Editor: Mel*Meow

Bởi vì hắn?

Từ "Tiểu Miên" được gọi thân mật như vậy, nguyên chủ rất quen thuộc với hắn sao?

Đường Miên Miên quả thực muốn nở nụ cười vì sự tự kỷ của nam chủ, nhưng mà không đợi Đường Miên Miên xoay người châm chọc một câu, Hạ Gia Dương ở sau lưng liền bắt đầu lẩm bẩm:

"Anh biết không có sự giúp đỡ của em anh không có khả năng có được hôm nay, nhưng em biết tình huống lúc đó rồi đấy, em cũng biết hai chúng ta ở cùng nhau sẽ không có tương lai, anh cự tuyệt em chẳng qua cũng là vì muốn tốt cho em."

"Em nhìn Đường Hân Nguyệt đi, cô ấy tốt nghiệp đại học danh giá, lớn lên trong một gia đình danh giá, có khí chất, có kỹ xảo biểu diễn, có danh tiếng, cô ấy như vậy mà fans anh còn chửi bới cô ấy đến mức không hề lành lặn, anh quyết đoán cự tuyệt như vậy kỳ thật cũng chỉ là một loại bảo vệ em mà thôi."

"Lúc trước em không nên quật cường như vậy, trực tiếp xé nát chi phiếu anh trả lại cho em, đương nhiên hiện tại em đã là thiên kim Đường gia, hẳn là cũng chán ghét chút tiền ấy."

"Tiểu Miên, đừng giận Gia Dương ca ca nữa."

Đệt mẹ đệt mẹ đệt mẹ!

Hóa ra nữ phụ không phải gặp phải tra nam lừa tiền mà là bị nam chủ lợi dụng sau đó qua sông đoạn cầu!

Quả nhiên có thể ở cùng với một đứa bạch liên hoa, nam chủ hiển nhiên cũng không phải loại người tốt đẹp gì, nam cặn bã nữ ti tiện, trời sinh một đôi.

Lúc này trong đầu Đường Miên Miên bỗng nhiên chợt lóe lên một số đoạn ngắn, ví dụ như lần đầu tiên nam chủ thấy cô biểu tình hình như là có chút mất tự nhiên, lại ví dụ như lần trước lúc ăn mì nam chủ bỗng nhiên bảo với bà chủ không bỏ hành vào bát của cô, lại ví dụ như vừa rồi vì sao hắn có thể tự kỷ như vậy.

Hóa ra nam chủ và nữ phụ sớm đã quen biết nhau, chẳng qua mấy năm nay đều là nữ phụ cam tâm nhẫn nhịn, yên lặng trả giá.

Nhưng mà nữ phụ yêu đương từ lúc nào đây? Bên trong tư liệu có ghi nữ phụ vừa mới tốt nghiệp năm nhất sơ trung* đã đi làm công, bởi vì là ở địa phương nhỏ, hơn nữa nữ phụ lại thật sự đáng thương cho nên mới có ông chủ hảo tâm vụng trộm thuê cô làm vài việc lặt vặt như rửa bát rửa rau để cô có thể nuôi sống chính mình.

*Năm nhất sơ trung: lớp 7 bên mình, 12 tuổi.

Sau này, khi cô ấy đã trưởng thành liền đổi địa phương làm công.

Chẳng lẽ những năm tháng nữ phụ ăn không no mặc không ấm đã chịu vì tình yêu si si ngốc ngốc bỏ ra hết thảy?

Dưới sự nghi hoặc của Đường Miên Miên, Hạ Gia Dương ở sau lưng lại bất tri bất giác giải thích nghi hoặc của cô.

"Khi còn nhỏ, ca ca dù ăn không đủ no cũng sẽ đem một nửa bánh ngô trong ngực chia cho em, em bị mấy đứa nhỏ trong thôn bắt nạt cũng là Gia Dương ca ca giúp em đuổi bọn họ đi, thời điểm em nói em muốn làm thuê để anh có thể tiếp tục việc học anh thật sự rất cảm động, nhưng cảm động vẫn là cảm động, em không thể dùng phần ân tình này buộc chặt nhân sinh cả đời của anh được..."

