tĩnh: “Hai người muốn tôi làm gì?”Tống Trình lạnh lùng nói: “Vì sao Tống Tuyên lại bị thương?”“Có một chiếc ô tô lao đến chỗ chúng tôi, lúc đó anh ấy đẩy tôi ra, còn bản thân thì bị thương.

”Biết được phản ứng đầu tiên của Tống Tuyên là bảo vệ Bạch Trà, Tống Trình im lặng trong chốc lát.

Đám cưới của Lạc Tô Tô và Tống Trình đã định vào tháng sau, cô ta là chị dâu tương lai của Tống Tuyên, nói thế nào cũng có tư cách quan tâm Tống Tuyên, vì vậy cô ta hỏi: “Tình trạng hiện tại của Tống Tuyên như thế nào rồi?”“Bác sĩ nói phải cần một thời gian dài để hồi phục, nhưng kể cả sau khi vết thương lành, cũng sẽ để lại di chứng, đối với cuộc sống sau này sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều, nhưng tay của anh ấy không thể làm việc nặng được.

”Lạc Tô Tô cảm thấy buồn cho Tống Tuyên: “Cậu ấy vừa mới nhận được giải thưởng, bây giờ lại gặp phải chuyện như này! ”Đôi mắt của Tống Trình chứa đầy những cảm xúc khó tả: “Tôi muốn đưa Tống Tuyên về Tống gia.

”Lạc Tô Tô bất ngờ ngẩng đầu nhìn anh ta.


Bạch Trà mỉm cười: “Dựa vào cái gì chứ?”“Dựa vào việc cô chăm sóc nó không tốt, có thể thấy hai người thật sự không hợp.

”“Nhưng theo tôi thấy, anh mới là người sẽ mang lại cho anh ấy vô số bất hạnh.

”Tống Trình nhìn xuống: “Cô có ý gì?”Bạch Trà nở nụ cười thâm ý: “Người của tôi đã tra rõ ràng rồi, sự việc ngày hôm nay không phải ngoài ý muốn, người lái xe là người của nhà họ Vương, nhà họ Vương! Tống tổng chắc vẫn có ấn tượng chứ nhỉ?”Sắc mặt Tống Trình biến đổi.

Anh ta vẫn còn ấn tượng, không lâu trước đây, tại một yến tiệc, thiếu gia của nhà họ Vương uống say, anh ta giở trò với Lạc Tô Tô, bị Lạc Tô Tô tát ngay tại chỗ, chuyện này làm cho thiếu gia nhà họ Vương rất tức giận, mắng cô ta chỉ là một diễn viên quèn, sau khi Tống Trình biết chuyện vô cùng phẫn nộ, ra sức chèn ép công việc kinh doanh của nhà họ Vương, các dự án lớn nhỏ đều bị Tống Trình cướp đi không ít.

Bạch Trà biết chuyện lần này của Tống Tuyên là do bị Tống Trình liên lụy, nên để tránh kịch bản này lại tái diễn lại lần nữa, cô đã bí mật chú ý đến động tĩnh của nhà họ Vương, nhưng có lẽ bởi vì cốt truyện của Tống Tuyên và Bạch Trà đã bị thay đổi không ít, người của nhà họ Vương ban đầu không nghĩ đến chuyện làm hại Tống Tuyên, vì bọn họ không muốn đắc tội với Bạch gia, nhưng không hiểu vì sao, hôm nay người của nhà họ Vương lại có thể tránh được tai mắt của cô làm hại Tống Tuyên.


Hôm nay Tống Tuyên về nước, đúng lúc người của nhà họ Vương cũng tới gây chuyện, thật sự có phần trùng hợp quá rồi.

“Tôi không biết là do người nhà họ Vương làm! ” giọng nói của Tống Trình hiếm khi lộ ra sự áy náy: “Chuyện này! ”Bạch Trà không ngần ngại ngắt lời anh ta: “Tôi sẽ xử lý tốt chuyện này, không để anh Tống phiền lòng.

”Tống Trình kìm nén những cảm xúc trong lòng, hỏi cô: “Cô định xử lý thế nào?”Bạch Trà nhìn ra ngoài cửa sổ, từng cơn gió thổi qua cuốn theo những chiếc lá bay lơ lửng trong không trung, cô nhếch môi: “Trời lạnh rồi, đã tới lúc cho nhà họ Vương phá sản.

”Cô mỉm cười ôn hòa, thanh điệu nhẹ nhàng, như thể đang hỏi tối nay ăn gì, nhưng không có bất cứ ai nghi ngờ tính xác thực trong câu nói của cô.

Một năm nay, sau khi cô vào công ty của Bạch gia thì ngày càng thành công hơn, mọi người đều rất rõ ràng, cô là người một khi đã nói thì nhất định sẽ làm được.

Tống Trình ngẩn người nhìn Bạch Trà, anh ta không thể nào kiểm soát được suy nghĩ trong tâm trí mình, nếu như năm đó anh ta có thể kiên trì thêm chút nữa! vậy người bây giờ mà cô toàn tâm toàn ý bảo vệ liệu có phải Tống Tuyên hay không, hay là anh ta?.