Thịnh Ngật mặt đen thui, người này đúng là diễn quá lố.
Tống Hoài Minh cười ha hả nói: "Túc đạo diễn, nếu Hạ Noãn không muốn, chỗ tôi vừa lúc có người đây, không bằng......"
"Không cần không cần." Túc Phương quyết đoán cự tuyệt, hắn không phải thật sự không có ai để chọn, chỉ là cái tốt nhất đang ở trước mặt hắn, làm một tên "nhan khống đỉnh cấp" như hắn không muốn tìm người khác mà thôi.
Tống Hoài Minh sắc mặt trầm xuống, cắn răng bình tĩnh lại, trong đôi mắt càng âm u, lại như vậy nữa rồi!
Lần nào cũng đều nhặt cái Thịnh Ngật không cần!
Phẫn hận dâng lên như lửa đốt trong lòng ngực hắn.
Mà Thịnh Ngật nằm trên giường bệnh thực bình tĩnh nhìn hắn diễn trò: "Cô ấy không muốn, tôi cũng không có cách nào."
Túc Phương không muốn bỏ cuộc , tiến đến trước mặt Hạ Noãn liếm môi nói: "Thực ra cái này dễ ăn lắm, chỉ quay mấy chuyện sinh hoạt trong đời sống thôi, cứ sinh hoạt như hằng ngày là được. Còn nữa, chương trình này kinh phí đầu tư cao nha, đến lúc đó tôi sẽ bàn với bên tài chính một chút, trả thù lao cho cô nhiều một chút, 500 vạn thấy thế nào ? Mức này ngay cả minh tinh loại hai cũng chưa chắc nhận được đâu nha ! Suy xét một chút đi cô bé"
Hạ Noãn mím môi cười, trong mắt Túc Phương giống như vạn vì sao , một lần nữa lắc đầu, giọng nói vô cùng quyết đoán: "Cảm ơn ý tốt của Túc đạo diễn, nhưng tôi cũng không quá thiếu tiền, xin lỗi."
Túc Phương thở dài một tiếng, uể oải ngồi ở trên sô pha, cả người phảng phất như mất hết tinh thần, ai nhìn thấy cũng tức cười.
......
Náo loạn nửa ngày, Hứa Tĩnh cùng Hạ Noãn liền bắt đầu thu thập đồ vật. Tống Hoài Minh nhỏ giọng cùng Thịnh Ngật nói chuyện , nhưng nhìn thần sắc Thịnh Ngật có chút khó chịu, có thể thấy được thứ được nói đến không phải là chuyện tốt. Hạ Noãn chỉ là nhìn một chút, liền mặc kệ, không chết là được, cô lại không yêu Thịnh Ngật, tự nhiên sẽ không cẩn thận tỉ mỉ đối với hắn. So với Thịnh Ngật, cô càng thích Hứa Tĩnh, người mẹ này thật ôn nhu lại đáng yêu nữa.
Hôm nay xuất viện rồi chờ chuyển tới viện điều dưỡng, chắc sẽ mời hộ lý. Hai người phụ nữ cũng có thể khoan khoái một chút. Hai người vừa nhỏ giọng thương lượng xem nên mời hộ lý như thế nào vừa sửa sang lại đồ vật mang về.
Mới vừa thu xếp xong, liền thấy một người đàn ông bụng to tầm hơn ba mươi tuổi tiến vào, trên tay hắn còn cầm kính râm, bộ dáng kênh kiểu ngông nghênh, vừa tiến đến liền nói: "Ồ, nghe nói Thịnh Ngật muốn muốn dọn đi viện điều dưỡng, đủ tiền không có ? Đừng trừng mắt nhìn ta nha, ta hôm nay lại đây là để báo cho ngươi biết, công ty ngươi làm đại diện hôm nay nhắn cho ta, bảo ngươi bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Người phụ trách bên kia nói, nể tình ngươi lúc trước tò tò theo chân bọn họ, lần này tiền vi phạm hợp đồng cũng không cần nhiều, hai ngàn vạn được rồi. Mau chóng đưa ra đây, không thôi đến lúc đó người ta trực tiếp phát thông cáo đòi tiền lên Weibo, rất khó coi đó!"
