Bởi vì uống hơi nhiều rượu nên Lâm Hinh cảm thấy hơi choáng váng.

Cô đang trên đường đi đến nhà vệ sinh thì trông thấy một cô gái bị người đàn ông trong đám đầu tư lôi kéo.

Lâm Hinh nhanh chóng đi tới lên tiếng bắt ông ta thả tay ra.

"A? Tôi còn chưa kịp tìm tới thì em đã chủ động tới tìm tôi rồi sao?"
Tên đàn ông mập mạp nhìn Lâm Hinh một cách háo sắc, ánh nhìn ghê tởm ấy khiến bụng Lâm Hinh cồn cào muốn nôn.

Lâm Hinh muốn mặc kệ ông ta kéo cô gái rời đi nhưng ông ta lại đe dọa nói nếu cô gái kia rời đi thì sau này đừng hòng được đóng phim nữa.

"Hai cô biết tôi là ai không hả? Tôi Vu tổng của tập đoàn K đấy."
Câu nói này lập tức khiến cho cô diễn viên kia tái mặt, cô vùng tay khỏi Lâm Hinh, sợ hãi nịnh nọt ông ta:
"Xin ngài đừng phong sát tôi.

Ngài muốn tôi làm gì cũng được."
"Ông ta không thể một tay che trời đâu, cô đừng sợ."
"Cô thì biết gì chứ? Tôi khó khăn lắm mới nhận được vai nữ ba lần đầu, sau bộ phim này cô nhất định sẽ được khán giả biết mặt.

Còn tôi thì chưa chắc, cô không sợ nhưng tôi sợ.

Cô mau đi đi, chuyện của tôi không cần cô nhúng tay vào."
Lâm Hinh muốn giúp đỡ cuối cùng lại bị người ta mắng nhưng cô cũng không trách cô gái này, bởi vì cô hiểu tâm trạng của cô ta.

Nữ chính quay sang nói với Vu tổng kia:
"Để cô ấy đi đi, tôi sẽ nói chuyện với ông."
Lâm Hinh xinh đẹp hơn cô gái này rất nhiều nên nhất định lão già này sẽ chọn cô.

Cô gái nhìn Lâm Hinh với ánh mắt cảm kích rồi nhanh chóng chạy đi.

Khi chỉ còn hai người, tên Vu tổng lập tức muốn dở trò dê xồm nhưng Lâm Hinh đã nhanh nhẹn tránh đi.

"Tôi tên là Lâm Hinh, ông muốn phong sát thì cứ nhắm vào cái tên này."
Nữ chính kiêu ngạo tuyên bố rồi muốn rời đi nhưng lại bị ông ta kéo lại đẩy cô vào một phòng bao trống ngay gần đó.

"Vu Tổng, tôi mà hét lên thì ông sẽ mất hết mặt mũi đấy."
"Mặt mũi? Ha...!Lâm Hinh.


Nếu tôi nói cô vào đây với mục đích quyến rũ nhà đầu tư nhưng lại bị tôi từ chối nên mới ngậm máu phun người.

Cô nghĩ lời nào đáng tin hơn hả?"
Có vẻ như Vu tổng này rất có kinh nghiệm trong việc bắt thóp mấy diễn viên mới chưa trải sự đời, ông ta bắt đầu cởi cúc áo mình ra.

"Nào...!Chỉ cần em ngoan ngoãn phục tùng tôi thì tôi nhất định sẽ cho em vai nữ chính.

Sao hả?"
"Ghê tởm."
Lâm Hinh không chút nể mặt mà phun nước miếng về phía ông ta khiến cho Vu tổng nổi giận, ông đi tới muốn tát cô một cái nhưng bàn tay ấy lại bị một người nắm lại.

Bàn tay ông ta bị bẻ ngoặt ra đằng sau cùng với một cú đá vào mông khiến cả mặt ông đổ ập xuống nền nhà.

Lâm Hinh tròn mắt nhìn cô gái váy xanh xuất hiện bất ngờ như một người hùng.

"Nghiên Nhi!"
Thập Nhất dẫm chân lên bàn tay của ông ta khiến cho Vu tổng la lớn.

Cô đưa đến trước mặt lão hình ảnh video nãy giờ cô đã quay được rồi đe dọa:
"Nếu không muốn đoạn ghi hình này đến tay vợ ông và toàn thể báo chí thì đừng động vào chúng tôi."
Thập Nhất nói rồi ra hiệu cho Lâm Hinh đang đứng bất động, hai người bỏ mặc Vu tổng đang nằm trên đất đi ra khỏi phòng bao.

