Bởi vì người mà ma giáo đuổi giết là người chơi, nên mặc dù có chỗ phê bình kín đáo.

Nhưng đám người trong chính phái cùng những môn phái khác trong ma đạo cũng không cố tình làm khó dễ bọn họ.Thậm chí, còn ở sau lưng yên lặng yểm trợ.Dù sao, so với ma giáo, dị nhân đến từ thiên ngoại hiển nhiên lại càng khiến bọn họ cảm thấy nguy cơ hơn.

Người không cùng tộc ắt có tà tâm chính là để chỉ việc này.Chỉ là, chung quy, trí thông minh của đám NPC này thật sự cũng không thể khinh thường được.Dù đã cố che đậy, nhưng hơn năm tháng trôi qua, bọn họ vẫn đã mua chuộc được không ít giáo chúng trong ma giáo, đồng thời biết được chuyện chém giết người chơi có thể tăng cao thực lực.Gần như trong nháy mắt, khi biết được tin này, mọi thế lực trong đều cùng lúc vỡ tổ.


Người người nhà nhà cũng đều thi nhau truy sát người chơi.Thậm chí, ngay cả thế ngoại cao nhân, nhân vật cấp bậc tông sư cũng đều nối đuôi nhau xuất hiện.

Khiến ma giáo không thể không thu liễm xuống, tạm tránh đầu ngọn gió.Về phần Lôi Thần Âu, sau khi bị Kỉ Tình cho giáo chúng luân không.

Gã rốt cuộc vẫn là không chờ nổi nữa, sau khi tìm kiếm trợ giúp bên ngoài đều không có tác dụng, gã cũng liền giống những người chơi khác, lựa chọn xóa tài khoản.Sau khi chờ đợi bảy ngày làm lạnh trôi qua, gã mới lần nữa đăng nhập vào , tạo một tài khoản khác có tên ‘Mộng Tỉnh Thiên Hạ’.Vận khí của gã rất không tồi, sau khi tạo tài khoản mới, liền được phân đến một chỗ tân thủ thành cách xa địa vực của ma giáo hơn mấy ngàn dặm.Với tốc độ di chuyển siêu thực trong trò chơi mà nói, chỉ cần không cố ý đi tìm, cả đời của bọn họ có lẽ cũng sẽ không bao giờ đụng mặt nhau.Lần nữa ‘sống lại’, bởi vì chậm trễ, nên tốc độ tấn cấp của Lôi Thần Âu so voi những người chơi trước kia cũng bị kéo xa hơn rất nhiều.Thế nhưng, bởi vì còn có một nửa gia sản ở thế giới thực, nên rất nhanh, Lôi Thần Âu vẫn là lần nữa phất lên, mất gần năm tháng đem thực lực tấn thăng đến Hậu Thiên.Với thực lực này của Lôi Thần Âu, đã sớm có thể dễ dàng quét ngang tất cả người chơi.

Thậm chí, không ít NPC còn có thể dễ dàng bị đánh bại.Nếu đem hắn đưa vào ma giáo, đều có thể nhận được một chiếc ghế trưởng lão.Người ta thường nói dã tâm đi kèm với thực lực, người có thực lực, mới có thể có dã tâm.

Cho nên, Lôi Thần Âu rất nhanh liền lặp sẵn kế hoạch, muốn trả đũa Kỉ Tình.Thế nhưng, trời xui đất khiến, còn chưa kịp để hắn thực hiện nguyện vọng.

Thì chuyện ‘trừ ma vệ đạo’, ‘đánh đuổi dị nhân’ cũng liền đã bị phô bày ra.Lôi Thần Âu trêи đường trở về tìm y, rất bi ai liền bị một vị tông sư cấp cao thủ thuận tay trảm sát khi đang sử dụng ma công.Lần này, học được bài học lần trước, sau khi bị giết chết, Lôi Thần Âu cũng không lập tức hồi sinh giống như những lần trước nữa.


Mà là yên lặng chờ đợi địch nhân đều đi mới chịu hiện thân.Thế nhưng, giang hồ hiện tại thật sự là quá mức hỗn loạn, thậm chí còn hơn cả lúc có bí tịch lưu truyền ra.