Hứa Tĩnh nháy mắt đứng lên, che cho con trai sau lưng, vừa đẩy hắn vừa gào: "Ngươi cút cho ta! Khốn khiếp!"
"Chu Mộc Sâm ngươi có ý gì" Túc Phương lạnh mặt căm tức nhìn hắn.
Người này chính là người đại diện Chu Mộc Sâm của Thịnh Ngật. Nhưng mà lúc trước hắn đã đơn phương tuyên bố cùng Thịnh Ngật giải trừ quan hệ, còn có công ty quản lý cũng cùng Thịnh Ngật huỷ hợp đồng, lần này lại đây là cố ý bỏ đá xuống giếng.
Trên khuôn mặt béo ụ của hắn mang theo đắc ý, cười đẩy Hứa Tĩnh ra, lạnh lùng nói: "Làm sao vậy? các ngươi che chở hắn vậy sao, còn chưa đem sự tình nói cho hắn biết à ? Thịnh Ngật, ngươi đã không còn là ngôi sao bỏng tay của lúc trước rồi. Hiện tại chỉ là một con chó què ai cũng muốn đánh, sao không tự mình xem Weibo đi, xem fan của ngươi còn bao nhiêu, kiếm tiền cho lắm thì bồi thường đừng chê cao nga, cho đáng cao ngạo của ngươi!"


Hắn sức lực lớn, Hứa Tĩnh bị đẩy một cái lảo đảo, Hạ Noãn chạy nhanh đến đỡ được bà, thấy sắc mặt bà xanh trắng, hô hấp dồn dập, vội dùng linh lực che chở l trái tim bà. Đến lúc này cô cũng không có biện pháp đi đối phó người nọ, chỉ có thể một tay che chở bà, một tay kia mở ra di động...... Sau đó trấn an Hứa Tĩnh: " Dì ơi dì bình tĩnh một chút, đừng nóng giận, hít sâu......"
Hứa Tĩnh lúc này thật sự nộ khí công tâm, vốn thân thể bà không tốt, cả người đều đau muốn nứt ra, chân mềm rũ không đứng nổi chỉ có thể dựa vào trên người Hạ Noãn, lúc này bà còn sợ đè nặng Hạ Noãn, chính mình hướng sô pha bò tới.
Bà cũng không dám nhìn con trai, có chút hối hận không sớm nói cho Thịnh Ngật biết, bây giờ hắn sẽ biết, biết hết tất cả trong một lúc.
Chu Mộc Sâm cũng không bớt khốn nạn, cầm di động chậm rì rì nói: "Ngươi còn không biết sau khi ngươi xảy ra tai nạn xe cộ thì phát sinh không ít chuyện. Đây, để ta hảo tâm nói ngươi biết! Tạp chí đưa tin, ngươi chơi quy tắc ngầm với đàn em, bệnh ngôi sao, lạm dụng fan, sống phóng túng,... ngươi nhìn nè, còn có hình ảnh bằng chứng rành rành. Ta tất nhiên là biết đây không phải sự thật, nhưng ngươi fans tin nha!"
"Câm miệng!" Thịnh Ngật gầm nhẹ nói, Túc Phương cũng luống cuống, rống giận muốn bước lại ngăn cản Chu Mộc Sâm, nhưng vừa nhích người đã bị người đang an an tĩnh tĩnh Tống Hoài Minh giữ chặt. Hắn đầy người toàn thịt mỡ, làm sao là đối thủ của người đàn ông thường xuyên rèn luyện. Trong lúc này nhất thời không có ai ngăn cản.
Chu Mộc Sâm không có ý định ngừng lại, ngược lại càng thêm không kiêng nể gì nhìn di động liền bắt đầu đọc: "Có người nói: Không nghĩ tới Thịnh Ngật là cái dạng rác rưởi này, lúc trước là ta mắt mù, từ đây thoát fan. À đúng rồi, ngươi biết ai nói vậy không, là người ái mộ ngươi 5 năm trời, trung thành theo ngươi khắp nơi. Còn một fan lâu năm nữa nè, nhìn có chút quen mắt nhỉ. À là hội trưởng quản lý fan club cả nước của ngươi đấy ! Nói sao nhỉ: Ngật yêu Ngật quý đã không còn... à còn có......"