Thanh âm Hạ Gia Dương ôn nhu lại ngậm chua xót, nếu lúc này là nữ phụ có ý tứ với hắn, nói không chừng hắn tùy tiện nói đôi câu giải thích, cô ấy liền nhịn không được tha thứ cho hắn.

Nhưng Đường Miên Miên lại cảm thấy chuyện không phải như vậy.

Đối chiếu với lời nói của Hạ Gia Dương, hắn hẳn chính là đứa con trai tốt bụng của bà dì cách vách nhà nữ phụ, thường xuyên bảo vệ nữ phụ, mà nữ phụ quả thật cũng thừa nhận ý tốt của người ta.

Nhưng nữ phụ chỉ là một cô gái nhỏ học năm nhất sơ trung thôi, sẽ chủ động làm công để gánh vác học phí cho ca ca cách vách lớn hơn mình hai tuổi hay sao? Nếu như thành tích học tập của nữ phụ kém, vậy còn có khả năng.

Nhưng thành tích học tập của nữ phụ lại là số một số hai của khối, cô ấy nhất định là cũng rất yêu thích học tập, nếu tiếp tục theo mạch suy nghĩ này, nữ phụ khẳng định là sẽ cố gắng làm công để lấy tiền tiếp tục duy trì việc học của mình, thoát khỏi cuộc sống sinh hoạt nghèo khổ.

Ai biết có phải lời nói của Hạ Gia Dương chỉ đơn giản là đang ám chỉ nữ phụ phải báo ân hay không?

Nay nữ phụ không ở đây, Đường Miên Miên cũng không có cách nào xác định chuyện này, nhưng về sau thì sao... Hạ Gia Dương học đại học đã có thể xin quỹ vay tiền để tiếp tục duy trì việc học mà, hắn có thể vừa học vừa làm... Nữ phụ làm công một năm nuôi hắn đi học cũng xem như trả hết sự chiếu cố nho nhỏ của hắn hồi cô ấy còn nhỏ, hắn dựa vào cái gì mà đúng lý hợp tình bắt nữ phụ tiếp tục đi làm công nuôi hắn?

Đường Miên Miên cảm thấy, Hạ Gia Dương không có khả năng không biết tâm tư của nữ phụ, nói không chừng cứ dây dưa mập mờ cũng chỉ để lợi dụng nữ phụ, sau hắn có tiền rồi, sợ nữ phụ chậm trễ hắn, hắn liền vứt cho nữ phụ một tờ chi phiếu nhằm đuổi cô ấy đi.

Dựa vào cái gì cơ chứ!

Một màn này thật quá bổ não, Đường Miên Miên cảm thấy nam chủ quả thực chính là một tên tra nam tiêu chuẩn, không bằng cầm thú.

Nếu như nữ phụ không gặp phải hắn, nói không chừng hiện tại cô ấy đã là một nữ sinh viên danh giá tốt nghiệp đại học lớn, cuộc sống cũng thuận buồm xuôi gió hơn rất nhiều.

"Tôi đã sớm nghĩ thoáng rồi, bằng không cũng sẽ không coi anh là người xa lạ, anh không nói tôi còn quên mất, tôi xé chi phiếu chẳng phải là nó sẽ mất hiệu lực à, tiền của tôi anh cứ trực tiếp chuyển khoản cho nó nhanh. Nuôi anh nhiều năm như vậy, nếu gửi ngân hàng thì nói không chừng tôi cũng thu được cả đống tiền lãi, thêm cả tiền phí hao tổn thanh xuân của tôi nữa, anh sẽ không keo kiệt đâu nhỉ?"

Nội tâm Đường Miên Miên ghê tởm muốn chết nhưng không nghĩ sẽ để nam nhân cặn bã này được tiện nghi, vì thế cô trực tiếp lấy điện thoại di động ra, mở mã vạch ngân hàng, yêu cầu Hạ Gia Dương chuyển khoản.