Lâm Hinh thoát khỏi nguy hiểm mắt hồng hồng cảm ơn Thập Nhất, cô gái lúc nãy mạnh miệng là vậy nhưng bây giờ lại đang tỏ ra yếu đuối.

Thập Nhất không nể mặt tiếp tục xát muối:
"Đã không có khả năng thì đừng xông vào rắc rối."
Nếu không phải hệ thống cứ luôn kêu gào điếc tai thì Thập Nhất cũng không đi tranh việc làm anh hùng cứu mỹ nhân của nam chính thế này.

Thập Nhất nói một câu phũ phàng xong thì đi vào thang máy mặc kệ gương mặt nữ chính đầy tủi thân và ấm ức.

Cho đến lúc mọi viễn đã xong xuôi rồi thì nam chính Cao Lãng lúc này mới xuất hiện.

Bởi vì Cao Tử sau khi thưởng thức tay nghề của Thập Nhất thì thường xuyên dở tật kén ăn ra nên, vì bận dỗ dành tiểu tổ tông ăn uống nên hắn đã mất cơ hội cứu mỹ nhân của mình.

"Lâm Hinh, sao mắt em đỏ vậy? Nói tôi nghe, ai bắt nạt em hả?"
"Không liên quan đến anh.


Mà sao anh lại ở đây?"
"Tôi là nhà đầu tư của bộ phim này mà."
Cao Lãng là bởi vì Lâm Hinh ở đây nên mới cố tình đến đây chứ hắn có bao giờ tham gia mấy buổi liên hoan nhỏ nhoi này.

"Nói tôi nghe, ai làm em buồn vậy? Hôn phu của em sẽ giải quyết hắn."
"Hừ.

Vậy thì anh tự giải quyết anh đi."
Lâm Hinh nói rồi quay lưng trở về phòng bao.

Nam chính cũng lẽo đẽo theo sau bước vào.

Sau khi chào hỏi một mớ người, hắn liếc nhìn xung quanh nhưng không thấy người mình muốn tìm.

.

Truyện Khoa Huyễn
"Lâm Hinh, cái cô diễn viên Nghiên Nhi gì đó đâu rồi?"
Ánh mắt Lâm Hinh lập tức trở nên đề phòng:
"Anh lại định làm gì Nghiên Nhi? Nói cho anh biết, anh muốn động vào cô ấy thì bước qua xác tôi đã."
Nhìn thái độ xù lông bảo vệ như vậy Cao Lãng có hơi buồn cười.

Nếu không phải đã biết Nghiên Nhi là nữ thì hắn chắc chắn sẽ lại hiểu lầm rồi.

"Tôi bây giờ không định làm gì cô ta cả.

Chỉ là có chút chuyện riêng với cô ta thôi.

Mà sao em đối tốt với cô ta quá vậy?"
"Vì cô ấy xinh đẹp, diễn hay và còn tốt bụng như một người hùng nữa."
Ánh mắt nữ chính khi nhắc tới một cô gái khác lại long lanh lấp lánh khiến Cao Lãng phải thở hắt.

"Haizz… Hôn phu của em cũng đẹp trai, kinh doanh giỏi, tốt với em.

Tại sao không thấy em khen gì hết vậy?"
"Anh hả?"

Ánh mắt Lâm Hinh lướt qua hắn từ trên xuống dưới, rồi tỏ vẻ ghét bỏ:
"Tôi chỉ thấy anh ngốc thôi.

Nam với nữ cũng không phân biệt nổi cơ đấy."
Cao Lãng: Thật sự là vết nhơ trong cuộc đời anh minh sáng suốt của hắn mà.

...!
Sau buổi liên hoan, Thập Nhất đột ngột được Văn Tề gọi điện triệu tập đến công ty, lúc cô đến nhìn vẻ mặt của người quản lý có vẻ hơi nghiêm trọng.

"Nghiên Nhi, cô rốt cuộc có đắc tội với nhân vật lớn nào không?"
"Cao Lãng có tính không?"
Văn Tề nghe nghệ sĩ của mình gọi thẳng tên boss lớn mà xanh mặt.

