Sáng sớm hôm sau, Lý Hà Hoa vừa mới rửa mặt ăn xong ăn xong cơm sáng, cửa của tiểu viện đã bị gõ vang lên, đúng là Tào tứ muội.

"Đại tỷ tỷ đến rồi sao?" Lý Hà Hoa đón Tào tứ muội tiến vào.

"Ta không tới muộn chứ? Cũng không thể chậm trễ bán điểm tâm."

"Không đâu, hiện tại còn sớm, đại đa số người đều chưa ra chợ đầu, không vội." Lý Hà Hoa rót cho Tào tứ muội chén nước: "Đại tỷ đã ăn sáng chưa?"

Tào tứ muội xua tay: "Ta ăn rồi, muội không việc gì thì hiện tại chúng ta đi bán điểm tâm đi. Trong chốc lát chợ sẽ náo nhiệt ngay."

Thấy Tào tứ muội không muốn nghỉ ngơi một tát, Lý Hà Hoa cũng không khuyên nàng ấy mà đem điểm tâm đã tàm xong lấy ra đưa cho Tào tứ muội hai rổ, sau đó cùng xuất phát đi lên chợ.

Sau khi bán xong hai rổ điểm tâm, Lý Hà Hoa nóng lòng chút nữa muốn đi thăm tiểu hài tử, vì thế chuyển bước hướng về chỗ bán thịt đi đến.


Trước kia không có điều kiện, cho nên chỉ có thể làm cho Thư Lâm chút ít điểm tâm rồi đồ ăn vặt linh tinh, mấy thứ này tuy ăn ngon nhưng không có dinh dưỡng gì, không có tác dụng bồi bổ thân thể, món ăn chân chính có dinh dưỡng nàng chưa từng làm cho hắn.

Hiện tại nàng có tiền, cũng có chỗ ở, hoàn toàn có thể sau khi bán xong điểm tâm, về nhà làm chút món ngon cho tiểu hài tử, sau đó mang đến thôn Thượng Thủy cho hắn ăn.

Nghĩ xong, Lý Hà Hoa quyết định nấu canh bồi bổ cho Thư Lâm, nghĩ nghĩ quyết định nấu canh xương sườn cẩu kỷ với củ mài.

Canh xương sườn cẩu kỷ củ mài có công hiệu thanh nhiệt, bảo dưỡng dạ dày, kiện từ vị, đặc biệt thích hợp cho người già và tiểu hài tử. Nhóc con kia dạ dày yếu, uống canh này rất thích hợp.

Lý Hà Hoa đến sạp thịt heo mua một cân xương sườn, lại đi lên chợ mua một ít củ mài cùng cẩu kỷ, sau đó đi đến cửa hàng quần áo hôm qua, lấy bộ quần áo kia của tiểu hài tử về.


Lần trước nhờ Tiền thợ mộc làm bàn ghế chắc cũng đã xong, hôm nay là có thể đi lấy, Lý Hà Hoa định lát nữa sau khi đi thôn Thượng Thủy gặp tiểu hài tử thì trực tiếp đi thôn Liên Hoa đưa tiền cho Tiền thợ mộc lấy đồ, nhưng mà việc này cần phải có xe kéo. Lý Hà Hoa cẩn thận nhớ lại, hình như nàng trên trấn có thấy qua có người chuyên đánh xe chở hàng hóa cho người ta, hình như ở giao lộ phía tây có, vì thế nàng đi theo đường hướng về phía tây, quả nhiên ở bên đường thấy mấy chiếc xe đang đợi, nàng thấy một chiếc xe lừa rất đặc biệt, bên ngoài thùng xe lừaa treo thẻ bài, bên trên viết chở người chở hàng.

Xe này cùng với xe lừa chở người ở trên trấn nàng thấy rất bất đồng, những chiếc xe lừa khác đều là một con lừa kéo theo một miếng ván làm xe, còn xe này lại có thùng xe, giống như thùng xe ngựa, thoạt nhìn rất


sạch sẽ thoải mái, khiến người nguyện ý lựa chọn ngồi xe này.

Lý Hà Hoa lập tức quyết định chọn xe này vì thế liền tiến lên nói chuyện với chủ xe.

Chủ xe là một nam tử hơn hai mươi tuổi, lớn lên thực bình thường, bất quá ánh mắt lại rất kiên nghị.

Lý Hà Hoa lên tiếng dò hỏi: "Xin hỏi xe này của ngươi có chở hàng không?"

Chủ xe gật đầu: "Có, không biết khi nào ngươi muốn chở hàng? Xe này của ta lát nữa còn phải chở người trong thôn trở về, sau đó mới có thể chở hàng hóa cho ngươi, người thấy thời gian như vậy được không?" Lý Hà Hoa cũng muốn buổi chiều mới dùng xe kéo bàn ghế, cho nên gật đầu nói: "Có thể, buổi chiều ta mới dùng xe, phải tới thôn Liên Hoa chở mấy cái bàn và ghế dựa, không biết bên này ngươi có vấn đề gì không?"

Chủ xe nói: "Đi thôn Liên Hoa không vấn đề, nhưng mà cụ thể là khi nào? Đến nhà ai chở?"
Lý Hà Hoa định khoảng hai giờ chiều đi lấy bàn ghế, nhưng mà cổ nhân không nói vậy, ở đây bọn họ đều dùng canh giờ để chỉ thời gian.