Bởi vì ngày thứ nhất Đường Miên Miên có thực lực nghiền ép, ấn tượng của nhân viên đoàn phim đối với Đường Miên Miên đều tốt hẳn lên.

Lúc này nghe đồn Trần gia muốn bức Đường Miên Miên rời đoàn nếu không sẽ lui đầu tư, mấy người kia chẳng những không hề cười trên nỗi đau của người khác mà ngược lại còn thay Đường Miên Miên lo lắng:

"Kỳ thật nên kéo người Trần gia đến hiện trường chứng kiến công lực đọc lời kịch của Miên Miên, tuy rằng còn chưa ghi hình, nhưng thực lực của Miên Miên, nhất định là không có vấn đề."

"Đúng vậy, có thể đem lời kịch nói đến tốt như thế ; kỹ xảo biểu diễn khẳng định cũng không kém."

"Tôi đã đi quay phim được hơn hai năm rồi mà còn chẳng đọc thoại giỏi bằng Đường Miên, nếu Trần gia thật sự muốn thay đổi người, về sau khẳng định sẽ hối hận."

"..."

Đường Miên Miên cũng nghe được một ít tiếng gió, cho nên thừa dịp sau bữa cơm có thời gian rảnh, cô đi tìm Lưu đạo:

"Lưu đạo, nghe nói Trần gia hoài nghi kỹ xảo biểu diễn của tôi, muốn thay tôi đi?"

Lưu đạo nhận được điện thoại của Trần gia thì cực kỳ nổi nóng, ăn cơm cũng không vô, nhưng Đường Miên Miên tìm hắn, hắn không nghĩ sẽ lại tạo áp lực cho cô, vì thế nói:

"Cô không cần lo lắng, bộ phim của tôi không sợ không có ai đầu tư, bây giờ tôi liền điện thoại cho Đường gia, lúc trước bọn họ muốn đầu tư nhưng lại chậm một bước."

Lưu đạo nói, ngay trước mặt Đường Miên Miên gọi điện thoại cho cho Đường Hải Sơn.

Lúc trước, thời điểm Lưu đạo muốn quay phim, Đường Hải Sơn liền điện thoại lại đây nói muốn đầu tư bộ phim này, hy vọng khi Lưu đạo tìm nữ chính thì cân nhắc cho Đường Hân Nguyệt một cơ hội.

Chẳng qua Trần gia đã nhanh tay đầu tư trước Đường gia, tài chính Trần gia lại sung túc hơn, Lưu đạo liền cự tuyệt Đường Hải Sơn.

Nhưng mà hắn vẫn đáp ứng cho Đường Hân Nguyệt thử vai, sau này thực lực Đường Hân Nguyệt cũng không tồi, Lưu đạo liền lưu người lại.

Hiện tại Trần gia lui đầu tư, Lưu đạo liền không khách khí điện thoại qua bên Đường gia, dù sao bộ phim này của hắn khẳng định là sẽ nổi tiếng, cho nên hắn điện thoại cho Đường Hải Sơn cũng là giúp hắn ta kiếm tiền.

Nhưng mà Đường Hải Sơn trong điện thoại, sau khi nghe tình huống xong lại trưng ra cùng một cái giọng với Trần gia:

"Lưu đạo à, tôi đương nhiên là muốn đầu tư bộ phim của ông, nhưng tôi nghe con gái tôi nói, Đường Miên kia chỉ đơn thuần là một người mới, nếu cô ta tiến tổ, nói không chừng bộ phim này sẽ bị hủy hoại hết mất, mà tôi nghe nói nữ chính và nữ hai của bộ phim này là chị em song sinh, sao anh không để con gái tôi đảm nhận diễn cả vai nữ chính và nữ hai đi, như vậy còn tiết kiệm được chi phí, Đường gia tôi cũng sẽ toàn lực đầu tư."

Mẹ nhà anh, nếu con gái anh có thực lực diễn được vai nữ sát thủ này, tôi còn cần tìm nữ hai làm gì nữa? Nếu không phải đã sớm ký hợp đồng với Đường Hân Nguyệt, hắn còn muốn đem cả phần của nữ chính đưa cho Miên Miên diễn đây.

Dù sao hắn cũng là sau khi ký xuống Đường Miên Miên mới biết được cô lại có thực lực như thế.

