Nếu đã tới, còn là trên chương trình phát sóng trực tiếp, các khách quý dù muốn mắng người cũng đều phải nhịn.

Nếu không một khi không đồng ý, rất có thể sẽ bị người xem mắng làm ra vẻ, hoặc chơi không nổi thì đừng tới các kiểu.

Bọn người Từ Lân đột nhiên có chút hâm mộ phong cách dám nghĩ dám làm của Hoắc Tinh Thần và Thanh Dữu.

Các khách quý không có dị nghị, đạo diễn bắt đầu phát cho mỗi người một chiếc điện thoại mới và tiền vốn đầu tiên.

Sau khi xuống máy bay, vì để phòng ngừa gian lận, tổ tiết mục đã tạm thời tịch thu di động của các khách quý.

Những người khác đều có hai trăm, chỉ có Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ là có một trăm bảy.

Chính vì thế mọi người mới biết được thì ra hai người họ đã dùng tiền vốn để ngồi xe đến nơi.

"Bởi vì hiện tại có một nhóm ba người, hai nhóm hai người, số tiền kiếm được trong một ngày sẽ không giống nhau, cho nên sẽ lấy số tiền trung bình của từng nhóm để cạnh tranh xếp hạng."

Đạo diễn cố ý nhìn nhóm của Giang Hựu một cách đầy thâm thúy: "Thầy Giang, hiện tại nhóm của anh so với những nhóm khác thiếu sáu mươi Lư tệ, hôm nay cả nhóm phải nỗ lực kiếm tiền, nếu không sẽ phải ôm chăn nệm ngủ dưới đất."

Ông tin tưởng rất nhiều người xem sẽ vui lòng khi thấy như vậy, cảnh ảnh đế đang nổi và hai người đẹp phải khổ sở ngã lưng dưới đất.

Bỗng dưng Giang Hựu có chút hối hận khi tham gia chương trình 'hố người' như vậy.

Nhưng để không bị ảnh hưởng hình tượng, anh ta chỉ có thể gật đầu nói: "Chúng tôi sẽ nỗ lực."

Trong lòng Nghi Vân Phỉ vô cùng bực bội, thật lòng cô ta không muốn ra ngoài kiếm tiền một chút nào cả, chân cô ta còn rất đau.

Cô ta lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể cười nói: "Chân tôi đã đỡ rất nhiều, tôi sẽ không liên lụy nhóm mình đâu."

Trong lòng Khương Ỷ kỳ thật cũng không quá thoải mái, tiêu tiền là hai người bọn họ nhưng tính trung bình số tiền sau này thì sẽ liên lụy cô.

Bất quá cô ấy vẫn lộ nụ cười "Tôi cũng sẽ cố gắng, chúng ta hãy tranh thủ lấy phòng ngủ dành cho khách."

Bởi vì khi nãy có Thanh Dữu hành xử rất chân thật nên người xem khi thấy ba người như thế thì có cảm giác hơi giả giả.



Từ Lân và Sầm Hạo Cơ cũng sôi nổi cười nói: "Chúng ta cũng muốn lấy nhất nhì, chuyện ngủ dưới đất thì những nhóm khác lấy đi nha."

Hoắc Tinh Thần nhìn về phía Thanh Dữu "Chúng ta cũng nói lời gì đi?"

Thanh Dữu cười nói: "Vậy chúng ta sẽ lấy thứ nhất?"

Hoắc Tinh Thần cười ra tiếng: "Được, chúng ta sẽ lấy thứ nhất!"

Việc này lại khiến cho fan của Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ mắng.

Bất quá fan của Hoắc Tinh Thần và fan mới của Thanh Dữu đã nhanh chóng đánh trả lại.

Ai cũng không phục ai, bọn họ đều tin tưởng vững chắc rằng nhóm của thần tượng mình sẽ giành hạng nhất, còn cãi nhau không ít trận.

Thế là chủ đề ai sẽ giành hạng nhất bỗng chốc nóng lên, còn lên cả hot search.

Đạo diễn sau khi nhìn thấy thì miệng cười không khép lại được.

Thì ra ngay từ đầu vạch mặt so với mọi chuyện tốt tốt đẹp đẹp có thể ấn tượng hơn nhiều.

