Amber trong cốt truyện được miêu tả là một gia tộc xuất chúng, đặt nền móng đầu tiên trong việc nghiên cứu mana, tạo nên một nền văn minh mới.

Không quá khi nói rằng lịch sử gia tộc Amber trải dài cùng lịch sử Đế quốc.
Khối tài sản kếch xù, địa vị và danh vọng là những mỹ từ dành cho gia tộc Amber, vậy mà cung điện xa hoa thì chẳng thấy đâu, hình ảnh trước mắt Thập Nhất chỉ có băng và tuyết, cảm tưởng như cô vừa xuyên qua một thế giới khác vậy.

"A… lạnh quá…"
Thời tiết mùa đông ở phương bắc còn khắc nghiệt hơn những gì tưởng tượng.

Dù đã mặc chục lớp áo Thập Nhất vẫn cảm thấy rét run.
Flix muốn cởi áo khoác cho cô thì bị ngăn lại.
"Khỏi đi.

Anh mặc còn ít hơn tôi mà không thấy lạnh ư?"
"Không lạnh.

Tôi đã có mana sưởi ấm cơ thể."
Nhìn qua đoàn người đi phía trước cùng nam nữ chính, ai nấy đều mặc ít hơn cô nhưng vẫn rất khỏe mạnh.
Thật khốn nạn khi chỉ duy nhất cô đang phải khổ sở vì lạnh, có mana thì ngon lắm sao?
"Hắt xì…"
Ừm… ngon thật, ít nhất không cần mất mặt sổ mũi như cô.
"Này Flix, anh biết tại sao Flora đột nhiên thay đổi lịch trình qua điểm cực bắc không?" Trong cốt truyện cũng không thấy xảy ra sự kiện này.
"Tiểu thư Flora nghe ngài Dylan nói từng có báo cáo về việc vùng này xuất hiện dấu vết của Luta nên cô ấy muốn đi săn."
"Vậy thì cũng không nhất thiết phải kéo chúng ta đi cùng mà."
"Tiểu thư, đây là nhiệm vụ gia chủ giao cho cả hai ngài."
Nhà Amber chuyên về nghiên cứu quy luật và các trận pháp ma thuật nên thường xuyên phải đi bắt ác thú về làm vật thử nghiệm.

Đây cũng là lần đầu tiên gia chủ để một người không có mana như Esther thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm này.
Nếu không phải đầu truyện Thập Nhất vô tình làm thịt ác thú gớm ghiếc kia thì chuyến đi săn thứ hai đã không xảy ra.

Từ mình hại mình, Thập Nhất lại tìm chỗ khác trút giận.
"Nhà ngươi mau tiến hóa chức năng làm ấm đi.

Thần thánh gì mà thua cả một năng lượng nhỏ bé thế."

??? Hắc Linh nằm không cũng trúng đạn.
Con đường leo lên núi băng ngày càng dốc, nhìn cô gái thở dốc, Flix không nhịn được đề nghị: "Tiểu thư, để tôi cõng người."
"Không cần.

Ta tự đi." Mất gì cũng không thể mất mặt nam nhân.
Không chỉ sức chịu đựng cái lạnh mà thể lực của Esther cũng kém vô cùng.

Mang danh ác nữ mà thân thể quá tệ đi!
Sau một hồi di chuyển, Flora và Dylan dẫn đầu đoàn đội mười người tiến vào hang động, bọn họ phát hiện có đến bốn con Luta đang trú ngụ tại nơi này.

Lực lượng thánh kỵ sĩ mạnh mẽ nhưng bởi vì số lượng ma thú vượt ngoài dự tính nên bọn họ dần mất đi lợi thế.
Thập Nhất lười biếng, ngồi co ro một góc quan sát đám người bày trận chiến đấu.

Cảnh này lọt vào tầm mắt Dylan, hắn không hài lòng tới mức đang trong thời điểm đánh nhau mà vẫn phải chạy đến chỗ cô để chê trách:
"Tiểu thư Esther, đây không phải nhà kịch đâu, bộ dạng ngồi không xem kịch của cô cũng quá nhàn nhã rồi đấy."
"A...!Tôi không có mana, xông vào cuộc chiến chỉ khiến cản trở tay chân mọi người."
"Cô có thể tìm cách khác để hỗ trợ chúng tôi, cứ đứng im nhìn mọi người lao vào nguy hiểm mà không thấy cắn rứt lương tâm sao?"
"Thế lúc này mà ngài còn đứng đây bắt bí một cô gái yếu ớt thì có thấy lương tâm cắn rứt không?"
"Cô…"
Trông thấy nữ chính Flora đã chú ý đến nơi này.

