Edit : Khánh Linh


Beta: Linh Đang


Đối với việc đột nhiên xuất hiện một vị bác sĩ thiên tài có một không hai trong lịch sử y học này, đáng lẽ các ký giả phải vô cùng hăng hái xông tới phỏng vấn anh ta mói đúng.


Bởi vì đây là một đề tài nóng có độ hot không hề kém so với cuộc họp báo của Tề Tử Hoa.


Nhưng mà vào lúc này, tất cả mọi người tại hiện trường đều không hề chú ý đến điểm này, mà bọn họ đều im lặng nhìn Norman, tự hỏi, không an toàn trốn thoát được... Đây là ý gì?


Hôm nay Norman tới vốn dĩ là có nhiệm vụ phải đứng ra làm chứng cho Diệp Thiều Hoa.


Trên đường đi tới đây anh cũng đã được người khác kể cho nghe toàn bộ sự thật, có điều anh ta không có nhiều chiêu trò như Chu Tình, lúc này đây anh ta không hề nói gì thêm, chỉ trực tiếp kéo tay trái của Diệp Thiều Hoa qua vén ống tay áo rộng lớn của cô lên.


Một miệng vết thương còn chưa lành hẳn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người như thế.


"Vết sẹo sâu như vậy, trên người cô ấy còn có hai mươi mốt cái, tim của cô ấy trúng một viên đạn. Trên người còn gắn các ống truyền dẫn và truyền máu, còn có cả các ống diệt khuẩn." Lúc nói tới chỗ này trong con ngươi Norman xẹt qua một chút cảm giác nghĩ mà sợ: "Khi đó tôi còn thật sự sợ rằng cô ấy sẽ mãi mãi không thể tỉnh lại được nữa."


Không có ai biết cô phải có một nghị lực phi thường thế nào mới có thể tỉnh lại.


Nếu như không phải lúc đó Hà Mộ Vân cầm súng chỉ vào đầu anh ta, anh ta thật sự đã muốn trực tiếp chạy lấy người rồi.


"Cái gì gọi là dáng vẻ thoải mái vui vẻ?! Mới qua hai tuần cho dù là tôi cũng chỉ có thể khiến cho các vết thương của cô ấy khép lại chứ chưa thể nào khỏi hẳn. Mỗi bước đi của cô ấy phải chịu đựng muôn vàn đau đớn ở bên trong, thứ cho tôi nói thẳng." Norman cười lạnh một tiếng : "Tôi không phải muốn nhằm vào ai, nhưng, các vị ở đây đã có người nào có thể làm được như cô ấy hay không? !"


Tất cả những chuyện này, ngoại trừ nhóm người Norman ra, đến ngay cả Hà Mộ Vân cũng không biết.


Vẻ mặt Chu Tình kinh hãi nhìn Diệp Thiều Hoa, cô ấy vẫn còn nhớ như in vừa rồi cô ấy vừa diễn một cảnh đánh nhau mà không dùng thế thân.


Lúc này, trên màn hình phát sóng trực tiếp tất cả các lời bình luận đều trong một chớp mắt đình chỉ lại, không có một ai dám nói một câu nào.


Lúc Diệp Thiều Hoa đến đây, bọn họ còn đang nghĩ xem cô sẽ giải thích những chuyện này thế nào, có phải cô sẽ giả vờ đáng thương cầu xin sự đồng tình của mọi người, thế nhưng, không có một ai nghĩ tới, những chuyện xảy ra sau đó lại có thể phát triển vượt xa những gì mà bọn họ có thể tưởng tượng.


Camera giám sát không thể làm giả được, bởi vì Tề Tử Hoa chắc chắn sẽ không giúp Diệp Thiều Hoa làm giả.


Những lời Norman nói cũng không thể là giả, với thân phận của anh ta, anh ta xem thường việc nói dối và cũng không cần thiết phải nói dối, huống chi anh ta còn có cả ghi chép bệnh án của cô.


Từ đầu tới đuôi, tất cả bọn họ đều bị Tề Tử Hoa cùng Thời Tuyết đùa giỡn xoay vòng vòng.


"Đối với tất cả những chuyện mà Tinh Thiên và Thời Tuyết làm, Diệp tiểu thư, cô có điều gì muốn nói không?" Phóng viên nhìn Diệp Thiều Hoa, anh ta cảm thấy trên mặt bỏng rát như thể bị người ta tát cho vài cái bạt tai, có chút sưng đau.