Con mắt của cô cứ thế nhìn chằm chằm Hạ Gia Dương, trong mắt không có nửa phần tình cảm, chỉ còn lại một chút châm chọc, ánh mắt kia sáng loáng như muốn nói "Tôi không nghĩ anh lại là loại người như vậy đấy, có mới liền chê cũ phải không, nay anh có thể đạt được thành tựu như vậy, thử nghĩ xem có bao nhiêu phần công sức là do tôi bỏ ra đây? Chọc giận tôi anh cứ ở đấy chờ hậu quả!"

Hạ Gia Dương không nghĩ đến Đường Miên Miên lại phản ứng như vậy, trong lúc nhất thời trên mặt tràn đầy sự xấu hổ vì tự mình đa tình.

Người ta đến cả mã cũng đã đưa ra để quét, nếu bây giờ hắn không trả tiền, nói không chừng đảo mắt một cái trên mạng internet liền xuất hiện scandal Hạ Gia Dương vong ân phụ nghĩa lừa gạt thiếu nữ vô tri.

Hạ Gia Dương vốn là tìm đến Đường Miên Miên để răn dạy đạo lí, kết quả đến cái rắm cũng không hỏi ra, nay lại bị buộc phải trả tiền.

Nếu Đường Miên vẫn là cô gái chỉ tốt nghiệp năm nhất trung học, lao động ở tầng chót, một ngày làm ba phần công việc, Hạ Gia Dương đương nhiên có thể tùy tiện đưa cho cô ba mươi năm mươi vạn*.

*Khoảng tỷ, tỷ rưỡi.

Đương nhiên chính hắn cũng không biết mình đã dùng bao nhiêu tiền của Đường Miên.

Nhưng hôm nay Đường Miên đã khác xưa, cô ấy đã là thiên kim chân chân chính chính của Đường gia, chỉ cần tùy tiện vung tay đã có thể mua được vài chiếc túi xách với giá này.

Cô nói đã trả giá thanh xuân vì vậy tuyệt đối không thể đưa ít tiền.

Hơn nữa Hạ Gia Dương cũng lo lắng sự việc của bọn họ sáng tỏ, sẽ ảnh hưởng tiền đồ của hắn. Cho nên sau khi âm thầm cắn chặt răng, Hạ Gia Dương chuyển cho Đường Miên Miên 500 vạn*.

*500 vạn: 16 tỷ rưỡi.

Hắn chẳng qua mới xuất đạo được có hai năm, lúc vừa mới bắt đầu tài nguyên thiếu, không kiếm được tiền, sau này có Đường Hân Nguyệt hỗ trợ, tài nguyên nhiều lên, mỗi tháng mới tới tay được ít tiền, nhưng hằng ngày đều phải trang điểm, rồi lại mua quà cho Đường Hân Nguyệt, thuê nhân viên làm việc cũng phải tốn tiền, cho nên thật ra bây giờ trên người Hạ Gia Dương không có nhiều tiền cho lắm.

500 vạn này chính là tiền đặt cọc đoàn phim cho hắn.

Nhưng mà 500 vạn hắn phải đau đớn không nỡ dứt ra này, ở trong mắt Đường Miên Miên lại nhỏ bé như một hạt vừng:

"Xem ra cái nghề mà anh làm cũng chẳng kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ, anh biết không, tiền tiêu vặt mỗi tháng của tôi đều là năm trăm vạn..."

Đường Miên Miên thu di động về, cười nhạo một tiếng, tiêu sái quay người rời đi.

Cái tiếng cười nhạo trào phúng này lại bao hàm cả khinh thường, thẳng tắp tiến vào mang tai Hạ Gia Dương rồi lại truyền đến đầu óc của hắn, khiến nội tâm hắn tràn ngập loại cảm giác như vừa bị nhục nhã xấu hổ, trên mặt cũng không khỏi luân phiên biến hóa xanh trắng đỏ vàng, thật lâu không thể bình phục.

Nhưng mà Hạ Gia Dương không biết, hôm nay hắn chủ động mở miệng nói ra quan hệ giữa mình và Đường Miên, chính là quyết định sai lầm nhất cả đời hắn.