Lôi Thần Âu vừa phục sinh chưa được mấy giờ liền đã lần nữa bị người giết chết.Cuối cùng, thực lực cũng thẳng tắp hạ xuống, bị đánh về nguyên hình.Thế nhưng, mặc cho Lôi Thần Âu giãy giụa chật vật thế nào.

Lúc này, đóng vai nhân vật bị nhiều người mắng chửi nhất, Kỉ Tình vẫn đang cùng Độc Cô Duy Ngã ngồi trước sân ngắm trăng.Trong sân lớn, đã sớm được người dọn sẵn hai bộ trường kỷ.Trường kỷ thoạt nhìn có chút giống ghế dài mà Kỉ Tình thích nằm nhất khi làm hoàng đế ở vị diện thứ hai.

Chỉ là, mặt gỗ lại cứng rắn hơn rất nhiều.Bóng đêm thanh tĩnh, hạ nhân đều đã bị Kỉ Tình đuổi hết ra ngoài.

Cả nội viện lúc này cũng chỉ còn lại hai người bọn họ đang hiện diện.

Hơn nữa, còn là ở trong trạng thái mắt to trừng mắt nhỏ.“Tình nhi, khi nãy ngươi nói đây là gì?” Mở ra hộp gỗ nhỏ ở trước mặt, nhìn xem viên đan dược màu trắng đục, trơn nhẵn tựa bạch ngọc, Độc Cô Duy Ngã liền có điểm không dám tin tưởng.“Ta nói, viên đan dược này chính là thuốc giải của ‘Không Có Tên’.


Sau khi uống vào rồi, từ nay về sau ngươi cũng không cần lo lắng độc bộc phát nữa.”Lần nữa nghe thấy y chính miệng thừa nhận, ánh mắt Độc Cô Duy Ngã liền không khỏi lóe lên vẻ hoan hỷ.Thế nhưng, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không biết được, viên đan dược này bề ngoài nhìn như bất phàm, nhưng trêи thực tế, lại chỉ là một viên đan dược giúp người dễ ngủ, phổ thông đến không thể phổ thông hơn.Nhanh chóng cầm lấy đan dược, cảm nhận được nhiệt độ lành lạnh nơi đầu ngón tay.

Độc Cô Duy Ngã liền vui mừng chuẩn bị đem nó nuốt vào.Thế nhưng, cũng vào đúng lúc này, động tác của hắn lại hơi hơi ngừng lại, rốt cuộc cũng nhận ra chỗ bất ổn.

Chậm rãi nâng mắt nhìn về phía Kỉ Tình :“Tình nhi, tại sao ngươi lại đột ngột cho ta uống giải dược?”Không phải Độc Cô Duy Ngã thích bị ngược đãi, thế nhưng, đã nhiều lần uống ‘thuốc ức chế’, hiện tại lại đột nhiên được trị tận gốc, hắn có thể không cảm thấy mất cân bằng mới là lạ…Việc này, khiến linh cảm của hắn đột ngột đưa ra mách bảo, tựa như có chuyện gì đó không tốt sắp phát sinh.

Để hắn tự mình đặt ra nghi vấn, chẳng lẽ có lý do gì đó khiến y đã không thể tiếp tục mỗi tháng đúng hạn đưa ‘thuốc’ cho hắn nữa?“Hỏi nhiều như vậy làm gì? Bảo ngươi uống liền cứ uống đi.” Ngoài mặt ra vẻ mất kiên nhẫn, nhưng âm thầm, ánh mắt Kỉ Tình lại hơi rũ xuống.So với ai khác, y càng thừa biết hắn không trúng độc.Thế nhưng, vì một lời nói dối trước kia, nên hiện tại, y lại phải tiếp tục bịa ra nhiều lời nói dối khác nữa.

Đã ‘hạ độc’ hắn, thì hiện tại cũng phải thay hắn ‘giải độc’.Đây là một lời nói dối thiện chí, để chí ít khi y rời khỏi rồi, hắn có thể an tâm sống tiếp quãng đời còn lại..