"Có, tôi muốn nói, fans của tôi không cần vì tôi mà khổ sở, tôi hi vọng mình có thể đem tới hi vọng và niềm vui đến cho mọi người." Diệp Thiều Hoa nói tới chỗ này, cô dùng bộ mặt "đau khổ" liếc nhìn camera một cái: "Còn có, cha à, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói, cha tuyệt đối đừng tới đoàn làm phim! Tuyệt đối đừng đến! Bệnh tình của con cũng không có nghiêm trọng như Norman nói đâu!"


Chuyện cô bị thương nặng này vẫn luôn giấu diếm cha Diệp và mẹ Diệp.


Lần này bị đột nhiên công bố ra ngoài như thế, nhất định sẽ khiến bọn họ lo lắng, Diệp Thiều Hoa sờ sờ đầu, theo như độ sủng ái của cha mẹ đối với cô, chỉ sợ từ nay về sau cô không thể cách xa bọn họ quá ba bước được.


Thực khiến người ta đau đầu mà.


Diệp Thiều Hoa cũng không ở lại lâu, sau khi nói xong thì trực tiếp mang theo vệ sĩ của mình rời khỏi hiện trường họp báo.


Cô còn phải quay về đóng phim nữa.


Từ đầu đến cuối, cô không hề nhìn Tề Tử Hoa một cái nào, cũng không hề nói lời nào về chuyện giữa hai người.


Buổi phát sóng trực tiếp này, còn bị không ít người đăng lại trên mạng.


Trước đó có một số fans lâu năm cho dù cô bị bôi đen như thế nào cũng không buông bỏ cô, sau khi xem được video này rốt cục khóc lên: "Chân tướng đã rõ! Tôi thật sự quá thương tiểu Thiều Hoa nhà chúng tôi! Tôi chỉ muốn hỏi một câu thôi, Thời Tuyết và cả Tinh Thiên nữa, mặt các người có đau không?"


"Hoá ra tiểu Thiều Hoa rời khỏi Tinh Thiên không phải là bởi vì chột dạ, mà là vì cô ấy đã nản lòng thoái chí. Thật sự rất thương cô ấy, không có lí do gì, chỉ bởi vì mấy ngày nay cô ấy suýt mất mạng cho nên hai người muốn bức chết cô ấy mới hài lòng đúng không, nếu như đổi lại là tôi, thì từ sớm đã không còn dũng khí rồi. Đột nhiên tôi hiểu ra vì sao Bạch Nhiên thà rằng bị bôi đen cũng không xóa bài đăng trên Weibo của mình, bởi vì Thiều Hoa đáng để anh ấy làm như vậy! Xin hỏi một chút, tôi đã ăn bàn phím rồi, đoàn đội fans tiếp viện của Thiều Hoa nữ thần có còn chỗ không, tôi muốn xin vào có được không? Tôi chính là người trước kia nói nếu như Diệp Thiều Hoa không làm những chuyện kia thì tôi sẽ trực tiếp ăn bàn phím."


"Tôi nhìn quen các chiêu trò giữ hình tượng trong giới giải trí này rồi, mới mấy ngày trước tôi còn nhìn thấy có một nữ minh tinh nào đó lên mạng kể khổ, nói mình là cô nhi, kể lể cuộc sống mà mình trải qua cỡ nào khó khăn, nói với mọi người mình đã cố gắng như thế nào. Nói thật, kể từ khi Diệp Thiều Hoa ra mắt tôi chưa từng nhìn thấy cô ấy khóc lóc ở trên mạng. Cô ấy là người không bao giờ muốn cầu xin lòng thương hại của người khác, nếu như không phải Tinh Thiên làm ra chuyện quá tuyệt tình, tôi đoán có lẽ hôm nay cô ấy sẽ không ra mặt, từ một khía cạnh khác, tôi còn cảm thấy mình phải cảm ơn Tinh Thiên, khiến cho tôi biết người tôi vẫn luôn ủng hộ là một người như thế nào. Người này, cô ấy đáng giá để tôi ủng hộ cả đời."


"Diệp Thiều Hoa, em cảnh cáo chị, sau này không cho phép chị cậy mạnh như vậy nữa, chị có nghe không!"


Diệp Thiều Hoa đi rồi, bảo vệ của Tinh Thiên cũng mời các ký giả trong buổi họp báo rời đi.


Kể từ sau khi Norman xuất hiện thì Tề Tử Hoa vẫn luôn vô lực ngã ngồi ở trên nền đá cẩm thạch.