Thập Nhất càng lớn tiếng hơn:
"Nếu ngài chỉ huy trưởng cứ nhất quyết muốn tôi tham gia vào trận chiến thì tôi đành tuân lệnh.

Nếu có mệnh hệ gì, nhờ ngài đem xác tôi về trao tận tay người nhà nhé?"
"Ngài Dylan…" Quả nhiên Flora đã xuất hiện phía sau nam chính.
Mối quan hệ giữa Flora và Esther chẳng phải tốt đẹp gì nhưng ai bảo nữ chính này lại có đức tính quá đỗi lương thiện.

Cô ta lên tiếng bênh vực Thập Nhất:
"Esther không có mana, còn kiếm của cô ấy đã bị phá hỏng từ trận chiến trước nên bây giờ không còn sức chiến đấu nữa.

Chúng ta không cần kéo một người tay trói gà không chặt đi nộp mạng."
Dylan không nắm rõ thực lực của Esther đến đâu, chỉ cho rằng cô ta trốn tránh nhiệm vụ nên vô cùng ngứa mắt.

"Nếu vậy thì ngay từ đầu nên để cô ta ở lại đoàn hộ tống, tránh gây cản trở người khác."
"Xin lỗi ngài.

Trước khi đi cha tôi đã căn dặn phải để Esther tham gia thực chiến.

Việc bảo vệ cô ấy sẽ do Flora tôi đảm nhiệm, ngài chỉ cần tập trung vào cuộc chiến thôi."
Mặc dù xin lỗi nhưng giọng điệu Flora vô cùng cứng rắn.

Dylan lại một lần nữa bị mất hảo cảm trong mắt nữ chính.
Chính anh ta cũng đang không hiểu tại sao bản thân phạm lỗi ngớ ngẩn như vậy.

Anh ta vốn không phải người nhỏ nhen hay dễ dàng bộc lộ cảm xúc thật, vậy mà cứ ở trước mặt Esther kia liền không kìm được nỗi tức giận.

"Xin lỗi em, Flora.

Có lẽ cuộc chiến đã khiến ta nhạy cảm hơn bình thường."
"Không đâu.

Tôi hiểu ý ngài.

Tôi cũng không ngờ nơi này lại tập trung nhiều Luta đến vậy.

Tín hiệu khẩn cấp đã được gửi đi, mọi người sẽ sớm đến tiếp viện nên chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian đến lúc đó."
Trong khi nam nữ chính thảo luận, Thập Nhất lại âm thầm rời khỏi vị trí sau khi gài bẫy Dylan xong.
Cổ tay cô đang nóng lên vì thứ ánh sáng do vòng tay sinh tử phát ra, hiện tượng này giống hệt như cái lần cô tìm được Tử Linh U.
Nơi này chắc chắn có đồ tốt, cũng có thể là thứ mà Luta đang bảo vệ, bởi vì cô nhận ra chúng luôn cố gắng đẩy lùi những người muốn tiến sâu vào hang động.
"Này, nhớ bám sát tôi đấy."
Thập Nhất ra lệnh với Flix xong, lợi dụng khoảng trống trong cuộc chiến, cô vượt qua đám Luta, đi vào con đường băng kéo dài.
Càng vào sâu bên trong thì không gian xung quanh càng tối hơn, Thập Nhất nắm tay kéo Flix đến sát bên cạnh mình.
"Tiểu thư, hành động này rất nguy hiểm."
Cô thấy rất rõ khẩu hình của hắn nhưng lại cố tình làm như không thấy.
"Nắm chặt vào.


Tôi không muốn bị lạc mất anh đâu."
Hang động này không chỉ dài mà còn nhiều lối rẽ khác nhau, nhờ có vòng tay sinh tử dẫn đường nên hai người mới tìm được đến điểm cuối.

Tại nơi đó, cảnh tượng mà họ trông thấy thật ngoài sức tưởng tượng.
Con vật khổng lồ màu đen với đôi cánh sải rộng bị đông cứng trong tảng băng lớn.

Nhìn hình thù đặc trưng ấy, một cái tên nhanh chóng bật khỏi miệng Thập Nhất:
"Thế giới này cũng tồn tại rồng sao?"
Cô không nhớ loài vật truyền thuyết này được đề cập đến trong cốt truyện mà.
Trong lúc Thập Nhất nghi hoặc, làn khói đen đột ngột vươn ra từ ống tay áo, nhảy nhót một cách kích động.
"Chỉ là thịt đông lạnh thôi.

