Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp.

Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!.

.

Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi.


Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì.

Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì còn lại đều trống rỗng, nàng suy nghĩ rất lâu, vẫn không nghĩ ra cái gì.

Lý Hà Hoa che trán bụm đầu, nhịn không được thở dài.

Vì cái gì trong đầu nàng không có ký ức của người khác? Ký ức của nguyên thân đâu? Vì sao nàng không kế thừa một chút ký ức nào của nguyên thân vậy?Trong đầu trống rỗng làm nàng thất bại gõ gõ đầu, nhịn không được ủ rũ cúi đầu.

Sau khi cúi đầu một cái, Lý Hà Hoa liền thấy bộ dáng của chính mình, nhịn không được lần nữa kêu lên thảm thiết.

Bất luận nhìn bao nhiêu lần, nàng đều không thể tiếp thu được bộ dáng của thân thể này.

Rốt cuộc thì nàng xuyên đến trên người như thế nào vậy? Vì sao cổ đại lại có nữ nhân béo như vậy? Nữ nhân nông thôn không phải đều là ăn không ngon, không đủ no sao? Từ khi nào điều kiện sinh hoạt tốt đến mức có thể làm một người lớn lên béo như thế?Thân thể này nhìn qua chỉ cao 1m6, nhưng mà thể trọng ít nhất phải 160 cân, sờ sờ trên mặt cũng thật đáng sợ, cổ cũng không thấy đâu, đều bị thịt che mất, cẩn thận đếm đếm trên bụng ước chưng có đến bốn tầng ngấn mỡ, hai chân điển hình là chân voi, cổ chân so với người khác càng thô hơn, bộ dáng như vậy thật là béo hết thuốc chữa.


Trời ơi, xuyên qua thì thôi đi, vì cái gì nàng xuyên qua lại trúng vào cơ thể có thân hình như thế này?Nhớ năm đó nàng vì duy trì dáng người thon thả, mỗi ngày buổi tối chỉ ăn nhiều nhất một quả táo, khi rảnh liền đi phòng tập rèn luyện, thể trọng chưa từng vượt qua 95 cân, nàng vẫn luôn vì dáng người của mình mà tự hào, hiện tại thì tốt rồi, chuyện này lập tức khiến nàng từ một người gầy biến thành một người mập mạp, nàng càng nghĩ càng cảm thấy tâm đều đau.

Ai có thể nói cho nàng biết đây rốt cuộc là nơi nào? Nguyên thân là ai? Tên gọi là gì? Với cả nàng ấy có người nhà hay không?Trong lòng có một đống lớn nghi hoặc muốn tìm kiếm đáp án, đáng tiếc là không ai có thể trả lời nàng.

Từ khi nàng tỉnh lại đến bây giờ đã là một ngày, trong phòng chỉ có một mình nàng, không có bất luận một người nào xuất hiện ở đây, một người cũng không.

Việc này làm cho nàng không thể không suy đoán nguyên thân là một người sống một mình, chỉ là ở cổ đại nữ tử sống một mình không phải rất kỳ quái sao? Chẳng lẽ nguyên thân là quả phụ? Hoặc là cô nhi mất đi song thân?Trong lòng suy đoán một hồi nhưng cũng không biết cái nào mới đúng.

“Ục ục!.


” Lúc này một trận tiếng vang từ bụng truyền tới, làm Lý Hà Hoa cúi đầu nhìn về chiếc bụng béo của chính mình.

Nàng đói bụng rồi!Từ khi nàng tỉnh lại đến bây giờ lâu như vậy chỉ lo suy nghĩ, căn bản không nhớ tới ăn cơm, bụng kêu vang thì nàng mới có cảm giác đói không chịu được, hiện tại rất muốn ăn cái gì đó.

Nghĩ nghĩ, nghi vấn về sau từ từ sẽ biết rõ ràng, trước hết phải tìm cái gì ăn cho no bụng đã.

.