Edit : Ngọc


----


"Diệp nữ sĩ, đây là chị của cô phải không? Có thể giúp tôi giới thiệu một chút không? Hạng nhất giải thi đấu hacker, người thiết kế tường lửa của công ty internet Tinh Hà, đây đến cùng là đầu óc gì chứ. Chị của cô quả nhiên thông minh giống cô!"


Khán đài, tiến sĩ Ryan kích động nắm tay Diệp Kha nói.


Đồng thời Diệp Kha đột nhiên phát hiện trên sân khấu xuất hiện không ít bảo tiêu, cũng là vì sợ những fan cuồng của Y xuất hiện.


"Thực sự là Y thì sao?" Diệp Kha dần dần lấy lại tinh thần, hai năm qua cô ta nhận được khen ngợi quá nhiều, 
không thể chịu đựng được Diệp Thiều Hoa- một người mà cô ta không để vào mắt ở phương diện hacker có thiên phú hơn so với cô ta. "Cô ta bất quá chỉ có chút thiên phú về máy tính mà thôi, ông để cho cô ta mở một cái công ty internet mà xem."


Giá trị bản thân của cô ta vô cùng cao, chỉ với điểm này, Diệp Thiều Hoa cho dù có thúc ngựa cũng đuổi không được, nghĩ tới đây Diệp Kha mấp máy môi "Tiến sĩ Ryan, thật ra tôi còn có một thứ liên quan đến tự động hóa trí năng, ông giúp tôi liên lạc một chút với người của công ty Internet Tinh Hà."


**


Ở bên này, Diệp Thiều Hoa theo số đông phóng viên từ trong ra ngoài.


Diệp Hàm đang đứng ở màn hình lớn của bệnh viện xem tin tức của Diệp Thiều Hoa, con ngươi phóng to hết cỡ, căn bản không nghĩ tới Y lại là Diệp Thiều Hoa.


"Trở về ư? Không được không được....Động tĩnh không quá lớn, nhân tài ở FBI chỗ các người đông đúc còn sợ thiếu tôi?....Cố Cảnh Vân còn sợ tìm không được các người đấy, chỉ cần các người dám đến nước Hoa, tôi vô cùng hoan nghênh. Ngươi vô lại như vậy, tôi sẽ đem ghi âm ở điện thoại phát cho thủ hạ của ngươi, mỗi người một lần nha!"


Diệp Hàm nghe lời nói kì quái nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, ánh mắt ngưng lại.


"Đi thôi, đến bệnh viện?" Diệp Thiều Hoa cúp điện thoại, mở xe của mình ra.


"Vâng, bác sĩ nói ba đột phát bệnh tim, nhất định phải tiến hành phẫu thuật, xác xuất thành công chỉ có 50%" Diệp Hàm nói đến đây, đầu không khỏi thấp xuống.


Diệp Thiều Hoa đối với ông Diệp không có cảm giác, cô nhìn bộ dáng thiếu niên đang cúi đầu, không khỏi vỗ vỗ đầu hắn, "Đi, chị đưa cậu đi."


Diệp Hàm bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt một mảnh ánh sáng, bộ dáng rất ngoan ngoãn, "Thật?"


"Ừ." Diệp Thiều Hoa nhìn thấy biểu tình này của hắn, yên lặng một chút, sau đó nhắn tin cho Cố Cảnh Vân.


"Bồ câu" Sau đó đi cùng Diệp Hàm vào bệnh viện.


Bởi vì việc phẫu thuật của ông Diệp cần máy móc tiên tiến nhất nước M. Muốn bỏ ra một khoảng tiền 100 triệu mua máy móc, xác xuất thành công chỉ có 50%, ông Diệp hiện tại đang đổi di chúc.


Thời điểm nhìn thấy Diệp Thiều Hoa, đôi mắt ông Diệp sáng rực lên, nhưng Diệp Thiều Hoa chỉ cúi đầu chơi điện thoại không để ý đến ông ta, cô hôm nay chỉ là đến cùng Diệp Hàm, tăng thêm lòng dũng cảm mà thôi.


Đúng vào lúc này, Diệp Kha cùng Phó Gia Thần hai người đang ở đại học thủ đô đều đã trở về.


"Cha, đây là di chúc hai năm trước của cha." Diệp Kha nặng nề nhìn thoáng qua Diệp Thiều Hoa, cô ta đã sớm biết Diệp Thiều Hoa sẽ trở về đoạt Diệp gia, nhưng Diệp gia bây giờ đều là công sức của cô ta, dù chỉ là một hạt bụi cô ta cũng không cho Diệp Thiều Hoa.


Hiện tại đại bộ phận Diệp gia đều nằm trong tay Diệp Kha, ông Diệp muốn làm di chúc chia đôi Diệp thị, cũng phải qua sự đồng ý của cô ta.


