Sắc mặt của Lý lão gia hoàn toàn cứng đờ, vừa lúng túng, vừa bị bẽ mặt, nhìn thấy Kim Nguyệt Nga không hề có dáng vẻ muốn hòa giải, cuối cùng chỉ có thể khô khan nói một câu: "Trời không còn sớm nữa, ăn cơm xong thì đi sớm một chút!.

Từ đồn Thiên Lĩnh đến thành Tây Ninh mà Vệ sở đóng quân, xa khoảng hai mươi dặm, đường đi quá xa, phải làm xe bò thì mới có thể đảm bảo được bọn họ sẽ đi vào thành trước buổi trưa.

Ở nhà ồn ào cả một trận, lúc lên xe bò, Lý lão phu nhân lập tức dài mặt, chỉ nói chuyện với Lý Đại Lang, không thèm để ý tới mấy mẫu tử Kim Nguyệt Nga.

Bà ta như vậy, Kim Nguyệt Nga và bốn huynh muội Lý Tam Lang cũng không quan tâm đ ến bà ta.

Có một số chuyện trải qua nhiều rồi, người ta cũng tê liệt rồi.

Giống như việc Lý lão phu nhân liên tục thiên vị nhà lão nhị và nhà lão tam, bọn họ đã sớm không thấy có gì lạ rồi, bây giờ ngay cả việc tức giận cũng lười.

Hơn hai giờ sau, bọn họ đã đến thành Tây Ninh rồi.


So với quân đồn nghèo khổ, thành Tây Ninh náo nhiệt phồn hoa hơn nhiều.

Sau khi đi vào thành, trên đường là đoàn người đi lại tấp nập, có thể nhìn thấy những tiểu thương và người bán hàng rong bày kệ hàng, cửa hàng ở hai bên đường phố cũng rất đông đúc.

Kim Nguyệt Nga nắm chặt tay của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang, rồi kêu Lý Tam Lang trông coi Lý Nhị Nha.

Vốn dĩ là bà ấy muốn đi Vệ sở gặp Lý Trường Sâm, nhưng miếu Vương Mẫu lại ở ngay trên đường của Vệ sở, lúc đi qua miếu Vương Mẫu, bà ấy nghĩ tới cũng tới rồi, vì vậy đã đưa bốn đứa trẻ đi vái lạy Vương Mẫu.

Đúng vào lúc đám người Lý gia đang đi về phía miếu Vương Mẫu, người xung quanh chợt ồn ào.

"Tránh ra, tránh ra!""Người không phận sự mau tránh ra!"Sau đó, hai đội binh lính người mặc áo giáp, tay cầm bội đao chạy tới, hai đội đứng cách nhau khoảng hơn một mét, bắt đầu từ cửa của miếu Vương Mẫu rồi kéo dài về sau, đường phố đang chật chội, lập tức trở nên thông suốt.

Không bao lâu, một chiếc xe ngựa được trang trí vô cùng đẹp đẽ xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Bốn con ngựa mập mạp đi song song, kéo theo cỗ xe sang trọng di chuyển vững vàng, khí thế kinh người, vô cùng uy nghiêm, những nơi nó đi qua đều trở nên trang nghiêm.


Người dân thành Tây Ninh đã bao giờ thấy cảnh tượng như vậy đâu? Tất cả mọi người bị chấn động, có mấy người nhát gan thì vội vàng gục đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào, sợ mạo phạm tới quý nhân trên xe ngựa.

Thấy cỗ xe ngựa đi từ xa đến gần, gương mặt của Lý Ngũ Nha đầy vẻ hâm mộ.

Đây không phải phòng xe di động cao cấp à?Cái này mới gọi là đi xa!Cái này mới gọi là cuộc sống!Bất cứ lúc nào ra ngoài mà có thể hưởng thụ như vậy thì nàng sẽ cảm thấy thỏa mãn.

“Ngũ Nha, xe ngựa đẹp quá!” Lý Thất Lang cũng là vẻ mặt kinh ngạc.

Lý Ngũ Nha: “Đẹp xếp thứ hai, quan trọng nhất là ngồi ở bên trong chắc chắn sẽ rất thoải mái, xe ngựa lớn như vậy, có thể ngủ ở bên trong được đó.

”Lý Thất Lang tức khắc mở to hai mắt: “Thật sao?” Sau đó lộ vẻ khát vọng: “Đệ cũng muốn ngồi xe ngựa như vậy.

” Vậy thì lúc bọn họ đến thăm phụ thân là có thể ngủ trên đường đi.

Lý Ngũ Nha hài lòng vỗ vai của đệ đệ.

Quả nhiên không hổ là do nàng một tay dạy dỗ, dám nghĩ!Dám nghĩ mới dám làm, phải duy trì điều này!Nhóm dịch: Nhà YooAhin.