Edit: Lệ DiệpCá“A...!Tôi xin lỗi!"Cú ngã đã mang lại cho Thủy Như Khiêm nhiều cảm xúc lẫn lộn, có xấu hổ, áy náy đồng thời cũng xen lẫn cả sự giận dữ vì bản thân vô dụng, nhưng cơn đau từ chân truyền đến thật sự khiến anh không tài nào nhúc nhích nổi.

Hơn nữa, thân thể cô thực sự rất mềm.Thủy Như Khiêm cắn đầu lưỡi mình như muốn nhắc nhở bản thân, anh không thể có những suy nghĩ không nên có đó được.Chu Ninh nhéo nhéo ngón tay, cô nhìn vai ác bằng nét mặt bình tĩnh lãnh đạm.


Nhìn sắc mặt hồng hồng đó của anh càng khiến cô thêm uất ức, cô khẽ cau mày, bắt đầu đặt câu hỏi.“Này hệ thống rác rưởi, thật sự không còn cách nào để vai ác trọng sinh sao?" Nếu vai ác có thể trọng sinh, vậy thì cô sẽ trừng phạt anh ra trò rồi mới nói tiếp!"...!Không thể, mà cho dù là có thể thì tôi cũng không đủ năng lực để khiến anh ta trọng sinh.

Tiểu Bảo Bối à, xin cô hãy chấm dứt suy nghĩ đó ngay đi, nếu thực sự làm vậy thì thế giới này sẽ sụp đổ đó, mà nếu thế giới sụp đổ thì chúng ta coi như tiêu đời..."Hoàn Khố Thiếu Gia lại bị che chắn lần nữa, nó còn chưa nói hết câu Chu Ninh đã lờ đi chỗ khác, thái độ không thèm nghe của cô thể hiện rất rõ ràng.

Nó đau lòng đến rớt nước mắt mất thôi, dùng xong là ném đi, hỏi xong là thôi không thèm để ý đến nữa, trên đời này còn ai cặn bã như Tiểu Bảo Bối cô không hả?Nét mặt Chu Ninh vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh, đúng là đồ rác rưởi, đã thiểu năng trí tuệ lại còn vô dụng, không che chắn nó thì biết che chắn ai?Cô nhìn vai ác ba giây, từ bỏ ý định đồng quy vu tận cùng vai ác, không phải cô mới chỉ bị đè hai lần thôi sao?Trong sách có nói: Quá tam ba bận, dù gì cũng chưa quá ba lần, cô có thể tha thứ cho vai ác!Chu Ninh bình tĩnh giơ tay, không khách khí đẩy vai ác sang một bên, còn mình thì nhẹ nhàng đứng dậy.


Sau khi chỉnh sửa lại quần áo có hơi xộc xệch, cô tiếp tục công việc, đó là xách anh lên giường.Tất cả những động tác vừa rồi tưởng chừng không hợp với một cô gái thì Chu Ninh lại làm rất trôi chảy, thậm chí còn toát lên khí chất sang chảnh vốn có.Nhưng đương nhiên, vai ác lại không thấy thế.

Anh trừng lớn đôi mắt nhìn người phụ nữ không chút dịu dàng nào đó, trong lòng thầm nguyền rủa cô sẽ đơn độc suốt đời!Chu Ninh nhìn lướt qua vai ác gan lớn dám trừng cô kia, trong đầu tự nghĩ có lẽ vừa rồi bản thân đã dùng lực hơi lớn khiến anh đau.“Chân tôi đau, chảy máu rồi!”Thủy Như Khiêm nhìn cô từ tốn quay lưng về giường mình đọc sách, cứ vậy mà bỏ mặc anh, thật khiến người ta tức chết đi được.“Là do anh thôi." Chu Ninh đẩy gọng kính, vừa rồi cô còn chưa chạm một ngón tay vào chân anh nữa là, đừng hòng vu khống cô.Thủy Như Khiêm: "..." Chẳng lẽ không phải do cô hại hay sao?“Thẩm Miểu Thanh, tôi đau muốn chết rồi đây!"Từ lúc sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên vai ác rống lên với người khác theo kiểu ấu trĩ như vậy, nhưng đang tiếc trông anh lúc này chẳng có khí thế gì cả, ngược lại còn giống một đứa trẻ đang làm nũng là khác.Chu Ninh hờ hững nhìn về phía anh, cô bắt đầu hối hận về quyết định của mình, tự hỏi vì sao vừa nãy không đồng quy vu tận với anh.Nhưng thôi vậy, dù gì cũng còn sống cả, nếu giờ trừng phạt anh thì cũng chẳng lợi lộc gì.Chu Ninh giơ tay, bình tĩnh nhấn vào cái chuông ở đầu giường, chỉ có điều...Do cô dùng lực quá mạnh, khiến phần đầu giường suýt chút nữa bị gãy.Nhìn cảnh đó, Thủy Như Khiêm toát mồ hôi lạnh đầy đầu.


Không hiểu sao anh lại có cảm giác cái vỗ tay đó không phải để đập chuông, mà là đang đập vào đầu anh.Cô gái...!Cô gái hung tàn!Không sợ làm vậy sẽ dọa anh chạy sao?Mà không đúng, hình như có gì đó sai sai, sao không phải cô sợ anh, mà lại thành anh sợ cô chứ?Bị khái niệm đàn ông không có chút khí phách nào đi sợ phụ nữ nhập vào não khiến khuôn mặt Thủy Như Khiêm càng lúc càng đen lại!Hoàn Khố Thiếu Gia: "..."Nói về vấn đề này thì, nó cũng muốn hỏi vai ác lắm nha!Khí phách hủy thiên diệt địa phá vỡ thời gian của ngài đâu?Khóc muốn mù mắt mất!……Phòng bệnh của Chu Ninh là phòng VIP đặc biệt, vậy nên chỉ cần nhấn chuông một cái là bác sĩ sẽ chạy đến ngay, bọn họ lập tức bắt tay vào xử lý vết thương giúp Thủy Như Khiêm, sau đó liên tục dặn dò cả hai là không được làm loạn nữa, nếu không muốn đôi chân này bị phế thì tốt nhất hãy ngoan ngoãn nằm yên một chỗ.“Không cần nói nhiều, nếu lần sau anh ta làm loạn nữa, các người có thể thẳng tay cưa chân anh ta."Chu Ninh bình tĩnh trả lời, đẹp cả đôi đàng, xem anh còn làm loạn kiểu gì?Thủy Như Khiêm: “……”Nhóm bác sĩ: “……”Bọn họ tạm thời coi như ái chi thâm trách chi thiết (*) , ha hả!(*) kiểu yêu nhau lắm cắn nhau đau, đánh là yêu, mắng là thương.Đợi sau khi mấy vị bác sĩ đó rời đi, Thủy Như Khiêm nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn về phía cô: "Người phụ nữ này, cô xứng đáng độc thân cả đời đấy."Chu Ninh chuyển mắt, hờ hững nhìn về phía anh.“Tôi...!Tôi nói gì sai?"Thủy vai ác tuyệt đối sẽ không thừa nhận vào giây phút cô quay lại nhìn mình, anh có hơi sợ một chút..