"A Kha, con khi nào thì chia đôi cổ phần, vậy mà một chút cổ phần cũng không để lại cho chị và em của con à?" Ông Diệp thấy cô ta như thế này, trong lòng hoảng hốt, ông ta không nghĩ tới, ở phương diện tài chính Diệp Thiều Hoa lại có thiên phú cao như vậy, cứ như vậy ông ta bất động thanh sắc đổi người cầm quyền Diệp gia.


"Em trai chỉ cần nghe lời con, con đảm bảo nó cơm áo không phải no, còn về phần Diệp Thiều Hoa cô ta đã sớm rời khỏi Diệp gia." Diệp Kha nhìn về phía ông Diệp "Cha à, cổ phần trong tay cha còn 10% chuyển nhượng hết cho con, nếu cha muốn phẫu thuật thì mau chuyển 10% đó cho con, cổ phần tới tay phẫu thuật tiến hành."


"Diệp Kha, con điên rồi." Câu này vừa nói ra, ông Diệp bà Diệp còn có cả Diệp Hàm, nhìn Diệp Kha với ánh mắt xa lạ, không thể tin nổi.


Diệp Kha làm như vậy chính là không muốn cho Diệp Thiều Hoa có một cơ hội nhỏ nhoi, cô ta sẽ không để cho Diệp Thiều Hoa trở lại Diệp gia.


Bước chân Phó Gia Thần ngừng lại, hắn không đi tiếp mà nhìn về phía Diệp Thiều Hoa.


Hiện tại cảm giác của hắn đối với Diệp Thiều Hoa rất phức tạp, nhất là khi biết rõ cô là Y, hắn không nói rõ được cảm giác của bản thân.


Nhưng hẳn cũng không cảm thấy đây là điều khó tiếp nhận, dù sao trước đó Diệp Thiều Hoa chỉ nhìn một lần có thể lập trình thứ mà Diệp Kha không làm được.


"Cô trở về nước M đi." Phó Gia Thần lắc đầu "Sau khi tự động hóa trí năng của Diệp Kha phát hành, toàn bộ Châu Á đều là thiên hạ của cô ấy, kể cả cô có là Y-thiên tài hacker, hơn nữa công ty internet Tinh Hà đã đáp ứng hợp tác cùng Diệp Kha rồi."


"Hợp tác cùng Tinh Hà, tôi trở về nước M?" Diệp Thiều Hoa đối với câu nói này cảm thấy hết sức buồn cười.


Phó Gia Thần thật sâu nhìn Diệp Thiều Hoa một chút "Tôi cũng chỉ nhắc nhở cô vậy thôi, còn lại cô tự giải quyết cho tốt."


Phó Gia Thần chỉ biết Diệp Thiều Hoa là Y, hắn biết rõ năng lực của hacker, giá trị của Diệp Thiều Hoa bất quá cũng chỉ là ngàn vạn, đáng tiền nhất là đầu óc.


Nhưng tất cả những thứ này cùng Diệp Kha và Diệp thị hoàn toàn không cách nào so sánh được, lúc đầu hắn cũng có cảm giác chấn kinh(*) nhưng sau đó vẫn như cũ có cảm giác ưu việt.


(*): Chấn động, kinh ngạc


"Diệp Kha! đây là cha đó! Cổ phần chuyển nhượng ít nhất cũng phải mất ba ngày, cha đợi không được, chị muốn ông ấy chết sao?" Diệp Hàm vọt lên muốn đánh Diệp Kha, hắn biết rõ thái độ của Diệp Kha với hắn rất kì quái, nhưng Diệp Hàm không quan tâm, nhưng đây là cha ruột đó!


Diệp Kha đứng bên cạnh Phó Gia Thần thủ hộ cho cô ta, chỉ là hẳn chưa ngăn lại Diệp Hàm đã bị Diệp Thiều Hoa kéo lại.


"Được rồi, để cho cô ta đi, cô ta đã nói như vậy không phải thật sự muốn cho 100 triệu."


"Nhưng mà....chị..." Diệp Hàm giống như thú nhỏ đang tức giận.


Diệp Thiều Hoa thờ ơ vỗ vỗ bả vai hắn, "Không có việc gì, dù sao cha của em, chuyện này giao cho chị giải quyết."


Diệp Kha đã ra đến bên ngoài, thời điểm nghe được lời nói của Diệp Thiều Hoa, khóe môi nhếch lên nụ cười trào phúng, giao cho cô ư? Cô coi như thiết kế tường lửa cho Tinh Hà thì sao, chỉ là thời gian hai năm, cô có thiên phú thế nào cũng chỉ là một học sinh, còn có thể kiếm lời ra một ngàn vạn hay sao.
------


Lời tác giả


Hôm nay vẫn là dậy không nổi ngày thứ hai, liền hỏi các ngươi có sợ hay không!