"Đường tổng thật biết thương con gái, bộ phim này không cần anh phải phí tâm nữa."

"Đây là..."

Vừa rồi Lưu đạo vì để cho Đường Miên Miên an tâm nên liền mở loa ngoài ra. Vì thế Đường Miên Miên không cẩn thận liền nghe được sự mặt dày vô sỉ của Đường Hải Sơn.

Đường Miên Miên càng thêm xác định suy đoán trong lòng, dù sao nếu như Đường Hân Nguyệt và Đường Hải Sơn không có quan hệ máu mủ, ông ta cần gì phải làm như vậy?

Một người ngày hôm qua vừa chứng kiến qua thực lực của cô lại lòng dạ hiểm độc nói xấu cô chỉ đơn thuần là một người mới không hiểu diễn kịch, lại cả một tên đối xử với con gái ruột thịt giống như kẻ địch, hận không thể đạp cô thêm mấy phát.

Được lắm... Thật đúng là một đôi cha con vô sỉ...

Đường Hải Sơn ở đầu bên kia nghe được thanh âm Đường Miên, tựa hồ lo lắng Đường Miên Miên cáo trạng với Đường phu nhân, vì thế lập tức đổi giọng điệu:

"Là Miên Miên à, ba cũng là vì tốt cho con thôi, nếu con diễn nhân vật này, đến thời điểm chiếu phim sẽ bị không biết bao nhiêu người mắng đấy, nếu con thật sự muốn diễn kịch, trước tiên cần phải học tập đầy đủ đã, đến thời điểm thích hợp ba đầu tư cho con một bộ phim thanh xuân thần tượng."

Bây giờ, Đường Miên Miên chỉ cần nghe Đường Hải Sơn nói chuyện liền cảm thấy ghê tởm, vì thế không có quan tâm Lưu đạo đang khiếp sợ ở một bên đã cúp điện thoại giúp hắn.

"Miên Miên, cô có quen biết Đường Hải Sơn?"

"Con gái ruột thịt, anh tin không?"

Ôi mẹ ơi!

Kiến thức về phim ảnh của Lưu đạo phong phú, đã gặp qua vô số tình huống cẩu huyết, nhưng chưa bao giờ hắn gặp qua người ba nào lại muốn đối phó với con gái như vậy, hai người đây là có thù?

Nhưng nhìn cũng không giống a, Đường Hải Sơn kia khi nghe ra thanh âm Đường Miên không phải lập tức liền trưng ra vẻ mặt ôn hoà đấy hay sao..

Không đúng, Đường gia không phải chỉ có mỗi một thiên kim thôi à?

Dưới sự nghi hoặc vô cùng, trong đầu Lưu đạo bỗng nhiên bùm bùm chợt lóe rất nhiều suy nghĩ, vì thế hoàn toàn tỉnh ngộ.

Mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi!

Khó trách nhìn hai người có chút giống nhau, khó trách Đường Hải Sơn thiên vị Đường Hân Nguyệt, đây là bí mật hào môn nha, Đường phu nhân đây là vừa phát hiện ra đứa con gái bà vất vả nuôi bao nhiêu năm nay là con riêng của chồng ư?

"Lưu đạo trước cứ giữ bí mật hộ tôi với, tôi tới là muốn nói về chuyện đầu tư của đoàn phim"

Đường Miên Miên nhìn ra Lưu đạo cũng đã suy luận ra chân tướng, nhưng lúc này Đường phu nhân còn đang ở nước ngoài làm việc, chờ đến lúc nào cô thu thập được tóc của Đường Hân Nguyệt và Đường Hải Sơn mang đi xét nghiệm DNA rồi thì cô mới nói cho Đường phu nhân, trước không muốn không có chứng cứ mà làm ầm làm ĩ.

Lưu đạo hiểu ý, lập tức làm động tác kéo kéo khóa miệng.

Đường Miên Miên nguyện ý nói cho hắn biết chứng tỏ là cô đã tin hắn, mà con người hắn cũng không thích đi kể chuyện bát quái.

"Cô muốn tự mình đầu tư?"

Lưu đạo nhìn ra Đường Miên Miên hẳn là có chút của cải, nhưng bộ phim này của hắn vốn dĩ là cần Trần gia đầu tư 1000 vạn lận, ngoài ra còn có một số nhà đầu tư linh tinh cộng thêm tiền riêng của hắn thì sẽ được khoảng 1000 vạn nữa.

