Vì đã có sự chuẩn bị từ trước nên Dương Tuấn Phong rất điềm tĩnh nói: “Tất nhiên là chỉ đoạn băng đó thôi thì chưa đủ.

Anh có thể đưa ra bằng chứng thuyết phục hơn, chứng tỏ tối đó chúng ta đã ở cùng nhau.”
Ý tứ rất rõ ràng, Dương Tuấn Phong không hề có ý định thừa nhận mọi chuyện là do hắn sắp đặt.

Ở bên cạnh, ông Trình Thiên Thành bức xúc lên tiếng, yêu cầu hắn phải tôn trọng con gái mình.
Ngay lúc đó, Trình Diệu Lan hống hách bước tới, trên tay cầm một chiếc Usb màu đỏ.

Rất nhanh chóng, cô ta mở đoạn video do Dương Tuấn Phong ghi lại, phản bác chứng cứ buộc tội của Trình Diệu Vi.
Nhìn vào ống kính, Lưu Bối Na khẩn khoản thừa nhận:
“Cô Trình vừa đến đây và up hiếp tôi phải nói theo những gì cô ấy bảo.

Do đó, toàn bộ những gì tôi thú nhận đều là giả.


Tôi chưa từng gặp cô Lan và cũng không có thông đồng để quay video gì đó với người tên Dương Tuấn Phong bao giờ.”
Trình Diệu Vi ngơ ngác nhìn kẻ thế thân rủ bỏ tất cả những gì cô vừa nói.

Mọi người xung quanh bắt đầu xôn xao, tình thế tiến thoái lưỡng nan, không biết tin bên nào cho đúng.

Tuy nhiên, đúng như những gì Trình Diệu Vi cô đã từng nghĩ, Trình Diệu Lan sẽ tìm cách phản bác lại chứng cứ mà cô tìm được nên đã có phương án dự phòng.

Về phía Dương Tuấn Phong, hắn vô cùng tâm đắc với thủ đoạn lật ngược ván cờ của mình.
Khi video của Dương Tuấn Phong quay được vừa kết thúc, Lâm Thu Hiền thở phào nhẹ nhõm, lập tức chen ngang vào: “Mọi người nhìn mà xem, tất cả là do một mình Trình Diệu Vi bày trò.

Nó đúng thật là không biết liêm sĩ mà.”
Trình Diệu Lan cũng lên tiếng minh oan cho mình:
“Từ trước tới giờ tôi không hề quen biết Lưu Bối Na, làm sao có chuyện nhờ cô ấy lên giường với người đàn ông khác được.

Hơn nữa, tôi và Dương Tuấn Phong cũng không hiểu rõ về nhau, số lần chạm mặt chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.”
Dương Tuấn Phong cũng nói hùa theo: “Đúng vậy, chúng tôi mỗi người đều thuộc một công ty khác nhau, lẽ nào lại có dính líu?”
Lúc này Trình Thiên Thành cứng họng, lập tức quay sang Trình Diệu Vi nói:
“Trình Diệu Vi, con nói gì đi chứ?”
Về phía mình, Tư Tử Phàm vẫn chưa có ý định lên tiếng, anh kiên nhẫn đứng bên cạnh bà Cố Tuệ Nhàn để theo dõi gia đình nhà họ Trịnh đang cấu xé lẫn nhau.

Thật là một vở kịch hay hiếm thấy.
Khẽ bật cười, Trình Diệu Vi nhìn hai người họ nói: “Trình Diệu Lan, cô thật sự không biết Lưu Bối Na là ai sao?”
“Tôi không biết cô ấy.” Trình Diệu Lan dứt khoát khẳng định.
Trình Diệu Vi nghe xong liền gật đầu.

Đã đến lúc phải cho cô ta thấy sự lợi hại của mình rồi.

“Được rồi.” Sau đó, Trình Diệu Vi mở lại đoạn video đã quay.

Trong video, sau lưng Dương Tuấn Phong có một chiếc đồng hồ, thời gian bên trên vô cùng rõ ràng.
“Theo như những gì chúng ta thấy, đoạn băng này được ghi lại vào lúc 1 giờ 30 phút chiều.”
Tiếp đó, cô phát lại đoạn video mà Trình Diệu Lan mang đến và nói: “Đoạn video do cô Trình cung cấp và anh Dương Tuấn Phong ghi lại lúc 3 giờ 50 chiều.

Vậy tức là cùng một người, từ 1 giờ 30 phút đến 3 giờ 50 phút chiều, chỉ cách hơn hai giờ, lời khai hoàn toàn khác nhau đã được ghi lại.

Vậy nó chứng tỏ điều gì?”
Trình Diệu Vi nhấn mạnh thêm: “Trình Diệu Lan khẳng định rằng cô ấy không qua lại với Dương Tuấn Phong nhiều lần trước đây.

Vậy tại sao cô ấy lại tìm được Dương Tuấn Phong chỉ trong hai giờ và ghi lại được một lời khai khác? Mọi người không thấy chuyện này rất kỳ lạ sao?”
“Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, tại sao Trình Diệu Lan lại tìm được người mà tôi đã tìm.

Hơn nữa cô ấy còn biết được tin tức, thuyết phục và yêu cầu Lưu Bối Na đứng ra giúp mình? Thử hỏi một người không thân không thích thì liệu có dễ dàng làm được điều này không?” Lời nói vô cùng dứt khoát, mạnh mẽ, Trình Diệu Vi quay sang chất vấn cô ta:
“Nếu Lưu Bối Na là diễn viên do tôi mời, Trình Diệu Lan cô có thể cho tôi biết cô tìm cô ấy như thế nào không?”
Khí thế của Trình Diệu Vi vô cùng hung hãn khiến cho mọi người đều sửng sốt, nín lặng theo dõi.


Những gì cô nói quả thật vô cùng hợp lý, muốn không tin cũng khó.

Thêm nữa, sắc mặt của Trình Diệu Lan đã thay đổi khiến mọi người bắt đầu nghi ngờ.
“Trình Diệu Lan, những gì con nói có phải là sự thật không?” Trình Thiên Thành bắt đầu cảm thấy lung lay trước những hiểu biết của mình về cô con gái này.

Quả thật, ông bắt đầu mơ hồ về nhận định trước đó của mình.
“Không lẽ ông nghi ngờ con bé sao? Đừng nghe nó nói bừa.

Rõ ràng nó muốn bôi nhọ đứa em gái này đây mà.”
“Vậy phải xem con gái bà giải thích như thế nào đã.”
Trình Diệu Vi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Trình Diệu Lan.

Quả thật, cô muốn lột khuôn mặt đó xuống bởi vì cô ta không xứng có được nó..