Thịnh Ngật nằm ở trên giường, hô hấp dồn dập, đôi mắt trừng lớn như chuông đồng, đều đầy tia máu. Gương mặt vừa mới khôi phục được chút huyết sắc nay đỏ ửng, tứ chi hắn không có biện pháp nhúc nhích, nhưng rõ ràng bị tức giận cực độ, bộ ngực kịch liệt phập phồng, cả người đều ở giãy giụa tựa hồ muốn xuống giường đấm vào mặt Chu Mộc Sâm. Cái giường đơn của bệnh viện bị hắn lăn lộn vang lên tiếng rầm rầm, có thể thấy được hắn dùng sức bao lớn.
Hắn coi trọng thanh danh nhất. Sau khi nổi tiếng, đám người ham me muốn tiềm quy tắc gì đó đều phải trốn tránh hắn, nếu bị hắn biết, chắc chắn vĩnh viễn nằm trong sổ đen của hắn. Thế nhưng hiện tại lại có người dám bịa đặt như vậy! Còn vụ tiền vi phạm hợp đồng, hắn đều có thể đoán được, một khi minh tinh có scandal đen, hình ảnh cơ bản đều sẽ bị hủy bỏ, còn phải bồi thường gấp ba tiền vi phạm hợp đồng. Bản thân hắn lấy phí hợp đồng đại diện không ít, tiền vi phạm hợp đồng tất nhiên sẽ rất nhiều. Mà phân nửa số tiền từ những hợp đồng đó đều ở chỗ khác, lấy không ra.
Hắn không phải chưa từng nghĩ tới, chỉ là khó mà nói với mẹ hắn, rốt cuộc mẹ vẫn luôn không tán thành hắn đầu tư, không nghĩ tới là nguyên nhân này.
Càng nghĩ càng thêm khó thở, ngũ tạng lục phủ trong ngực đồng thời phát đau, đau đến hắn mặt mũi trắng bệch.
Hạ Noãn nhìn thấy cũng có chút sốt ruột, nhưng mẹ Thịnh bên này nếu không có linh lực che chở, liền giống như trong sách, có thể chảy máu não đã xảy ra chuyện bất cứ lúc nào, cô trong lúc này nhất thời không thể phân thân được.
Chu Mộc Sâm thấy tình hình này ngược lại càng thêm sung sướng, hắn ra vẻ lo lắng, hừ cười: "Cẩn thận một chút, lỡ hai chân này thật sự phế đi, Thịnh Ngật, nhìn bộ dáng ngươi nằm ở trên giường vô lực chắc ta sướng chết! Nếu không phải lúc trước nhờ lão tử khai quật ngươi, ngươi có thể thành công như hôm nay không ? Bày đặt cao cao tại thượng, làm ai cũng phải xách dép theo hầu ngươi, hơi không vừa ý liền không diễn. Ngươi có biết ta vì vậy đắc tội bao nhiêu người không ? Còn có ngươi thành công liền mặc kệ sư đệ sư muội, giờ cho ngươi kiêu ngạo nha ! bây giờ bị người ta giẫm xuống đáy a, bắt ngươi một hai phải huỷ hợp đồng. Ây ngươi an tâm, ngươi chính là cây rụng tiền của công ty chúng ta mà! Công ty cũng không có làm nhiều, chỉ hỗ trợ cung cấp mấy đồ vật cá nhân của ngươi cho báo chí mà thôi......"
Hắn nhịn nhục nhiều năm như vậy, hiện giờ rốt cuộc đã xoay người được rồi!


Nếu không phải Thịnh Ngật phía trước chết sống không muốn nhượng bộ ký tiếp hợp đồng, công ty cực cực khổ khổ bồi dưỡng ra cây rụng tiền như hắn, làm sao có thể dâng cho người khác ? hơn nữa lúc trước hắn đắc tội người có thế lực cũng không nhỏ, hai bên hợp lại mới có thể thừa dịp sau khi hắn bị tai nạn xe cộ không thể làm gì, hoàn toàn đem hắn đạp xuống đáy.