Một diễn viên nhỏ bé lại đi đắc tội với boss của mình đến mức người ta chạy đến tận tơi tìm thì còn sống nổi kiểu gì a?
Người quản lý dường như không còn thiết tha gì tiễn Thập Nhất đi vào phòng giám đốc.

Sau khi cô đi vào, tên giám đốc bị nam chính đuổi đi, khi trong phòng chỉ còn lại hai người hắn mới lên tiếng hỏi chuyện cô:
"Tôi sẽ vào thẳng vấn đề luôn nhé.

Tôi muốn nói với cô về Cao tử.

Cô biết em trai tôi đúng không?"
"Không biết."
Câu trả lời của Thập Nhất làm bao nhiêu câu nói tiếp theo của Cao Lãng bị nghẹn lại.

"Sao cơ?"
"Tôi nói là tôi không biết em trai Cao tổng."
Không thể nào!
Cao Lãng nhíu mày nhìn cô gái như cố nhìn ra sự giả dối ở trên gương mặt đó, nhưng thái độ của cô rất bình tĩnh.

Qua kết quả điều tra mà hắn nhận được thì Nghiên Nhi chính là người mà em trai hắn thường xuyên tìm đến.

Hắn cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người quen.

Nhưng chính bởi vì như vậy Cao Lãng lại càng nghi ngờ mục đích của cô ta hơn.

Tin tức về nhị thiếu gia của Cao Thị là thằng ngốc vốn không được công bố ra ngoài, nhưng hắn cũng không thể loại trừ khả năng cô ta cố tình tiếp cận nó.

Cao Lãng đưa một tấm hình của Cao Tử ra:
"Vậy người này thì cô biết không?"
Thập Nhất nhìn hình ảnh cô gái ngốc quen thuộc ở trên bàn, dường như cô đã lờ mờ đoán ra sự việc rồi.

"Có biết."
"Đây là em trai tôi.


Nó hình như rất thân thiết với cô."
Nhận được đáp án đúng như dự đoán, bàn tay Thập Nhất hơi nắm lại.

Mà Cao Lãng không nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của Nghiên Nhi nên thầm nhận định rằng cô đã biết từ trước rồi.

"Tôi và em trai anh không thân."
Câu nói này của Thập Nhất không được Cao Lãng tin tưởng.

Không thân mà lại có thể khiến cho em trai hắn thường xuyên chạy đến như vậy, lại còn giữ bí mật tuyệt đối không nói gì về cô nữa.

Thập Nhất nhìn thấy một tờ chi phiếu xuất hiện trước mắt mình.

Cảnh này...!Sao cô lại thấy giống như trên bộ phim truyền hình cô đang xem vậy nhỉ?
"Cô có thể điền con số mà cô muốn.

Bù lại không được tiếp xúc với em trai tôi nữa."
Thập Nhất nhìn nhìn trên bàn, hình như là thiếu dụng cụ ly nước để làm màn tạt nước huyền thoại rồi.

Vì thế cô "chỉ đành" cầm bút lên điền vào tờ chi phiếu.

Thấy cô gái cầm bút viết Cao Lãng trong lòng âm thầm nhẹ nhõm, có thể giải quyết bằng tiền là dễ nhất.

Thập Nhất viết số một rồi sau nó là năm, mười rồi hai mươi số không, đến lúc này thì nam chính không còn bình tĩnh được nữa.

Cô gái này cũng quá tham lam rồi đấy!!!
Thập Nhất nhìn biểu cảm khó coi của Cao Lãng xóa đi một số không, một số, một số rồi lại một số.

Cho đến khi vẻ mặt hắn ta bình thường thì trên tờ chi phiếu chỉ còn lại mười một con số không.

Giọng điệu tràn đầy ghét bỏ của cô gái vang lên:
"Đã vậy thì Cao tổng đừng có bắt chước đem chi phiếu trống ra như vậy chứ."
Thập Nhất còn tưởng từ sau này cô trở thành phú bà rồi.

Cao Lãng: người ta đưa cô chi phiếu trống thì cô có thể viết một cái giá trên trời à???
Trước khi rời đi Thập Nhất dặn dò nam chính:
"Canh chừng em trai ngốc của Cao tổng kỹ một chút."
Nếu cậu ta lại xuất hiện trước mặt cô thì cô không chắc mình sẽ không đánh chết cậu ta đâu.

Cmn.

Thập Nhất cô bị lừa!!!.