Không ngon, không được ăn."
Dù Thập Nhất đã ra lệnh như vậy thì Hắc Linh vẫn bám dính lấy mặt băng lạnh lẽo kia đầy tiếc nuối.
Người bên cạnh khẽ lắc cánh tay cô, là Flix ra hiệu cô chú ý đến một nơi khác.

Phía sau cái xác rồng tồn tại một không gian khác nữa, bên trong chứa đựng rất nhiều đá quý và một quả trứng lớn.
[Lấy nó! Thập Nhất, cô nhất định phải lấy được quả trứng đó!]
Âm thanh gào thét của Đại Thần vang lên.

Đây mới là nguyên nhân khiến vòng tay sinh tử phản ứng mạnh mẽ.
Thập Nhất nhấc chân định đi vào nhưng Flix lại giữ tay cô lại.
"Để tôi thưa tiểu thư."
Chưa để cô lên tiếng đồng ý hắn đã cất bước đi vào.

Trước khi Flix kịp chạm tay vào quả trứng, hàng loạt mũi tên lửa đột ngột phóng tới từ tứ phía.
Thanh kiếm bên hông được rút ra, dòng mana đỏ bao quanh thân kiếm chém gọn lực lượng tấn công.

Không có dù chỉ một động tác dư thừa.
Thập Nhất - người chuẩn bị làm anh hùng lặng lẽ thu tay trở về.

Cô đi tới trước mặt Flix, không vui lên tiếng:
"Từ nay không cần anh đi trước tôi."
"Chỉ như vậy tôi mới có thể giúp tiểu thư tránh khỏi mọi nguy hiểm."
"Tôi chưa hề ra lệnh anh phải làm việc đó."
"Tiểu thư, đây là nghĩa vụ của tôi mà."
Flix là hiệp sĩ, là thanh kiếm đồng thời cũng là tấm bia sống cho chủ nhân quý tộc.


Ở trong thế giới này, thân phận hiệp sĩ chỉ cao hơn thường dân một chút, thậm chí có không ít quý tộc nuôi hiệp sĩ chỉ nhằm mục đích thỏa mãn những dục vọng bẩn thỉu.

Đó là lý do dù Flix không thích những hành vi động chạm của Thập Nhất thì cũng chưa bao giờ có thái độ phản đối.
Nhận ra không thể thay đổi tư tưởng của hắn trong một sớm một chiều, Thập Nhất bất lực lên tiếng: "Chuyện này trở về lại nói sau.

Anh không bị thương đúng không?"
"Không có."
Sau khi xác nhận Flix an toàn, Thập Nhất mới chuyển qua xem xét quả trứng.

Đây hẳn là trứng rồng vì cô cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đang tỏa ra từ nó.

Dòng khí đen lần nữa xuất hiện canh me bên cạnh quả trứng.
"Tiểu thư, nó rốt cuộc là gì vậy?"
Giờ thì Thập Nhất có thể khẳng định Flix thật sự trông thấy được Hắc Linh của cô.

"Nó giống như một loại mana đặc biệt vậy."
"Mana? Nhưng trước đây tiểu thư vốn không có mana mà.

Hơn nữa… tôi cảm giác nó không giống mana bình thường chút nào."
"Đúng vậy, bởi vì nó khác hẳn những loại mana phổ biến nên tôi mới phải che giấu.

Bây giờ nó là bí mật của tôi với anh."
Không phải uy hiếp hay ra lệnh, câu nói nhẹ nhàng giống như cô gái hoàn toàn tin tưởng hắn.

Flix không khỏi sửng sốt vì suy nghĩ thoáng qua này.
"Tôi… sẽ giữ kín miệng."
"Loạt xoạt…" Bên ngoài vang lên tiếng bước chân đang đến gần.

Xem ra nam nữ chính cũng đã tìm tới được nơi này rồi.

Thập Nhất lập tức ra lệnh cho Hắc Linh: "Này, giấu quả trứng đi.

Nhớ kỹ, không được phép ăn."
Cô đặc biệt dặn dò vì cảm nhận được sự thèm thuồng từ nó.

Hắc Linh ai oán: hức… không cho ăn lại bắt người ta tiến hóa là kiểu chủ nhân gì a?".