...

"Gia Dương, sắc mặt anh làm sao lại khó coi như vậy?"

Từ sau khi Đường Miên Miên rời đi, Hạ Gia Dương vẫn đứng đực ở đấy, Đường Hân Nguyệt chờ lâu nên liền đi tìm hắn, thấy vẻ mặt tối tăm của hắn, phảng phất như là đang thấy Tam hoàng tử âm hiểm trong lòng đầy mưu mô kế sách, trong lúc nhất thời, ngay cả bước chân đi về phía hắn của cô ta cũng khựng lại.

May mà Hạ Gia Dương là một người có kỹ xảo biểu diễn, sau khi nhìn thấy Đường Hân Nguyệt, cho dù nội tâm là các loại chịu nhục, nghẹn khuất, căm hận, hắn vẫn có thể thu liễm vẻ mặt của mình trong nháy mắt, khiến Đường Hân Nguyệt chỉ cho rằng cảnh mình vừa chứng kiến chẳng qua chỉ là ảo giác.

"Không có gì, chỉ là cảm thấy em không duyên cớ gì mà tự dưng lại phải nhận ủy khuất lớn như vậy, thay em tức giận thôi."

Hạ Gia Dương không có đem nguyên nhân kéo lên trên người mình mà trực tiếp trùm lên vụ việc video quay về Đường Hân Nguyệt, lần này, Đường Hân Nguyệt lập tức cảm động đến nước mắt rưng rưng:

"Gia Dương, thật tốt vì có anh."

...

Nhận được sự trấn an của bạn trai, cảm xúc Đường Hân Nguyệt dần có xu hướng bằng phẳng, nhưng nghẹn khuất vì bị tính kế khiến cô ta quyết định không thể cứ như vậy bỏ qua Đường Miên.

Vì thế, trong phần kịch biểu chiều quay về một phen anh anh em em với Hạ Gia Dương thì Đường Hân Nguyệt mở di động của mình ra, đăng weibo:

Đoàn phim đã quy định rõ ràng các ảnh và video hiện trường không thể tùy tiện tiết lộ, không biểt trong đoàn làm phim này, tôi đã đắc tội người nào đây... Ủy khuất jpg

Rốt cuộc là một ngôi sao nữ đang nổi có hơn một ngàn vạn fans, weibo vừa đăng liền có vô số fans dồn dập nhắn lại:

"Tiên nữ không khóc, đau lòng muốn chết."

"Thật sự rất chán nghét những người qua đường kia luôn, cũng chỉ là trạng thái không tốt, bị NG 3 lần mà thôi, lần trước còn có tin tức một ngôi sao nữ chỉ biết làm bình hoa, lần nào quay cũng phải NG mười đến hai mươi lần kia kìa, so với người ta, kỹ xảo biểu diễn của Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta đã được coi là phái thực lực rồi đấy!"

"Đúng vậy, coi như là cấp bậc ảnh hậu cũng không thể cam đoan lần nào cũng chỉ cần một lần là qua, bọn họ dựa vào cái gì mà nghi ngờ kỹ xảo biểu diễn của Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta không tốt?"

"Có phải là do cái cô Đường Miên kia không, trong đoàn làm phim, Nguyệt Nguyệt chẳng có khúc mắc với cô ta đấy à?"

"Tôi cũng nghĩ là như vậy, cô ta khẳng định là ghi hận Nguyệt Nguyệt của chúng ta bị ôm sai chiếm đoạt hai mươi mấy năm sinh hoạt phú quý của cô ta, trong lòng vặn vẹo muốn trả thù lại không dám đối đầu trực diện."

"Thật quá đáng, đây cũng không phải là do Nguyệt Nguyệt cố ý, cô ta dựa vào cái gì mà lại trách tội đến trên người Nguyệt Nguyệt."

"Để tôi đi mắng cô ta đến tỉnh mới thôi."

"..."

