Trương Thiết Sơn nhận biết được nữ chủ nhân nhà này chính là nữ nhân lần trước tìm Lý Hà Hoa làm bàn tiệc.

Thì ra nàng ở tại nơi này.

Lý Hà Hoa hoàn toàn không biết toàn bộ hành trình của nàng có một người đi theo phía sau, sau khi về nhà Tào tứ muội vừa chuẩn bị điểm tâm bán ngày mai vừa suy nghĩ trong lòng xem tiếp theo nên ở nơi nào.

Kỳ thật biện pháp tốt nhất là đi lên trên trấn thuê một phòng ở, như vậy bất luận là bán điểm tâm hay sau này mở quán ăn vặt đều rất thuận tiện, nhưng vấn đề ở chỗ là trên người nàng không đủ tiền.

Người hiện tại nàng có thể xin giúp đỡ chỉ có Tào tứ muội, nhưng mà nhà Tào tứ muội cũng là nông gia đình thường, cũng không giàu có gì, số tiền như vậy đối với bọn họ mà nói Và rất nhiều, nàng &àm sao mà không biết xấu hổ mở miệng chứ, bọn họ đã giúp nàng rất nhiều rồi.


Vay tiền không thể được, chỉ còn lại điện pháp duy nhất là nhanh chóng kiếm tiền, nhanh chóng tích góp đủ tiền thuê nhà, sau đó có thể thuê một phòng ở tạm, mỗi ngày an tâm kiếm tiền.

Nàng hiện tại bán điểm tâm mỗi ngày có thể kiếm được khoảng 50 văn tiền, mỗi tháng khoảng 1500 văn tiền, hai tháng là có thể tích góp đủ nửa năm tiền thuê nhà ở trên trấn, tốc độ kiếm tiền này đối với người nông gia mà nói là rất nhanh, nhưng mà đối với nàng mà nói thì vẫn chưa được, nàng cũng không thể ăn vạ ở nhà Tào đại tỷ hai tháng trời. Da mặt nàng không có dày như vậy.

Cho nên nàng phải đẩy nhanh tốc độ kiếm tiền.

Lúc bắt đầu nàng bởi vì không có tiền, hơn nữa điều kiện hạn chế nên chỉ đàm hai loại điểm tâm đơn giản lại ăn ngon là bánh đậu đỏ cùng đánh trứng.


Tuy rằng hai foại điểm tâm này rất được khách nhân thích nhưng mà chỉ bán hai loại này lâu ngày sẽ có nhiều người ăn ngán, sẽ mất đi cảm giác mới mẻ, hơn nữa cũng có rất nhiều người cũng không thích ăn hai loại điểm tâm này.

Cho nên chủng loại điểm tâm nàng bán phải gia tăng thêm nhiều loại thích hợp, để khách nhân có nhiều lựa chọn, như vậy tổng số lượng bán đi sẽ nhiều hơn, tiền kiếm được tự nhiên sẽ cùng nhiều hơn.

Trong lòng Lý Hà Hoa cân nhắc một hồi mới quyết định trước hết tạm thời thêm hai loại điểm tâm: bánh sơn tra và liên dung tô.

Hai loại điểm tâm này đơn giản dễ làm lại ăn ngon, hơn nữa nguyên liệu dễ tìm, hiện tại rất thích hợp cho nàng bán.

Trừ bỏ gia tăng chủng loại điểm tâm, Lý Hà Hoa còn suy nghĩ một biện pháp đó chính là mời người khác giúp mình bán.


Một mình nàng năng lực có hạn, mỗi ngày cũng chỉ có thể ở một chỗ bán, nhưng trên trấn lớn như vậy cũng không phải tất cả mọi người sẽ đến chỗ nàng bán điểm tâm, cũng có nhiều người không biết nàng bán điểm tâm. Nếu có thêm một người giúp nàng thì có thể bán ở hai nơi, thị trường điểm tâm của nàng sẽ tăng, tiền tự nhiên sẽ nhiều hơn so với trước kia.

Nhưng tìm ai để hỗ trợ chuyện này đây, trước mắt Lý Hà Hoa nhận thức cũng chỉ có một nhà này, cho nên đầu tiên nàng nghĩ đến chính là mời Tào đại tỷ giúp nàng bán, cũng coi như báo đáp ơn thu lưu của nàng.

Nữ nhân nông gia trừ bỏ thời điểm ngày mùa xuống ruộng trồng trọt thì ngày thường đều chỉ ở nhà làm việc nhà, cũng không có cơ hội để các nàng kiếm tiền.

Có một ít nữ nhân có thể thêu thùa thì thêu một ít vật phẩm đưa lên trấn trên bán lấy tiền phụ giúp mua gia dụng, nhưng nữ nhân như vậy rất ít, bởi vì yêu cầu đối với nghề thêu thập phần cao, mà đại đa số nữ nhân nông gia lấy châm khâu khâu vá vá thì có thể chứ thật sự thêu thì không được, cho nên tiền này đa số mọi người không có biện pháp kiếm.
Tào đại tỷ cùng đại đa số nữ nhân nông gia giống nhau, trừ bỏ xuống ruộng làm việc cũng chỉ có thể ở nhà làm việc nhà.