Hiện tại, sau khi Trần gia lui đầu tư, các nhà đầu tư khác thấy tình huống không tốt cũng muốn lui đầu tư, coi như hắn cố cắt giảm bớt chi phí đoàn làm phim đi, thì như thế nào cũng phải cần thêm 1000 vạn nữa.

Đường Miên Miên thật sự có thể trực tiếp cầm ra nhiều tiền như vậy hay sao?

"Được, tôi không nghĩ sẽ từ bỏ nhân vật nữ hai này, bên dưới tôi còn có chút bất động sản, nếu cần tôi có thể bán một nửa đi để đầu tư cho bộ phim này.

Đường phu nhân đưa cô mười căn bất động sản, coi như muốn bán gấp bị chém giá rất nhiều, nhưng những bất động sản này đều là căn hộ giá cao ở trung tâm thành phố, bán một nửa chắc cũng đủ rồi.

Lưu đạo không nghĩ đến Đường Miên Miên vì được tham diễn mà còn có thể bỏ ra một số tiền lớn như thế, dù sao hắn cũng biết bất ngờ bán bất động sản đi chính là ngay lập tức quy ra tiền mặt, lỗ vốn rất nhiều, nội tâm không khỏi dâng lên vài phần kính nể đối với tinh thần hy sinh cho diễn xuất của Đường Miên Miên.

"Đinh đinh đinh đông đông đông "

Đang lúc Lưu đạo định nói đồng ý, chuông báo điện thoại di động của hắn vang lên. Màn hình hiện lên tên người gọi không phải người bình thường, mà là người cầm quyền tập đoàn Sở thị, Sở Trăn.

Điện thoại ông chủ lớn, không thể để chuông kêu lâu.

Cho nên Lưu đạo nói một tiếng xin lỗi với Đường Miên Miên rồi liền nhận điện thoại.

"Sở tổng, ngài khỏe! Ngài tìm tôi là có chuyện gì không?"

"Nghe nói Trần thị uy hiếp anh không đổi người thì sẽ lui đầu tư? Sở thị vừa lúc nghĩ muốn đầu tư bộ phim của anh, không cần thay đổi Đường Miên nữa, anh trực tiếp cự tuyệt Trần thị đi, cần bao nhiêu tiền, hai ngàn vạn đủ chưa?"

Bá tổng!

Tùy tùy tiện tiện liền vứt ra hai ngàn vạn, giọng điệu lạnh ngắt cứ như đang hỏi hôm nên ăn cái gì.

Mẹ, quá đẹp trai.

Ông chủ Sở thật đúng là thiên thần của đời tôi.

Khóe miệng Lưu đạo mở ra một nụ cười kéo dài đến tận vành tai.

"Đủ, phi thường đủ, Sở tổng ngài thật quá là có ánh mắt, bộ phim này của tôi nhất định sẽ được quay chu toàn nhất, khiến nó trở nên cực kỳ nổi tiếng, để chứng minh cho ngài thấy đầu tư vào đoàn phim của chúng tôi là không hề sai. Tôi cũng thay Đường Miên cám ơn ngài đã tín nhiệm, cô gái này thực sự chính là một diễn viên cực kỳ có thực lực, một người suy luận nội tâm nhân vật cực đỉnh, cực chuẩn, về sau nếu cô ấy có nổi tiếng nhất định cũng sẽ nhớ đến ân tình của ngài."

Một khi đã bị người ta nghi ngờ thì khi đối diện với người tin tưởng mình, bạn càng cảm thấy họ trân quý.

Cho nên Lưu đạo nịnh hót Sở Trăn cũng mang theo chân thành thật sự, một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng.

"Cô ấy là người Sở thị tôi, bảo vệ cô ấy là phải, không cần anh thay cô ấy cảm tạ. Cứ như vậy đi, chốc lát nữa tôi sẽ phân phó cấp dưới chuyển tiền cho anh, anh ở bên kia chỉ việc quay chụp bình thường là được, vậy thôi."

Điện thoại Sở Trăn tới nhanh, hết cũng nhanh.

Lưu đạo biết Sở Trăn này căn bản chính là mặt lạnh la sát nổi tiếng trong giới, lời nói đã tuôn ra khỏi miệng, tất nhiên là nói được thì làm được, cho nên hiện tại vấn đề tiền bạc đã được giải quyết dễ dàng, tâm tình của hắn cũng tốt hẳn lên.

