Giường cũng là giường đơn, nhìn dáng vẻ là có người muốn ở phòng này.

Đây chính là phòng mà Lý Hà Hoa chịu đựng tay đau quét tước thật lâu mới sạch sẽ được, nhưng mà hiện tại đã bị người khác chiếm, nàng thật sự muốn đi ra nói đây là phòng nàng dọn sạch mà, nhưng nàng không thể nói cũng không có tư cách nói, có lẽ người bên ngoài nghĩ tự nàng chịu không nổi rồi rời đi mới tốt.

Nhưng nàng hiện tại cần phải kiên trì, kiên trì đến lúc chính mình tìm được nơi ở mới được.

Lúc này Trương Lâm đi đến, nhìn Lý Hà Hoa chán ghét nói: “Về sau ta ở phòng này, ngươi không cần lảng vảng trước mắt ta.


”Nếu không phải nhi tử nói để nàng ta ở lại một thời gian, bà hiện tại rất muốn đánh đuổi ác phụ này đi ngay lập tức, không muốn tiếp tục chịu đựng tức giận với nữ nhân này.

Lý Hà Hoa hít sâu một hơi, không nói gì lập tức ra khỏi phòng đến phòng khác.

Trong nhà tổng cộng có ba gian phòng, một gian này đã bị nương của Trương Thiết Sơn ở, còn lại hai gian, Lý Hà Hoa đi qua từng gian nhìn một chút, kết quả phát hiện mỗi phòng đều có để hành lý, hiển nhiên đã bị chọn rồi, không có phòng cho nàng.

Lý Hà Hoa ngây ngẩn cả người, không có phòng thì nàng phải ở đâu? Không lẽ ngủ trong sân?Việc này không thể nhịn, Lý Hà Hoa trực tiếp đi tìm Trương Thiết Sơn đang ở trong sân chẻ củi.

“Trương Thiết Sơn, trong nhà có ba phòng, phòng của ta nương ngươi ở, ta xem hai phòng khác cũng đều có hành lý, là các ngươi ở sao? Có thể nhường cho ta một phòng ở không?”Lý Hà Hoa nói xong, Trương Thiết Sơn làm như không nghe thấy, tiếp tục chẻ củi trên tay, cho đến khi chẻ xong thấy Lý Hà Hoa còn đứng bên cạnh, sau khi lạnh lùng liếc nàng một cái, liền cầm rìu đi vào nhà.

Lý Hà Hoa cắn cắn môi, theo phía sau hắn nói: ”Trương Thiết Sơn, ta không có phòng ở, các ngươi có thể cho ta một phòng không?”Bước chân của Trương Thiết Sơn không thay đổi, vừa đi vừa nói: “Không có phòng dư, nếu ngươi không muốn ở thì đi đi, không ai cản ngươi.

”Lý Hà Hoa ngừng bước nhìn theo thân ảnh cao lớn phía trước, tức giận đến mức hận không thể đi tới cắn hắn hai cái.

Thật là quá đáng, có thể có một chút tinh thần thương hoa tiếc ngọc được không hả, cứ như vậy mặc kệ một nữ nhân như hoa như ngọc ở chỗ này sao?Ặc!.


nàng cúi đầu nhìn bộ dáng hiện tại của mình, hay thật, mấy từ như hoa như ngọc đã không còn thích hợp để hình dung nàng, thương hoa tiếc ngọc gì đó cũng không thích hợp với mình hiện tại.

Được rồi, bây giờ nàng ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chờ đến khi nàng có chỗ ở, nàng sẽ không bao giờ đeo theo nam nhân này nữa, cũng sẽ không bao giờ lấy lòng người khác như vậy.

Lý Hà Hoa vòng quanh nhà dạo một vòng, cuối cùng phát hiện còn có phòng chứa củi, diện tích rất nhỏ, bên trong chứa rất nhiều củi, còn có một ít đồ vật thượng vàng hạ cám.

Tuy rằng nơi này rất kém nhưng tốt xấu gì cũng có thể che mưa chắn gió, nàng cũng không thể chọn lựa, chỉ có thể ở nơi này, chỉ cần thu thập một chút vẫn có thể miễn cưỡng ngủ một giấc.

Nói liền làm, Lý Hà Hoa chui vào phòng chứa củi, đem những đống củi chiếm diện tích để tập trung một chỗ, đem những đồ vật linh tinh đến một góc, chừa ra một khoảng không gian để ngủ, sau đó dùng một ít củi chất lên nhau làm thành một cái giường nhỏ đơn giản cao hơn mặt đất 10cm.


Khoảng chừng hơn hai giờ mới sửa sang lại xong phòng chứa củi, Lý Hà Hoa mệt đến nỗi hận không thể ngã trên mặt đất không đứng dậy, nhưng mà nàng vẫn cắn răng đứng nghỉ tạm một lát, sau đó mới ra khỏi phòng chứa củi đến phòng cũ của nàng mang chăn bông dự phòng ra.

Mặc kệ Trương mẫu trừng mắt nhìn, nàng vẫn căng da đầu lấy ra, vừa lúc có khăn trải giường và áo gối phơi trong sân, nàng cũng lấy về phòng chứa củi.

Giường gỗ rất cấn người, không thể trực tiếp nằm lên được, Lý Hà Hoa nghĩ tới đống cỏ khô ngoài sân, chỉ cần dùng cỏ khô phủ lên trên thì sẽ không cứng như vậy nữa.

.