"Cảm ơn cậu, Demi..." Trần Ô Lâm thở hắt một cái.

Nếu chuyện tình cảm dễ thương lượng như vậy thì thế giới này đã yên bình tới cỡ nào.

"Ừm, mà câu lạc bộ Giải Trí kia sau khi cậu biến mất có vẻ khá là hỗn loạn. Đôi khi bọn họ còn quấy rầy tớ để tìm cậu nữa." Demi dùng ánh mắt nửa thương hại nửa châm chọc nói "Cậu nên xử lý tốt "hậu cung" của mình."

Trần Ô Lâm vỗ trán thầm than, nghe cứ như cậu là f.uckboiz không giữ được thân mình mà toả hoocmon khắp nơi vậy. Cậu thật sự chỉ hành xử vô cùng bình thường thôi mà!

"Demi à... tớ đâu phải loại người như vậy..." Trần Ô Lâm tuyệt vọng cứu vớt hình tượng của bản thân.

"Hưm... tớ hiểu mà." Demi khẽ nhếch môi, giọng điệu trước đó vẫn không thay đổi.

Đột nhiên, một vài ánh mắt đổ dồn về phía Trần Ô Lâm, cậu thoáng giật mình đảo mắt nhìn lại bọn họ.

Không đúng... bọn họ đang nhìn sau lưng cậu.

Trần Ô Lâm quay đầu lại, đó là một người đàn ông rất cao lớn và điển trai.

Đôi mắt u buồn và cương trực, trang phục quân nhân tôn lên khí chất trang trọng và uy nghiêm của hắn.

Người này...

Những ký ức thấp thoáng như một bộ phim chiếu trong đầu Trần Ô Lâm, cậu liền nhận ra người đó là ai.

Bá tước Gwen, người đã giết cậu ở thế giới thứ hai.

Tại sao hắn lại ở đây?

Có lẽ chỉ là tình cờ thôi đúng không?

Trần Ô Lâm vội vàng kéo tay Demi đi vào trong cổng, mặc dù cảm xúc về thế giới đó không còn nhưng cậu vẫn không muốn tiếp xúc với bá tước Gwen đó.

Loại tình cảnh khó xử sẽ xuất hiện nếu Gwen phát hiện ra cậu là Antaram- nô lệ Kiki của hắn.

"Khoan đã..."

Âm thanh xa lạ vang lên, Trần Ô Lâm cực kỳ hoảng loạn khi biết chủ nhân của giọng nói đó là ai.

"Aras, em là Aras phải không?"

Nước da đen đầy vẩy và đôi tai báo trên mái tóc đen, hiển nhiên chỉ có một bán nhân ngư tên Aras trong học việc này sở hữu.

Hít sâu một hơi, không thể tỏ ra chột dạ được, bá tước Gwen sẽ nghi ngờ.

"Vâng, tôi là Aras Minna. Có chuyện gì sao?"

"..." Gwen dường như hơi lúng túng không biết nên làm gì tiếp theo, nhưng hắn đã hạ quyết tâm vì điều gì đó.

"Tôi là bá tước Gwen, lần đầu tiên được gặp mặt em, Aras. Không biết em có thể dành cho tôi một chút thời gian không?" bá tước Gwen dùng đôi mắt dịu dàng hỏi.

"Xin lỗi... hiện tại tôi phải vào lớp." sống lưng Trần Ô Lâm đổ mồ hôi lạnh.

Nếu Thomas thông báo việc đầu thai cho Tứ Sát Ma và hoàng tộc đế quốc Quái Vật, chắc chắn Tứ Sát Ma sẽ không tiết lộ điều đó cho bá tước Gwen. Vậy người còn lại chỉ có thể là hoàng tộc mà thôi.

"Không sao, tôi sẽ được em tới lớp và chờ tại phòng nghỉ." Gwen khẽ mỉm cười nói.

Rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía Trần Ô Lâm và bá tước Gwen, có tò mò kinh ngạc, có ghen tị hâm mộ, bọn họ sẽ không đoán được rằng tại sao một Bá tước trong huyền thoại lại tiếp cận một học sinh tầm thường như Aras.

Demi đứng một bên âm thầm tự hỏi, có lẽ đây là lý do hôn ước của họ bị huỷ bỏ?

Thân phận của Aras phức tạp hơn cô nghĩ?

Thở hắt một hơi, Trần Ô Lâm bất đắc dĩ chỉ có thể xem Bá tước Gwen là người vô hình mà bước tới lớp học.





Cùng lúc đó, Thomas đang hẹn gặp sứ giả của Tứ Sát Ma để thương lượng tình hình của Antaram.

Antaram là thủ lĩnh của Tứ Sát Ma, nếu Aras thật sự là đầu thai của Antaram, Tứ Sát Ma không thể dễ dàng chấp nhận chuyện Aras tiếp tục sinh sống tại đế quốc Quái Vật được.

"Tại sao bọn họ vẫn chưa tới?" Thomas khẽ nhíu mày, đã hơn nửa tiếng trôi qua mà vẫn chưa có bất kỳ ai xuất hiện.

Tứ Sát Ma không tin tưởng lời của hắn hay sao?

Không đúng... bọn họ đều biết rất rõ khế ước của hắn và Antaram...

"Đã lâu không gặp, Thomas."

Âm thanh trung tính vang lên từ đằng sau lưng của Thomas, hắn cẩn thận đánh giá hình tượng của người đàn ông đó "Viola?"

Viola là một hộ giả trong những Tứ Sát Ma. Nhưng hắn ta không giống Dazay hay MoMo, hắn là một sự tồn tại vô cùng mờ nhạt.

Điều kỳ lạ nhất là khi Thomas, Dazay cũng MoMo đều vây quanh Antaram thì Viola luôn ẩn trong bóng tối và tạo khoảng cách giữa bọn họ.

Tựa như một người quan sát, một du khách cô độc.

"Anh là sứ giả mà Tứ Sát Ma phái tới?" Thomas lên tiếng hỏi.

"Không, tôi tới đây vì mục đích cá nhân, đám người sứ giả đã bị tôi g.iết ch.ết rồi." Viola khẽ nhếch môi trả lời.

Sự đề phòng của Thomas lập tức dâng cao, đôi mắt của hắn tràn ngập sự nghi ngờ "Anh có mục đích gì?"

"Cái chết của anh." Viola nối tiếp những từ ngữ khó hiểu "Nếu như các người cứ im lặng chấp nhận kết quả thì tốt rồi, vì sao cứ cố gắng kéo Lambry vào thế giới này? Sự ích kỷ của mấy người khiến kế hoạch của tôi gặp nguy hiểm."

"Hiện tại giá trị duy nhất của mấy người là k.ích thích trí nhớ của Lambry mà thôi."

"Blody, ngươi là kẻ mà ta ghét xếp thứ hai."

"Nhưng ngươi đã trao trái tim cho Lambry, nên chúng ta vẫn còn có thể hợp tác được."

"Hãy chết trong im lặng đi."