"Miên Miên, bất động sản của cô không cần bán, giữ lại chờ tăng giá hoặc là cho thuê đi, người cầm quyền Sở thị, Sở Trăn mới vừa nói muốn đầu tư cho đoàn phim hai ngàn vạn."

"Sở thị đối với minh tinh nhà mình che chở thật đấy, cô nghe xem hắn nói như nào này "Cô ấy là người Sở Thị, bảo vệ cô ấy là phải" có phải nghe bá đạo lắm không, tổng tài bá đạo siêu cấp bao che khuyết điểm cho người của mình? Cô vào Sở Thị quả là đúng đắn."

"Nói thực ra, có phải hắn đang theo đuổi cô không? Tuy rằng cái người Sở Trăn này có hơi lạnh lùng, nhưng hành động lại rất tốt, nếu đúng là như vậy, Miên Miên, cô có thể suy xét một chút."

Lưu đạo tinh tế suy tư, vẫn cảm thấy lần Sở Trăn đầu tư này là quá đột nhiên.

Hai ngàn vạn đấy, tùy tùy tiện tiện đầu tư cho một người mới, có vẻ không hợp lý cho lắm.

Cho nên hắn liền nghĩ đến cái khả năng này, dù sao Đường Miên Miên là một cô gái lớn lên rất xinh đẹp, nói là xinh đẹp như tiên nữ cũng không quá phận, thân thể cũng không phải mạnh mẽ lắm, đối với việc diễn kịch rất nghiêm túc, nhìn như thế nào cũng đều thấy rất thuận mắt.

Đúng ra hắn không nên lắm miệng, nhưng thật sự là rất cao hứng, cho nên đã giúp Sở Trăn nói vài lời hay.

"Lưu đạo, ngài suy nghĩ nhiều rồi."

Sau khi Đường Miên Miên lúng túng nói một câu với Lưu đạo liền cáo từ, "Nếu vấn đề tiền bạc đã được giải quyết, tôi đây liền an tâm đi xem kịch bản rồi, gặp lại Lưu đạo sau."

Đóng lại cửa phòng Lưu đạo, Đường Miên Miên nghĩ thầm:

Sở Trăn theo đuổi cô?

Đó là do Lưu đạo không biết nội tình mới có thể nghĩ như vậy mà thôi.

Dù sao cũng là hợp đồng hôn nhân, tuy rằng cuộc hôn nhân giữa hai người là không công khai, nhưng vẫn còn có người biết, ví dụ như hai nhà Đường Sở, ví dụ như là trợ thủ đắc lực của Sở Trăn.

Nhất là ông nội Sở ở bên kia, cảm thấy rất là thích cô.

Nếu như bị ông nội biết cháu dâu nhà mình bị người ta dẫm đạp như vậy, khẳng định là sẽ làm lớn chuyện lên.

Sở Trăn làm như vậy, phỏng chừng cũng là để ông nội hắn an tâm, cũng vì mặt mũi của chính mình.

Chẳng qua dù là như thế nào, đó cũng là cô đã thu một cái nhân tình của người ta. Đường Miên Miên nghĩ như vậy, rút điện thoại di động trong túi quần ra, gửi một tin nhắn weibo cho Sở Trăn.

"Cám ơn anh."

Đường Miên Miên vốn tưởng rằng Sở Trăn bận rộn như vậy, cô gửi tin nhắn cho phỏng chừng phải mấy giờ sau mới trả lời được, không nghĩ đến hắn hắn lại trả lời rất nhanh.

"Cảm ơn ngoài miệng?"

Sau khi Đường Miên Miên nhìn đến tin nhắn trả lời, khóe miệng gợi lên một độ cong rất nhỏ.

Cô không nghĩ đến cái người Sở Trăn này lại còn đòi cô tạ lễ, hơn nữa phía sau tin nhắn còn mang theo một cái icon mặt tròn thể hiện sự ngạc nhiên.😮

Có chút không quá giống với tính cách của hắn.

"Sau khi trở về tôi liền tự mình xuống bếp, mời anh một bữa cơm?"