"Mày đúng là đồ khốn nạn, bỉ ổi !" Túc Phương sắc mặt dữ tợn, càng dùng sức giãy giụa, Tống Hoài Minh vất vả ôm hắn lại, hổn hển nói: "Túc đạo diễn, bình tĩnh một chút, đánh người không tốt!"
"Phốc......" Thịnh Ngật sau khi tỉnh lại vẫn luôn tích tụ trong lòng, hiện giờ bị kích thích như thế này liền phun ra một búng máu, nửa người trên vừa mới tức giận đến dựng thẳng lưng bỗng l mềm mại ngã xuống đi, ngất đi.
Chu Mộc Sâm hoảng sợ, ngừng nói chuyện, sắc mặt đổi ngay lập tức. Hắn không nghĩ tới sẽ đem người này chọc tức đến như vậy, lập tức cũng không dám ở lâu, xoay người bỏ chạy.
Tống Hoài Minh lôi kéo Túc Phương, thấy vậy khóe miệng cong lên cười một cái xong lập tức biến mất cực nhanh, bấm chuông gọi bác sĩ.
Túc Phương được buông ra, trước tiên đấm một quyền vào mặt Tống Hoài Minh: "Mày là cố ý, mày rõ ràng là cố ý!"
"Con trai! A Ngật! Noãn Noãn, kêu bác sĩ!" Hứa Tĩnh thấy vậy trố mắt hoảng hốt, hận không thể bò dậy, chỉ lê thân thể kéo Hạ Noãn, làm cô không buông tay được. Cũng bởi vì một màn này, huyết áp vừa được Hạ Noãn áp xuống lại tăng lên vùn vụt, lập tức rơi vào hôn mê.
Hai bên đều ngất, Hạ Noãn ngày thường tích góp linh lực không được bao nhiêu, hiện tại cũng dùng hết rồi. Cô ngồi tụt xuống đất, cắn răng thấy Túc Phương ấn chuông rồi nên không đi qua, chỉ lo trông chừng mẹ Thịnh.
Đang vui tươi hớn hở xuất viện, trong chớp mắt thành bi kịch, hai người ngã xuống.
Tống Hoài Minh đã rời đi, lúc gần đi thong thả ung dung lại gần Hạ Noãn, người duy nhất còn tỉnh trong ba người nói lời cáo biệt.
Hạ Noãn chỉ là lạnh mắt nhìn hắn, không nói một lời. Cô thật sự cũng không muốn tốn sức mắng hắn. Đối với người xấu, đều có biện pháp xử lý mạnh, nhưng đối với loại người ghê tởm như thế này cô chỉ muốn động thủ giết người.
Nhưng mà hiện tại là xã hội pháp trị, hơn nữa linh lực của cô đã dùng hết. Thế giới này linh lực vốn đã ít ỏi, không thể ngay lập tức hấp thu được. Lúc linh lực bị cạn sạch như thế này, cô cũng chả khác người thường bao nhiêu, đứng còn đứng không vững chứ đừng nói có hy vọng đánh lại tên khốn đó.
Cô chớp chớp mi, áp xuống sát ý ngo ngoe trong lòng, khoanh chân hấp thu linh khí. Cô phải nhanh chóng khôi phục chính mình, còn phải đi điều trị này hai người kia nữa.


Hứa Tĩnh cùng Thịnh Ngật cùng nhau bị đưa đến phòng cấp cứu.
Túc Phương không rời đi, vẫn luôn ngồi bên cạnh Noãn Noãn, còn tìm một người bạn khác của Thịnh Ngật là Đoạn Tiềm, người cùng với Thịnh Ngật xuất đạo. Người này là một minh tinh soái khí, bình thường trong có vẻ tiểu sinh đáng yêu, kiên cường lên lại có thể làm lão đại. Hắn là kim bài phòng vé của mấy phim thần tượng, cả ngày diễn bá đạo tổng tài, cũng là một minh tinh có lượng fan khủng. Hắn hai ngày nay bận đến chân không chạm đất, vừa được nghỉ liền nghe tin Thịnh gia bên này đang rối tung, chỉ còn mỗi Hạ Noãn một cô gái yếu đuối sợ không thể chống chọi nổi.
Hai người dựa vào hành lang bên kia nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Túc Phương: " Tống Hoài Minh thật sự ghê tởm, hắn tuyệt đối là cố ý giữ chặt tao làm Chu Mộc Sâm nói cho hết lời."