Đường Hân Nguyệt nhìn fans nhắn lại bên dưới bài đăng weibo, khóe miệng mới rốt cuộc nhịn không được vểnh lên: Bất kể có phải là do Đường Miên hay không, fans Ánh Trăng luôn luôn cãi nhau cùng với fans của Hạ Gia Dương, cuối cùng fans hai nhà sẽ chỉ biết kết cừu hận với nhau, vậy chi bằng họa thủy đông dẫn*, phân tán lực chú ý của fans.

*Họa thủy đông dẫn: ý chỉ giá họa người khác, để người khác gánh tội thay.

"Đầu óc của cái cô Đường Hân Nguyệt này có phải là có lỗ hay không, cô ta không có chứng cớ gì lại đăng weibo dẫn đường fans đến chửi bới em, ai có thù oán gì với cô ta đâu?"

"Mẹ nó, không có mặt mũi, chiếm cuộc sống sinh hoạt phú quý của em rồi mà vẫn còn nói được như vậy, làm như cô ta mới là người ủy khuất nhất không bằng, chưa thấy qua đóa bạch liên hoa nào ghê tởm như cô ta."

Sau khi Đường Miên Miên tan tầm, trèo lên xe bảo mẫu liền nghe Hoắc Lệ Lệ oán giận với cô về hành động vô sỉ của Đường Hân Nguyệt.

"Chuyện gì xảy ra?"

Trong lòng Đường Miên Miên đã có chút suy đoán nhưng vẫn hỏi một câu, tại trường quay, cô cơ bản không xài di động cho nên còn chưa biết tin tức cụ thể.

"Chính là sau khi trường quay tuôn ra video tạo thành ảnh hưởng xấu đối với cô ta, cô ta liền giả tạo đăng weibo mếu máo, ám chỉ chuyện đó là em làm, sau đó fans nhà cô ta cũng điên luôn rồi, cả lũ chạy xuống bên dưới weibo của em mắng chửi, chị đã bảo người của công ty hỗ trợ khống chế bình luận, nhưng có rất nhiều fans của cô ta chạy vào weibo của em, vì vậy có chút ép không lại."

"Người qua đường không rõ chân tướng cũng bị fans của cô ta dẫn đường, những người vốn dĩ có hảo cảm với em bây giờ đây đều biến thành công khai lên án, cảm thấy em làm quá phận, cho rằng Đường Hân Nguyệt bị tai bay vạ gió, dù sao con người đều có tâm lý đồng tình với kẻ yếu. Trước đây em bị cướp đoạt nhân sinh là em yếu, bây giờ bọn họ lại cảm thấy em lấy khí thế bức người, Đường Hân Nguyệt đáng thương."

Đường Miên Miên nghe xong chuyện đã xảy ra, ngược lại không đặc biệt lo lắng cho lắm:

"Thanh giả tự thanh*, không phải em làm thì đến cuối cùng mọi người cũng hiểu chân tướng thôi, đến thời điểm đó hành vi của mấy người này đương nhiên sẽ bị nói là trơ trẽn."

*Thanh giả tự thanh: những người trong sạch, dù họ không nói những lời thanh minh cho mình. Thì họ vẫn là những người trong sạch. Còn bản thân những người xấu, cho dù họ tìm đủ mọi cách để chối cãi những hành vi xấu của mình. Bản thân họ vẫn là một người xấu.

"Nhưng chị đã bảo nhân viên đoàn phim hỗ trợ tra xét chuyện ngày hôm đó, căn bản tìm không thấy cái người tuyên bố nội tình kia, ba người chụm đầu vào thành hổ, dưới tình huống không có chứng cớ, nói không chừng lời đồn liền trở thành chân tướng người ta nhận định."

"Không cần lo lắng."

Đường Miên Miên vẫn còn có tâm tình mỉm cười, mặc kệ sự kiện lần này có thể tìm được chân tướng hay không, chờ thân phận chân thật của Đường Hân Nguyệt bị bại lộ, quần chúng rất nhanh sẽ quên đi những việc nhỏ thế này.

Chẳng qua, bị người khác vu hãm thì vẫn còn có chút khó chịu khó hiểu!