Sau khi mọi người nghỉ ngơi một lúc, đạo diễn bắt đầu nhìn đồng hồ đeo tay "Hiện tại đã hơn mười giờ, tôi đề nghị mọi người có thể xuất phát đi kiếm tiền."

Ông ta còn nhấn mạnh "Chúng tôi sẽ không bao cơm trưa và cơm tối."

"Nếu mọi người muốn tiết kiệm tiền thì có thể trở về tự mình nấu cơm."

"Dụng cụ trong phòng bếp này có thể cung cấp miễn phí cho mọi người, bên cạnh nhà có trồng mấy loại rau quả, mọi người cũng có thể dùng."

Khi nghe thấy lời này, các khách quý đều miễn dịch, dù sao thì chỗ nào cũng là 'hố'.

Từ Lân mở miệng hỏi: "Chúng tôi có thể lái chiếc xe lúc nãy để đi vào thị trấn chứ?"

Đạo diễn hiếm khi không khó xử bọn họ "Đương nhiên, đây vốn dĩ là xe cung cấp cho mọi người để lái mà."

"Bất quá lúc sau, khi cần đổ xăng thì mọi người phải dùng tiền của mình."

Các khách quý nhẹ nhàng thở ra, dù sao có chiếc xe thay cho đi bộ thì cũng tốt, đổ xăng so với thuê xe thì tiết kiệm hơn nhiều. "

Từ Lân nói với mọi người:" Vậy mọi người hãy đi chuẩn bị trong mười phút, sau đó chúng ta sẽ xuất phát được không? "

Lúc trước quần áo của anh ta bị mồ hôi làm ướt nên muốn đổi bộ khác.

Những người khác gật đầu" Không có vấn đề. "

Thế là mọi người tự kéo va li của mình đi tìm nơi thay quần áo.

Thanh Dữu cũng thay váy thành quần dài chuyên để vận động, áo phông và giày thể thao, khoát bên ngoài là áo chống nắng.

Cô chẳng những không trang điểm thêm mà còn tẩy trang đi, chỉ thoa thêm ít kem chống nắng, cột tóc thành búi tròn trên đầu.

Tuy rằng cách trang điểm này của cô không xinh đẹp bằng lúc đầu nhưng lại có thêm cảm giác em gái nhà bên, đồng thời vẫn giữ được khí thế mạnh mẽ như cũ.




[Không nghĩ tới Quý Thanh Dữu lại dám tẩy trang, không ngờ để như thế này cũng rất xinh đẹp.]

[Làn da trắng nõn nhẵn mịn, khuôn mặt tinh xảo, dù không có lớp trang điểm vẫn có thể xinh đẹp như vậy.]

[Nhan cẩu muốn liếm màn hình, chị gái thật quá đẹp!]

Hoắc Tinh Thần cũng thay đổi trang phục lúc nãy thành đồ thể thao đi ra.

Anh ấy ngay từ đầu cũng không trang điểm, lúc này liền nhìn thành một thanh niên đẹp trai, sáng sủa, hơi chút lưu manh.

Anh ấy chớp chớp mắt và cười với Thanh Dữu" Xem ra chúng ta đúng là tâm ý tương thông nha! "

Thanh Dữu cười" Thật đúng là như vậy! "

Ăn mặc như thế là để thuận tiện cho vận động.

Tiếp theo, Thanh Dữu từ trong va li lấy ra một cái ba lô, đem thùng dụng cụ, kem chống nắng, khăn giấy các thứ nhét vào.

Hoắc Tinh Thần không có ba lô, anh ấy đưa tay ra và cười nói:" Tôi mang ba lô cho. "

Thanh Dữu cũng không có cự tuyệt, cô đưa ba lô cho anh ấy.

Hai người ngồi chờ thêm một chút thì những người khác cũng lần lượt tới phòng khách.

Nghi Vân Phỉ thay đổi thành quần ngắn và áo sơ mi ngắn tay, vừa lộ vẻ tươi trẻ vừa khoe đôi chân dài.

Khương Ỷ mặc một chiếc váy dài, tóc còn cố ý thắt bím.

Sầm Hạo Cơ cũng tương đối mưu kế khi thay bộ quần áo siêu ngầu.