Đoạn Tiềm gật đầu: "Ừ, phía trước tôi đã nói hắn nhân phẩm không được, Thịnh ca còn không tin!"
Túc Phương: "Vẫn là huynh đệ thật tinh mắt."
Đoạn Tiềm đắc ý: "Còn phải nói."
Hai người nói chuyện với nhau xong, lại đồng thời thở dài một tiếng, Túc Phương lo lắng nhìn cô gái nhỏ ngồi nhắm mắt khoanh chân trên ghế dài, thân hình nho nhỏ ở trên hành lang của bệnh viện to lớn, nhìn vậy mà lại có vẻ đáng yêu. Hắn nhắm mắt lại, trên mặt tràn đầy ảm đạm: "Không được rồi, thật sự phải thuyết phục cô gái nhỏ này tham gia, mày xem cô ấy chỉ ngồi thôi mà lão tử đều nhìn không chớp mắt."
Đoạn Tiềm: "...... Tôi cứ cho rằng ông ở đây là lo lắng cho Thịnh ca."
Túc Phương đương nhiên gật đầu: "Tao ở đây lo a, đây không phải giúp thằng nhóc Thịnh Ngật kia sao ? hắn nghèo thành như vậy rồi, nếu cô gái nhỏ kia đi tham gia tiết mục, tuyệt đối có thể kiếm không ít tiền, trợ cấp một chút. Nay cả nhà lớn nhỏ gì cũng đều ngã xuống, trong nhà còn có một mình cô ấy chống đỡ, tiến vài giới giải trí tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất. Nói gì thì nói, gương mặt này thôi là có thể hút một đống fan nhan khống, càng miễn bàn đến tính cách cô ấy. Mày xem cô ấy có đáng yêu không ? hiền lành nhỏ nhẹ, nói chuyện cũng nhỏ giọng, hiện tại số lượng thích đối tượng như thế này không phải ít đâu."
Đoạn Tiềm cũng nhìn thoáng qua, lúc trước hắn có tới một lần, cùng cô gái này chỉ nói một câu, bởi vậy gật đầu: "Ừ cũng đúng."
Hai người đang nói, đèn trước phòng giải phẫu Thịnh Ngật chợt tắt, nghe thấy bác sĩ nói: "Ai là người nhà ?"
Hạ Noãn vội chạy qua đi, có chút khẩn trương nhìn hắn.
Cô gái nhỏ trong ánh mắt lộ ra rõ ràng đang lo lắng, nhìn bộ dáng hình như vẫn còn đi học, mới tan học ra đi, bác sĩ do dự một chút, có chút không đành lòng: "Thân thể hắn tổn thương lần thứ hai, quá nghiêm trọng, yêu cầu làm phẫu thuật. Nhưng chúng tôi bên này đối với kỹ thuật chữa trị gân mạch còn chưa đủ thành thục, dễ dàng xuất hiện vấn đề. Tôi đề nghị mau chóng đi nước A tiến hành giải phẫu, bệnh viện có thể hỗ trợ liên hệ bác sĩ."
Hạ Noãn nhấp môi: "Vậy phí phẫu thuật......"
Bác sĩ hiểu rõ, nói: "Chắc khoảng một ngàn vạn. Thật ra cũng không nhất định, nếu hắn giải phẫu thật thành công, cũng không nhiều như vậy, trước đây tôi thấy năng lực khôi phục của Thịnh tiên sinh rất mạnh mẽ mà."
Hạ Noãn hơi há mồm, Hứa Tĩnh đem tiền để dành trong nhà đều nói hết cho cô biết, rõ ràng tiền không đủ, bởi vì còn có tiền vi phạm hợp đồng hai ngàn vạn kia.
Túc Phương ho nhẹ một tiếng, thấy Hạ Noãn nhìn qua, vội nói: "Tôi nói trước, tôi không phải nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Nhưng tôi thật sự có thành ý mời cô, thù lao tôi lại thêm hai trăm vạn, nhưng cũng có thêm một điều kiện. Mùa 2 của chương trình cô cũng tham gia luôn, tất nhiên thù lao sẽ tính khác."