Nhưng bởi vì chán ghét Giang Đường Đường, bà ta phụ họa nói: "Ai biết hồ ly tinh kia giở thủ đoạn gì, nắm cả nhà trong lòng bàn tay đùa giỡn.



Trương Tề Phương nhất thời hăng hái, bắt đầu trắng trợn suy đoán quan hệ của Lục gia, "Theo ta là do mặt mũi nàng ta xinh đẹo, lấy đồ ăn của dã nam nhân trở về chia cho người trong nhà, chẳng lẽ người trong nhà còn nói nàng ta không tốt sao?"

Lục Thúy Lan vẫn không hiểu vì sao đại tẩu của mình đột nhiên đối tốt với Giang thị như vậy, lúc này nghe Trương Tề Phương suy đoán, nhất thời tìm được lý do cho những hành vi kỳ quái kia của Tô thị.


Trên đường chạy nạn, bà ta đã gặp người vì mạng sống mà để con ruột chết đói ngay trước mắt.


Cũng từng thấy mẫu thân vì nhi tử nữ nhi có một miếng ăn, lặng lẽ chui vào rừng cùng người khác, mà trượng phu chỉ mở to mắt giả mù.



Tự cho rằng mình nhìn thấu chân tướng, Lục Thúy Lan nhìn về phía Giang Đường Đường, không tự giác lấy ra một loại tư thái cao cao tại thượng nhìn xuống nàng.


Thật sự là một nữ nhân ngu ngốc, đại tẩu lúc này vì mạng sống cả nhà mà mắt nhắm mắt mở, mặc kệ con dâu lẳng lơ câu dẫn nam nhân.

Nhưng chờ mọi thứ trở lại như cũ, Lục gia còn có thể chứa được nàng?

Lục Thúy Lan trấn an nữ nhi: "Con chờ đó, không bao lâu nữa biểu ca con sẽ bỏ rơi con tiện nhân Giang thị kia cho xem.



Nghĩ đến Giang thị là ở thời điểm cháu trai Tam Lang bị thương thông đồng với nam nhân khác, dựa vào dã nam nhân trợ giúp mới có thể cứu sống Tam Lang.


Sau khi cháu trai tỉnh lại, biết được Giang thị hy sinh, trong lòng áy náy lại cảm động, cho nên đối với nàng thiên y bách thuận.


Nhưng cuộc sống vợ chồng cũng không phải chỉ dựa vào cảm động.


Theo thời gian trôi qua, hành vi của Giang thị sẽ trở thành cái gai trong lòng hắn, mâu thuẫn giữa hai người sớm muộn gì cũng bộc phát, đến lúc đó Giang thị sớm muộn gì cũng bị vứt bỏ.


Đáng thương Giang thị còn không thấy rõ lợi hại trong đó, cả ngày tác oai tác quái, làm bộ làm tịch.


Lục Thúy Lan vừa cùng nữ nhi phân tích quan hệ giữa Giang Đường Đường và Lục Thời Yến, vừa dạy nàng ta, "Con nên cẩn thận một chút, cho dù con có thích một nam nhân thế nào thì cũng không thể ngốc như Giang thị.


Hai ngày nay con đã quá thiếu kiên nhẫn rồi, con vội vàng bám lên người nam nhân như vậy, sẽ chỉ khiến nam nhân xem nhẹ con.



Nói xong bà ta còn tự kiểm điểm lại, là do mình nhìn thấy lương thực Phương gia càng ngày càng ít, mà Lục Thời Yến lại biết săn thú, bà ta quá nóng vội, dẫn đến mặc kệ nữ nhi làm ra những chuyện đê tiện kia.


Lục Thúy Lan tự kiểm điểm một phen, cảm thấy không thể giống như trước kia.

Tiếp tục ra chủ ý cho khuê nữ, "Con cũng đừng lo, biểu ca con và Giang thị kia không được bao lâu, con chỉ cần chậm rãi chờ là được.

"

“Đương nhiên, con thỉnh thoảng xuất hiện ở trước mặt biểu ca bày ra điểm tốt, đây là đúng, nhưng không thể giống lúc trước! "

Lục Thúy Lan từng làm việc ở nhà giàu, tận mắt chứng kiến mấy nha đầu bò lên giường chủ tử, thành nửa chủ tử.


Bà ta tự cảm thấy ở phương diện này mình rất có kinh nghiệm, nói liên miên truyền thụ cho nữ nhi không ít.



Trong lòng Phương Bội Như cũng thoải mái hơn rất nhiều.


Thật ra trước kia nàng ta có cảm tình với Lục Thời Yến, nhưng cũng chưa tới mức muốn chết muốn sống, cho nên mới cân nhắc giữa hắn và Tống Tuấn, xem gả cho ai có thể sống một cuộc sống tốt hơn.


Nhưng Tống Tuấn được nàng ta coi trọng lại chết trên đường chạy nạn, mà biểu ca lại càng thêm tuấn mỹ và có bản lĩnh hơn trước kia, còn chiếu cố Giang thị cẩn thận, điều này làm cho trong lòng nàng ta thoáng cái mất cân bằng.


Vốn chỉ là thích nhàn nhạt, cũng chuyển biến thành yêu nồng đậm, càng căm hận Giang Đường Đường, cảm thấy là nàng cướp đoạt hạnh phúc của mình.