Hơn nữa có thể thấy được ba người đã trang điểm lại.

Từ Lân ăn mặc theo phong cách hưu nhàn của lão cán bộ, Giang Hựu mặc quần thường áo sơ mi trắng, hai người cũng không trang điểm.

Từ Lân mở miệng cười" Xem ra tất cả mọi người đều chuẩn bị xong, vậy chúng ta xuất phát thôi. "

" Được! "

Lần này Thanh Dữu không có lái xe mà cùng Hoắc Tinh Thần tiếp tục ngồi hàng thứ hai.

Điều này làm cho Giang Hựu, Nghi Vân Phỉ và các khách quý khác nhẹ nhàng thở ra.

Bọn họ sợ Thanh Dữu lại đột nhiên không cho hai người ngồi xe, như vậy sẽ rất lúng túng.

Từ Lân vẫn chủ động lái xe như cũ, những người khác đều ngồi tại vị trí ban đầu.

Đi được một đoạn ngắn, Thanh Dữu quay đầu nhìn Hoắc Tinh Thần hỏi:" Anh tin tưởng tôi không? "

Hoắc Tinh Thần sửng sốt một chút, sau đó không chút do dự gật đầu," Đương nhiên tin tưởng! "




Thanh Dữu hài lòng cười nói:" Vậy chúng ta tới phía trước thì xuống xe, chị sẽ dẫn cậu đi kiếm tiền để ăn ngon, uống ngon, chơi tốt. "

Hoắc Tinh Thần mặc dù không rõ Thanh Dữu muốn làm gì, nhưng anh ấy lại không chút do dự gật đầu" Được, vậy tôi liền trông cậy cả vào chị. "

Sau đó, Thanh Dữu nói với Từ Lân:" Thầy Từ, tới phía trước ba trăm mét, làm phiền anh dừng xe bên đường. "

Từ Lân không hiểu được tại sao Thanh Dữu muốn làm như thế.

Bất quá anh ta vẫn nhắc nhở:" Trên con đường này xe rất ít, hai người nếu xuống ở chỗ này thì sẽ không dễ dàng đi đến thị trấn được. "

Thanh Dữu nói:" Cám ơn thầy Từ đã nhắc nhở, nhưng chúng tôi có biện pháp của chính mình."

Giang Hựu nguyên bản muốn bảo Thanh Dữu không nên tùy hứng, bất quá nghĩ đến thái độ của cô đối với mình, sợ cô lại dỗi mình nên anh ta nhịn xuống.

Hắn ta sẽ chờ xem cô dẫn Hoắc Tinh Thần gặp rắc rối, đến lúc đó muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc.

Đối với cách làm của Thanh Dữu, Nghi Vân Phỉ cảm thấy cô ấy có bệnh, sau đó thì ả rất vui vẻ.

Vùng ngoại ô như thế này, chỗ nào cũng là nông trường, cô ả không nghĩ ra được Thanh Dữu sẽ dẫn theo Hoắc Tinh Thần kiếm tiền bằng cách nào, chẳng lẽ giúp người ta làm việc nhà nông?

Nếu thế thì cũng phải có nông trường cần người, nhưng hai người sẽ phải dưới ánh mặt trời chói chang làm việc mới được!

Để cô ả cảm thấy buồn cười nhất là Thanh Dữu đã buông lời một cách dõng dạc, nói muốn dẫn Hoắc Tinh Thần đi ăn ngon, uống ngon, chơi tốt.

Hoắc Tinh Thần vậy mà ngu ngốc tin tưởng, hai người này là con khỉ tới làm chuyện hài hước sao?

Rất tốt, lần này cô ta không cần tính toán, Thanh Dữu đã tự tìm đường chết cho chính mình.

Đến lúc đó Quý Thanh Dữu tuyệt đối sẽ bị fan của Hoắc Tinh Thần và khán giả mắng chết.

Sầm Hạo Cơ và Khương Ỷ cũng không thể nào hiểu được cách làm của Thanh Dữu, bọn họ thực sự không nghĩ ra được, nơi này thì làm sao mà kiếm tiền?

Đừng nói là các khách quý, kể cả tổ tiết mục đều rất bất ngờ, Quý Thanh Dữu muốn làm cái gì?