Anh ta không thể nào tưởng tượng ra được, khi vết thương còn chưa lành hẳn cô đã vội vàng xuất viện, nhưng khi ấy cô lại phải nghe những lời chửi bới và suy đoán đầy ác ý của anh ta và Thời Tuyết, lúc ấy cảm giác của cô như thế nào, lúc đó anh ta thậm chí còn không thèm nghe cô giải thích lấy một lần đã trực tiếp phán cô tội chết.


Anh ta càng không thể tưởng tượng ra được, ngày hôm ấy khi cô biết anh ta thích người khác, đến tột cùng cô đã phải thất vọng đến mức nào mới có thể dứt khoát hủy hợp đồng với Tinh Thiên như vậy.


Hai tay Tề Tử Hoa che mặt, một giọt nước mắt lặng yên không tiếng động từ khe hở ở giữa các ngón tay rơi xuống.


**


Khi vào đoàn làm phim thì cũng gần như là bị phong kín lại vậy.


Đoàn đội của Diệp Thiều Hoa như vậy, đoàn đội của Thời Tuyết cũng giống như thế.


Thời Tuyết vừa quay xong phim ở nước Mỹ, cô vừa xuống máy bay anh Lương đã nhận được điện thoại của công ty, sau khi nghe máy, sắc mặt anh ta nhanh chóng biến đổi.


"Diễn viên chính bộ phim " Ngày mai " đổi thành Diệp Thiều Hoa?" Anh Lương có chút không dám tin vào đôi tai của mình.


Thời Tuyết híp mắt : "Lúc này mà Hà thị còn dám quang minh chính đại cướp tài nguyên như thế sao?"


Lần này, Lương Ca lắc đầu, thần sắc trên mặt càng thêm quái dị : "Là yêu cầu của Tề tổng."


"Ngày mai " là một bộ phim nghệ thuật mà Tinh Thiên đầu tư mục đích là để tranh giải thưởng điện ảnh, từ lâu đã xác định sẽ cho Thời Tuyết đảm nhận vai nữ chính, tại sao bây giờ lại đổi thành Diệp Thiều Hoa? Anh Lương nhíu chặt lông mày.


Từ trước đến giờ Thời Tuyết làm việc đều quang minh chính đại, rất chán ghét loại chuyện đi cửa sau này.


Đặc biệt khi đối phương là Diệp Thiều Hoa thì cô ta càng thêm chán ghét.


Ngày trước, khi Diệp Thiều Hoa còn ở Tinh Thiên, Tề Tử Hoa đều đem tài nguyên của Diệp Thiều Hoa đưa cho cô.


Lần này, nội dung vở kịch xoay ngược lại, anh ta lại tự mình đem vai diễn viên chính của cô đưa cho Diệp Thiều Hoa.


"Tề thiếu, em không hiểu, đạo diễn rõ ràng đã chắc chắn vai diễn này là của em, chúng ta cũng đã kí rồi hợp đồng, tại sao bây giờ vai diễn viên kia lại trở thành của Thiều Hoa?" Thời Tuyết không hề nghỉ ngơi, trực tiếp tới Tinh Thiên tìm Tề Tử Hoa, vừa phẫn nộ lại khó hiểu chất vấn anh ta.


Trợ lý của Tề Tử Hoa nhận ra Thời Tuyết, vừa mới mở cửa liền nhìn cô bằng một ánh mắt quái dị.


Sâu bên trong ánh mắt kia còn có chút xem thường.


Chuyện này khiến cho trong lòng anh Lương đang đứng cách đó không xa hồi hộp, tim nhảy lên một cái, những ngày gần đây sau khi bọn họ rời khỏi nước Z, hình như đã có chuyện gì rất lớn xảy ra, thế nhưng. . . lúc trước Tề thiếu không phải đã nói là sẽ mở một buổi họp báo hay sao?


Thời Tuyết vẫn còn đang chìm đắm trong tức giận, không hề chú ý tới không khí chung quanh đang biến hóa.


Cô ta chỉ thất vọng đi vào, nhìn vào Tề Tử Hoa nói: "Em biết người nghèo như em đối với những người từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng như các anh không giống nhau, thứ các anh muốn, chỉ cần động ngón tay nhét ít tiền là có thể đạt được. Thế giới này vốn dĩ đã không công bằng, thế nhưng, Tử Hoa à, từ trước đến nay em chưa từng nghĩ tới có một ngày, anh cũng sẽ giống như những người kia."