Vốn dĩ Đường Miên Miên chỉ định nói là "Mời anh ăn cơm", nhưng người ta đầu tư tận 2000 vạn, mời mỗi một bữa cơm thì có vẻ không có thành ý lắm, cho nên cô lại bỏ thêm câu "tự mình xuống bếp".

Dù sao Sở Trăn có tiền như thế, giống như không thiếu cái gì, hơn nữa cô cũng không biết Sở Trăn yêu thích thứ gì.

Chẳng qua sau khi gửi tin nhắn trả lời, Đường Miên Miên lại cảm thấy giống như cái cảm tạ này của cô cũng quá nhẹ rồi... Không biết Sở Trăn có thể hài lòng hay không.

Nhưng hiển nhiên là Đường Miên Miên đã suy nghĩ nhiều.

Sau khi Sở Trăn nhìn thấy tin nhắn, hẳn chẳng những phi thường hài lòng, mà hơn nữa trong mắt lại còn xuất hiện ý cười hiếm thấy.

Dù sao lúc trước, thời điểm xem tiết mục trực tiếp kia, nội tâm hắn kỳ thật rất hâm mộ, ghen tị cái tên minh tinh tên là Phương Mẫn Diệp, theo Sở Trăn, hắn cả ngày ở chung với Đường Miên Miên, hai người ở chung dưới một nóc nhà, hắn còn chưa từng nếm qua cái tư vị Đường Miên Miên tự mình làm cơm, minh tinh kia thì có tài đức gì?

Mà bây giờ, hắn rốt cuộc đã chờ được lời hứa hẹn của Đường Miên Miên.

Đó không phải là vì hiệu quả tiết mục, đó là do cô chủ động đưa ra.

Thời điểm Sở Trăn đầu tư vì Đường Miên Miên, hắn đương nhiên không nghĩ sẽ đòi hỏi sự cảm tạ từ cô, chỉ là thuận theo nội tâm làm việc mình muốn làm, trời biết khi hắn nhìn thấy bình luận trên mạng về Đường Miên Miên đã có bao nhiêu bực mình.

Lại nghe nói Trần gia còn uy hiếp Lưu đạo phải thay Đường Miên Miên nếu không bọn họ sẽ rút đầu tư, nội tâm hắn đau lòng đến mức mất hết ý chí luôn rồi.

Khi đó, hắn nghĩ là, một cô gái như Đường Miên Miên khi biết mình phải chịu sự xa lánh của mọi người bên ngoài thì cô có thể ủy khuất thương tâm không ai kể rõ hay không.

Rõ ràng cô vì nhân vật này mà mỗi ngày mỗi ngày cố gắng học tập, suy diễn kỹ xảo, nghiền ngẫm nhân vật như thế, đến mức tất cả giáo viên ban huấn luyện bồi dưỡng đều chính miệng khen cô là người có thiên phú nhất, chăm chỉ nghiên cứu kịch bản nhất mà bọn họ từng gặp.

Vốn dĩ phương án đầu tư của công ty đều phải cần tổ đánh giá đánh giá xong rồi xin đầu tư từ mọi người, nhưng lần này, hắn phá lệ đợi không kịp tổ đánh giá công ty đưa ra kết luận, liền trực tiếp điện thoại cho Lưu đạo.

Vậy coi như là hắn đầu tư tư nhân, mà nếu như lỗ vốn toàn bộ hắn cũng không để ý.

Chỉ là hy vọng Đường Miên Miên có thể ở trên sự nghiệp mình yêu thích, có thể phô thiên phú tài hoa của cô ra, không hề bị gánh nặng bởi bất cứ chuyện gì bên ngoài. Nếu không ai nhìn thấy cô, hắn có thể làm người xem trung thành nhất của cô.

Đương nhiên, nội tâm Sở Trăn có một dự cảm mãnh liệt, đến thời điểm bộ phim được công chiếu, nhất định những người kia đều sẽ hối hận vì không chịu đầu tư.

Đúng, chính là suy nghĩ thuần túy như vậy.

Nay có thể nhận được sự khen thưởng từ Đường Miên Miên, nội tâm hắn hân hoan muốn chết, cô nói "Sau khi trở về sẽ mời ăn cơm", vậy thì phải bốn tháng lận... Lâu lắm, hắn đợi không được!

Tác giả có lời muốn nói:

Lưu đạo: Ông chủ lớn theo đuổi con gái nhà người ta chính là không tiếc tiền như vậy!