Người phụ nữ mặc áo trắng ngồi đối diện hai người nghe vậy thì bĩu môi nói: “AI nói đứa trẻ sinh đôi nhất định sẽ đẹp hơn những đứa trẻ bình thường khác? Không phải cũng chỉ có hai cái mắt, một cái mũi thôi sao, chẳng lẽ chỉ có bọn chúng lớn lên đẹp?”Sau đó cô ta lại quay sang nhìn người phụ nữ áo xanh nói: “Tôi nói này, cô cũng đừng nghe gì tin đấy, vẻ ngoài của bọn trẻ không phải đều phụ thuộc vào di truyền sao, bố mẹ có vẻ ngoài không đẹp thì cho dù sinh ba hay sinh bốn đều không có tác dụng gì cả, còn bố mẹ có vẻ ngoài đẹp, cho dù không phải là sinh đôi cũng sẽ lớn lên đẹp, giống như ba đứa nhà tôi đấy, đứa nào cũng xinh đẹp tuấn tú cả!”Hai chị dâu khác: “!.

.

”Người phụ nữ nói ra những lời này tên là Cao Tú Liên, công bằng mà nói, vẻ ngoài của cô ta trông cũng không xấu.

Mặc dù vóc dáng cũng không tính cao nhưng cũng được 1m6, dáng người không gầy cũng không béo, đường nét trên khuôn mặt cũng không quá nổi trội, nhưng cũng không đến mức không có ưu điểm gì.


Nói chung là, vẻ ngoài của cô ta thuộc loại thông thường.

Chồng của cô ta cũng như vậy, người không cao cũng không thấp, không béo cũng không gầy, ngoại hình cũng không phải diện cuối cùng trong tất cả các sĩ quan trong quân khu nhưng cũng không phải người thuộc top đầu.

Tất nhiên cũng có những trường hợp bố mẹ lớn lên bình thường nhưng con cái sinh ra lại có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng những đứa con của Cao Tú Liên thực sự không thuộc trường hợp này, ba anh em nhà đó đều có ngoại hình hết sức bình thường.

Nói tóm lại là ba đứa con của nhà Cao Tú Liên không có chút liên quan nào đến chữ ‘đẹp’ này cả.

Vì vậy mà sau khi Cao Tú Liên bình tĩnh nói ra những lời này, cả hai người đều im lặng.

Nhưng rõ ràng Cao Tú Liên lại rất tự tin về ngoại hình của cả gia đình mình, cô ta cũng không cho rằng bản thân nói sai cái gì, thấy hai người kia không trả lời, cô ta còng đặc biệt hỏi lại: “Chẳng lẽ hai cô cảm thấy những lời tôi nói có gì không đúng sao?”Hai người nghe được những lời này thì đều không biết nên nói gì cho phải.

Chỉ là cấp bậc của Triệu Phong, chồng của Cao Tú Liên cao hơn, là phó đoàn trưởng, đồng thời cũng là cấp trên trực tiếp của chồng người phụ nữ mặc áo cộc xanh nên bình thường nói chuyện, người phụ nữ áo xanh kia thường hay nịnh nọt Cao Tú Liên.


Bởi vậy, trong lòng cô ta mặc dù cảm thấy không đúng nhưng mở miệng vẫn nói: “Cô nói đúng.

”Người phụ nữ áo cộc xanh còn có chút cố kỵ, nhưng người phụ nữ mặc áo sơmi hoa lại không quan tâm lắm, chồng cô ta cũng không phải là quân nhân dưới trướng của Triệu Phong cô ta cũng không muốn nịnh nọt Cao Tú Liên làm gì.

Tất nhiên, EQ của cô ta cũng không thấp đến mức nói thẳng với Cao Tú Liên rằng tôi cảm thấy con của cô trông không đẹp chút nào, nên chỉ nhắc lại chuyện vừa nói: “Cho dù phụ thuộc vào di truyền thì dựa vào ngoại hình của phó doanh trưởng Tông, ngoại hình của hai đứa trẻ nhà anh ta chắc cũng không đến nỗi nào.

”Ngoại hình của Tông Thiệu cũng thuộc vào top một top hai trong toàn bộ căn cứ Tam Lâm.

Cho dù người tự cho là đúng như Cao Tú Liên cũng không thể nói ra những lời trái với lòng mình rằng vẻ ngoài của Tông Thiệu không đẹp bằng chồng của cô ta, nhưng mà cô ta cũng không thích những lời nói của người phụ nữ mặc áo sơmi hoa đã nói, khinh thường nói: “Chưa chắc đâu, ai biết được vẻ ngoài của vợ của Tông Thiệu trông như thế nào chứ!”Người phụ nữ mặc áo sơmi hoa đoán: “Tôi nhìn sự nhiệt tình kia của phó đoàn trưởng Tông, tôi cho rằng ngoại hình của vợ anh ta chắc cũng không đến nỗi nào.


”Cô ta đang nói đến chuyện sửa nhà của Tông Thiệu, trước đây khi được căn cứ chia nhà ở, mọi người đều là tùy tiện sửa sang lại một chút rồi dọn vào ở, cho nên cũng không ai cảm thấy thế nào.

Nhưng khi Tông Thiệu nhận được ngôi nhà mà căn cứ chia cho, nhìn thấy anh ta sơn lại nhà, sau đó xây nhà bếp, sửa nhà vệ sinh, ánh mắt của những người phụ nữ trong khu nhìn về phía người đàn ông của mình lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.

.